Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 715

Chương 715:

 

Nhưng mà lần này Cố Tiểu Mạch quay trở về còn gai góc hơn trước kia rất nhiều, toàn thân dường như mọc đầy gai nhọn sắc bén, không thể tới gần nói chuyện cũng vô cùng ác miệng không hề nể nang.

 

“Chị Tiểu Mạch, chị đã nói như vậy thì em yên tâm, em chính xác là thích anh Bắc Ngật, mới cảm giác có hơi khủng hoảng, nhưng em tin tưởng chị Tiểu Mạch giữ đúng lời hứa, giữa chúng ta chỉ nên gánh vác công việc trên vai, còn trong đời sống thì làm bạn bè tốt đi”

 

“Cô cười rất giả dối, nói rõ là cô không nguyện ý làm bạn với tôi, cùng quậy lên thì cả hai đều không thoải mái không bằng đừng làm gì cả”

 

Cố Tiểu Mạch híp mắt, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, một câu lại tiếp một câu và cũng càng cay nghiệt hơn câu trước.

 

Cố Tiểu Mạch cảm thấy bây giờ mình rất giống hình tưởng của kẻ thứ ba luôn giở ngói lật tường nhà người khác trên TV, giá trị sức mạnh rất dữ luôn.

 

Cô mấp máy môi, phòng ngừa Hứa Nhân Nhân lại gây thêm trận tranh đấu gì đó nên rời đi sớm chút thì tốt hơn.

 

Đang lúc Hứa Nhân Nhân nói xong câu đó, sắc mặt cô ta lập tức cứng đờ, dáng vẻ không thèm để ý lập tức đứng bật dậy, đi theo sau lưng Cố Tiểu Mạch: “Chị Tiểu Mạch”

 

Cô ta tiếp tục đuổi theo, bước chân của Cố Tiểu Mạch đành tăng tốc lên, lúc đi ra khỏi quán cà phê, Hứa Nhân Nhân vì quá nóng vội liền tăng nhanh bước chân theo nên lại bất ngờ đạp vào khoảng không.

 

Cơ thể đột ngột ngã nhào tới phía trước, sắc mặt Hứa Nhân Nhân hiện lên lo lắng, trơ mắt nhìn mình bị ngã trên mặt đất.

 

Đột nhiên có một sức mạnh rất lớn kéo lấy cánh tay cô ta, kéo về sau một phát, cơ thể Hứa Nhân Nhân liền bị kéo trở về.

 

Sắc mặt Hứa Nhân Nhân đầy hoảng sợ vẫn chưa hết, Cố Tiểu Mạch cúi đầu nhìn chằm chằm nấc thang kia vẻ mặt không rõ: “Trong lòng chứa đựng nhiều chuyện thì tốt nhất lúc đi đường nên cẩn thận một chút”

 

Cố Tiểu Mạch buông cô ta ra, rồi trực tiếp đi về phía trước.

 

Hứa Nhân Nhân tỉnh táo lại, vừa sửa sang lại áo khoác, vừa ngước mắt nhìn bóng lưng hờ hững rời đi của Cố Tiểu Mạch.

 

Một lần mất trí nhớ là có thể khiến cô thật sự quên mất một đoạn ký ức khổ sở khổng lồ lúc trước sao? Cái này cũng không tốt lắm, Hứa Nhân Nhân nhất định khiến cô phải quay trở lại cảm giác khổ sở tột cùng lúc xưa, mạnh mẽ tra tấn tới chết cô thì thôi.

 

Chết một lần không bằng chết thêm lần thứ hai đi.

 

Sự mềm mại trên mặt cũng dần tan đi, một trận gió lạnh thổi tới, thổi tóc Hứa Nhân Nhân bay loạn, nhưng lại không che giấu hết ý lạnh dâng lên trên mặt cô ta!

 

Cố Tiểu Mạch mang giày cao gót, mặt không chút thay đổi đi về phía trước đột nhiên từ phía sau vang lên tiếng kèn xe kêu dài.

 

Cố Tiểu Mạch ngoái đầu nhìn lại, rồi lập tức đi nhanh tới bên ghế phụ của xe, vừa lên xe, nhóc con liền vui vẻ huýt sáo nói: “Cố Tiểu Mạch, không nghĩ tới chị lại tàn bạo như vậy, lúc đầu tôi coi chị gái xinh đẹp thiết kế đó là một chị gái xinh đẹp lạnh lùng á, không nghĩ tới lại là dáng vẻ mảnh mai yếu ớt chịu không nổi này, hình tượng nữ thần trong lòng liền tiêu tan hết, chị ta nói gì với chị vậy? Bị chị hù dọa tới mức đi đường cũng đi không xong nữa”

 

“Coi chị thành tình địch, muốn đi theo chị làm bạn nhưng trong lòng không cam tâm, nhưng không có vạch trân cứng đối cứng ngoài mặt với tôi”’ Cố Tiểu Mạch lời ít ý nhiều tóm tắt lại câu chuyện, vừa mở tấm gương trên xe ra, thì bắt đầu tu bổ lại môi đỏ.”

 

Ngu Sâm ngồi ở phía sau uể oải, con mắt không khéo nói: “Không có làm gì vậy trang điểm lại làm chỉ?”

 

Ngón tay đang động trên môi son của Cố Tiểu Mạch liền hơi dừng xíu, Bĩu môi không vui nói: “Đại ca à, sau này không cho phép tự tiện vứt bỏ tôi nha, nếu như tôi bị người xấu bắt nạt thì sao?”

 

“Tôi sợ cô ra ngoài khi dễ người ta thì có” Ngu Sâm xem thường, lập tức mở miệng cười nhẹ nói.

 

Nhưng hiện tại cô lại gặp phải một người mà cô không thể bắt nạt được, trả lời lại cũng không được vị Đại Ma Vương Mộ ái! Xấu tính! Ghê tởm!

 

Thằng nhóc con vẫn còn thấy tồn tại vấn đề phía trước nên hỏi: “Cố Tiểu Mạch, vì sao cô ta không dám đối cứng với chị, các người sớm muộn gì cũng là kẻ thù mà”

 

“Về phía sự nghiệp thì tôi không biết, nhưng tôi có lòng tin, có lẽ bên trong chuyện tình cảm cô ta sợ tôi cướp đi, dù sao dáng dấp của tôi cũng tốt hơn cô ta nhiều mà” Đằng sau những lời này chính là do Cố Tiểu Mạch thuận miệng bịa ra, chỉ với thái độ kia của Mộ Bắc Ngật đối với cô, hận không thể giờ phút nào cũng ở cùng cô, chăm sóc cô từng li từng tí một cũng có thể suy đoán ra một hai chuyện bên trong.

 

Ngu Sâm thấy Cố Tiểu Mạch vẫn giữ tính cách tinh quái ban đầu, trong lòng gợn sóng càng thêm kinh động, mặc dù Kinh Đô sương mù dày đặc nhưng nếu thật sự tìm người cô yêu, thì giống như có thể vuốt tan tất cả thương đau.

 

“Ngày mai bắt đầu chính thức làm việc, thời gian thiết kế không nhiều, tôi không hi vọng cô cứ thế mà rớt ngay vòng đầu đâu.”

Bình Luận (0)
Comment