Vợ À! Lạnh Lùng Quá Đấy

Chương 6

Mina...đọc truyện vv...

***********************************

Haizzz.....từ ngày Nó và Ren nhập học cũng được 3 ngày rồi, mọi việc có lẽ khá suôn sẽ, Nó vẫn như ngày nào vẫn là hai chữ 'Lạnh lùng', bao nhiêu chàng trai tỏ tình đều bị Nó thẳng thừ từ chối

Còn Hắn thì khỏi nói đi level 8 chuyện siêu đẳng chỉ vì Nó chịu nói chuyện với Hắn 1-2 câu thôi rất ít mà Hắn xem như 'Ong vỡ tổ' lúc nào cũng có chuyện để nói, nói không ngừng chủ yếu là để cho Nó chịu nói chuyện với Hắn vài câu thôi còn 'cãi nhau' thì lên 'level max' rồi, nhờ 'Đại sư' Lâm Minh Quân dạy bảo qua khóa học 'Bán đứng bạn bè'

Ren thì đào hoa hết sức ngày nào cũng có một hai cô bên cạch, ỏng ỏng ẹo ẹo nhìn ngứa mắt dễ sợ mà anh đâu biết rằng một tai họa sắp ập tới ( Gì vậy ta thôi kệ t/g đi chạy nạn trước)

Quân trèo tường cũng lên level rồi, thành tích xuất sắc nhờ cô Mai Chi mà tình cảm của Quân với gia đình ngày càng 'gắn bó' hơn, gặp mặt nhiều hơn nói chuyện cũng nhiều hơn ( Nghe mắng đó mờ)

Hôm nay cô Mai Chi xinh lắm nha ( M/Chi: Thak em ; T/g: Dạ hok có chi) mặt hớn hở tươi tắn hẳn chắc có chuyện gì mới đây

- Hôm nay lớp chúng ta có hai học sinh mới là học sinh du học ở Anh và chúc mừng các bạn nam là hai cô gái

Các học sinh nháo nhào lên ( Trừ 3 bàn cuối) các nam sinh thì mơ mộng đến hot girl còn các nữ sinh thì sợ gặp đối thủ

- Hai em vào đi

Ngoài cửa hai cô gái bước vào

- Woa.... _ các học sinh nam réo lên

Đúng hai cô gái trên bục giảng không khác nào 'thiên thần' xinh thì khỏi nói thua Nó chút thôi, khác với tính cách của Nó một cô thì với mái tóc vàng được móc light đỏ lam cá tính mạnh mẽ, còn một cô mái tóc hồng baby So cute

- Konnichiwa, xin chào các bạn mình là Diệp Kim Anh có thể gọi là Amy, mình du học ở Anh nhưng mình là người Nhật gốc Việt mong các bạn giúp đỡ _ cô gái mái tóc hồng baby-Kim Anh cuối chào khuyến mãi thêm nụ cười tỏa nắng các nam sinh đổ rầm rập

- Hello, mình là Ngô Gia Nhi có thể gọi mình là Emily, mình là người lai Việt-Anh mong các bạn giúp đỡ _ cô gái mái tóc vàng móc light-Nhi cuối chào cộng thêm cái nháy mắt tinh nghịch

- Ôi Linh Di... _ Kim Anh chạy tới bàn Nó

- Ui...za... _ Hắn đã bị Kim Anh xô ra và đã an tọa dưới sàn

- Huhu...tao nhớ mày quá đáng ghét thật về không bảo tao

Cô ôm chầm lấy Nó, Nó chỉ cười nhẹ

“ Cô ấy cười phải chi giành cho mình “ biết suy nghĩ của ai rồi ha

Gia Nhi nhìn Nó cười gật đầu rồi nhìn người ngồi phía dưới Nó Ren đang nói chuyện cười đùa với một cô gái, cô mở mắt to mặt đỏ (vì tức nha) rồi đen dần

- LÂM MINH DUY anh đang tán tỉnh con nào vậy hả? _ cô hét lên

Ren nghe tiếng hét giật mình té ghế nhìn lên bục giảng mắt mở to hết cỡ- V...vợ...sao...sao em ở đây?

