Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

Chương 405

Chương 405

Quyền Dạ Khiên và Hạ Thâm ngồi bên cạnh cắn hạt dưa nhìn mấy tên nhóc làm loạn, đảm nhiệm làm quần chúng hóng chuyện, Quyền Dạ Khiên thấp giọng hỏi Hạ Thâm: “Chuẩn bị xong chưa?”

Hạ Thâm cũng thấp giọng đáp: “Đã có chuẩn bị từ sớm”.

Sau đó lấy từ trong túi ra hai nút nhét tai, anh một bộ em một bộ, lén lút đeo vào.

Lý Vân và Bạch Lộc Dư chọn ca khúc nổi tiếng “Đường núi mười tám đường cong” cho cô, Nam Mẫn sẵng giọng, sau đó bắt đầu hát: “Yo, con cháu nơi núi lớn, yo…”

Tư Triết ở phòng bếp sợ hết hồn, cho rằng ở bên ngoài có van khí nào đó nổ tung, cậu ta vén rèm ra ngoài, thấy Nam Mẫn cầm micro, nhắm mắt lại, dáng vẻ vô cùng say mê.

Hóa ra là đang hát…

Sau khi Nam Mẫn hát xong, Bạch Lộc Dư và Lý Vân đã không còn ngồi tại chỗ, bọn họ đều cười ngã xuống gầm bàn, cười đến mức chảy nước mắt, còn phải cố gắng nín nhịn vô cùng khổ sở.

Quyền Dạ Khiên và Hạ Thâm đã lén nhét bịt tai từ trước, ra vẻ vỗ tay cổ vũ: “Được, em gái nhỏ đúng là gừng càng già càng cay! Giỏi lắm!”

Nam Mẫn cũng thích mê, cô đặt micro xuống: “Em hát khó nghe, em biết mà, nhưng cũng không cười đến mức như vậy chứ…”

Cô lôi Lý Vân và Bạch Lộc Dư đang cười ngất từ dưới gầm bàn ra, đánh mỗi người một cái.

Cũng biết hai ông anh này không có ý tốt.

“Xin lỗi xin lỗi, bọn anh quả thật không nhịn nổi…”

Lý Vân và Bạch Lộc Dư tựa vào người Tư Triết: “Tiểu Triết, cậu nói lời công bằng đi, thái sư thúc của cậu hát thế nào?”

Tư Triết muốn chạy: “Em thấy ăn xong nên có chút điểm tâm ngọt, đúng không…”

Đang định chạy thì bị Lý Vân và Bạch Lộc Dư bắt quay lại.

Nam Mẫn nhìn thấy dáng vẻ đắn đo của đứa trẻ con, cô nói: “Tiểu Triết, đừng sợ, cậu gan lớn cứ nói là được”.

Tư Triết ngẩng đầu lên, nhìn Nam Mẫn, cân nhắc ngôn từ, cậu ta rất nghiêm túc hỏi: “Chị, giọng của chị có phải hồi nhỏ bị chó Husky cắn đúng không?”

Nam Mẫn: “…”

“Phụt…”, Lý Vân và Bạch Lộc Dư lại một lần nữa cười ngất, Quyền Dạ Khiên và Hạ Thâm cũng không nhịn được nữa, mấy anh em cười một tràng.

Nam Mẫn tức giận cầm bánh kem bôi lên mặt từng người một.

Dụ Lâm Hải cầm ô đứng bên ngoài nhà hàng, nghe thấy tiếng cười nói, nhìn hình ảnh vui vẻ hòa thuận bên trong, trong lòng phức tạp.

Đúng vào năm phút trước, họ muốn đi vào

Vệ sĩ được Nam Mẫn sắp xếp nói với anh: “Nhà hàng đã được cô cả của chúng tôi bao rồi, hôm nay là tiệc gia đình, không nhận khách ngoài, anh đổi hôm khác đến đi”. Hà Chiếu lại một lần nữa nói rõ: “Chúng tôi đến tặng quà cho cô Nam…”

Vệ sĩ vẫn không động đậy: “Quà cũng không được. Các anh có thể tặng vào hôm sau, hoặc giao quà cho chúng tôi, để lại tên họ, chúng tôi sẽ thay mặt chuyển đến”.

Bình Luận (0)
Comment