Keng....nghe gì hông tiếng vỡ tâm hồn của các thiếu nữ bị Ren đớp hồn đấy

- Huhu...Anh ấy là hoa có chủ rồi _ 1 nữ sinh sụt sùi

...bla....bao nhiêu lời than vãn vì Ren

- Tôi không ở đây, sao thấy anh tán tỉnh con khác HẢ?

Gia Nhi một tay chống hông một tay véo lấy tai Ren như 'Vợ dạy chồng'

- Vợ tha...chồng chừa mà _ Ren van nài nỉ

- Hứ...chuẩn bị đi _ Nhi bỏ Ren ra xoay lên cô Mai Chi - Em ngồi ở đây được chứ?

- Em ngồi đấy đi chỗ trống mà _ cô Mai Chi cười dịu dàng

- VÔ TRONG _ Nhi quát lớn Ren mếu máo xích vào trong

- Kim Anh em ngồi cạnh Quân đi

- Ai ạ? _ Kim Anh lễ phép

Cô Mai Chi chỉ tay về Quân Kim Anh ngoan ngoãn về chỗ

- Hai con đó là bạn của con Di kìa _ Anh Vũ liếc Kim Anh

- Đều là hồ ly tinh _ Lục Vy mĩa mai

Hắn nhìn Nó, Nó nhìn sách, chả ai nói câu nào cả hai đều khó hiểu “ Hằng ngày hắn nói nhiều lắm mà sao hôm nay im thế? “ Hắn cứ nhìn Nó làm cô đâm ra khó chịu

- Có chuyện gì vậy?

- Không có gì....

- Vậy anh đừng nhìn tôi thế chứ!

Hắn quê một cục lấy điện thoại chơi game nhưng vẫn chú ý tới Nó

- Anh đó, rời vợ có một hai ngày là đi lăng nhăng, nói....mấy ngày nay bao nhiêu con rồi? _ tiếng Nhi từ bàn dưới vọng lên

- Không có mà có mình vợ thôi bớt giận mà _ Ren lấy đâu ra cây quạt giấy quạt quạt

- Mốt mới về mà sao về đột ngột vậy _ Nó vừa đọc sách vừa nói

- À...tại Kim Anh muốn tìm mày ngay nên phải hộ tống cho nó về sớm

- Lúc nào cũng vậy

- Di à mày bỏ tao bạn bè vậy đó về không rủ mà rủ theo thằng này _ Kim Anh từ đâu nhảy vào

Nó thở dài đóng quyển sách lại nhìn hai con bạn bằng ánh mắt ấm áp nhất

- Mày cho tao xin tao chỉ muốn về một mình thôi, thằng Ren nó xin tao cho về cùng, nó nói không cho nó về cùng thì ở lại chỉ có nước chết với con Nhi, không được tự do rồi còn thưa tao tội bắt cóc bất hợp pháp _ Nó nói một tràng

Hắn xoay sang nhìn Nó bằng ánh mắt lạ thường đây là câu Nó nói nhiều nhất từ trước đến giờ chẳng bù cho anh ậm ờ một hai chữ

- Ren không được tự do hả? ở lại chết với em hả? giờ đi rồi đó tự do chưa?

- Vợ là thế giới mà ở bên vợ là tự do, chồng chỉ sợ tỷ về nước gặp nguy hiểm nên anh hộ tống tỷ về thôi _ Ren vội bốp bốp vai Nhi ( Anh này nịnh kinh khủng)

Phụt....Hắn nén cười khi nghe lời nịnh nọt ngọt như đường của Ren “ Miệng lưỡi thằng này kinh thật lời 'sến' vậy cũng nói được”- Huy ca ý kiến gì vậy?

- Haha...đệ 'sến' vừa thôi làm anh ớn lạnh quá

- Vợ chồng người ta, xen vô làm gì? nhiều chuyện....à anh chưa nói phải hông đây là Trịnh Tuấn Huy người thừa kế tập đoàn Trịnh gia

Hắn hết mặt không ngờ lại được giới thiệu long trọng đến vậy

- Ờ _ Tụi Nó đồng thanh

“ What Trịnh gia là tập đoàn đứng nhất Việt Nam đấy mà chỉ 'ờ' lạnh là sao “ (Chém)

- Mình có quên người nào hông ta _ Ren lục lọi lại trí nhớ - Thôi bỏ đi

Ôi!tội nghiệp anh Quân bị sao lãng, mà thôi kệ anh ấy ngủ như chết rồi, tội cái gì mà nghiệp, ngủ từ nãy đến giờ mà lớp ồn như chợ còn ngủ được bỏ đại đi

Suốt buổi học, cả đám cứ 8 mãi không ngừng nói đủ thứ chuyện, mặc dù Nó ít nói lạnh lùng nhưng một lúc lâu lại nói một câu cũng vui vui, đây là ngày mà Nó nói chuyện nhiều nhất (đối với Nó) Hắn mặc dù nói cứ nói nhưng vẫn chú ý tới Nó

Nó đã tháo bỏ đi một phần lớn lạnh lùng khi ở bên bạn bè, thay vào đó là sự dịu dàng hiếm có, ít nói vẫn là đặc điểm luôn có bên Nó nhưng cũng có thể đoán được Nó rất quý trọng bạn bè

- Trời ơi cái gì mà ồn thế có biết là đang phá hoại giấc ngủ ngàn vàng của người ta không? _ Quân bực bội ngủ cũng không yên ngóc đầu dậy

- Ngàn vàng cái gì mà ngàn vàng? anh thuộc giống lợn à? ngủ từ đầu tiết tới giờ bộ tối qua má anh không cho anh ngủ à? _ Kim Anh cũng bực bội không kém ngủ cho đã rồi dậy quát um sùm

- Tôi ngủ liên quan gì tới cô làm cái gì mà la lối ầm ầm thế? cô là ai? sao ngồi ở đây? làm gì? hay thấy tui đẹp trai mà sáp lại ( Tự sướng nặng)

- Anh mắc bệnh ảo tưởng à? Đẹp trai á? giống 'Chí Phèo' đúng hông? Anh đi xách dép cho tôi không biết tôi đồng ý không nữa đấy

- Cô...cô... _ Quân cứng họng

- Cô đây cháu có chuyện gì hông? Thần kinh mà còn cà lâm nữa, ôi tội cho thằng bé _ Kim Anh lắc đầu thương cảm

Hahahaha....tụi kia phá lên cười sặc sụa cả Nó cũng phải mím môi cố nhịn cười không phát ra tiếng

- Quân à! tao 'Tầm sư học đạo' mày bao lâu nay mới thấy mày thua người khác đấy

- Ơ...anh với Ren sao sao... _ Nhi chỉ Quân rồi chỉ Ren

- Giống nhau phải không là anh em sinh đôi đấy _ Nó

- Ai nữa đây?.... _ Quân

- Đây là... _ Ren đang nói bị Quân giật lời thoại

- Con mới phải hông biết mà?

- Mà đây.... _ giật lời thoại lần hai

- Tao nhớ không lầm là con thứ 12 rồi phải hông thành cung hoàng đạo rồi

Ren thấy bên cạch hơi lạnh lạnh nồng nặc mùi sát khí Nhi đang bốc hỏa máu nóng lên đỉnh đầu

- Anh hai đùa hoài có con nào đâu...đây... _ giật lời thoại lần ba

- Quá quen mày rồi đùa gì nữa biết bao nhiêu con hiểu lầm tao là mày rồi _ Quân nói nhiều hơn không biết rằng mình đang gây họa

Nhi ngày càng tỏa sát khí nồng nặc hơn móc cây súng trong váy ra

- Vợ à bình tĩnh anh ấy giỡn mà

- Hết kêu oppa rồi sao tới vợ luôn tình cảm nhỉ _ Quân nói tiếp

Cạch....súng đã được kéo còi

- Vợ à chồng xin mà, đừng mưu sát chồng mà

- Giải thích _ hai chữ ngắn gọn đầy thuốc súng

- Anh im đi nói một hồi có án mạng bây giờ _ Kim Anh thì thầm vào tai Quân

T/g đổi bìa truyện ý mong được ủng hộ nhiều

________________End chap_______________
Bình Luận (0)
Comment