*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khương Mạn đơ một lúc rồi mới gật đầu biểu đạt bản thân đã hiểu.
Advertisement
Sắc mặt của ba anh em nhà họ Khương không được tốt lắm, Khương Nhuệ Trạch nói: “Đón cậu? cậu coi em tôi là tài xế đấy à?”
Bạc ảnh đế từ từ đi vào trong thang máy cười nói: “Ngày mai tôi và em ấy cùng có việc.”
Advertisement
Ba người anh cuồng em gái: “……???”
Khoé miệng cười đàn ông nhếch lên: “ Heartbeat buổi hẹn hò đặc biệt.”
Vào lúc này ba người anh cuồng không kịp hoá thân thành những kẻ cuồng em gái ngoài vòng pháp luật nữa rồi. Hẹn hò công khai, đúng là đồ Bạc đê tiện!!
……
Cuối cùng cũng tiễn được bốn vị phật đi, Khương Mạn nằm vật ra sofa một lúc mới đứng dậy vào phòng ngủ. Nhìn bức ảnh trên tủ đầu giường nhíu mày. Chuyện của nguyên chủ, Khương Vân Sênh đã nói cho cô biết, không cần biết tên ‘quỷ mê cờ bạc’ hay là Lý Vân, còn có thêm một người nữa là ông ngoại nguyên chủ, đều là những thứ giả dối.
“Cho nên mới hay nói mình không phải cháu gái của ông ấy?”
Khương Mạn nhớ tới lần trước vào viện dưỡng lão thăm ông ấy. Khương Mạn cầm lấy tấm ảnh lạnh lùng nhìn ông lão trong ảnh, con ngươi biến hoá, góc ảnh từ từ bùng lên một ngọn lửa nhỏ thiêu cháy tấm ảnh. Bức ảnh trên tay cô từ từ hoá thành tro tan biến.
Lông mày của Khương Mạn nhíu lại, nhìn cây nến thơm trên bàn rồi dồn hết lực tinh thần lại. Cây nến đột nhiên bùng cháy, ánh nến bập bùng toả hương thơm.
“Năng lực hệ lửa?” Khương Mạn kinh ngạc, kiếp trước cô đâu có thức tỉnh dị năng hệ lửa. Dị năng của cô là sức mạnh, trị liệu và khả năng kết nối với vạn vật.
Ở thời tận thế trên thế giới xuất hiện chủng người mới, chủng người mới được gọi là siêu chiến binh, còn loài người cũ thì ẩn nấp vào những khe núi. Cô thức tỉnh ba hệ dị năng, cũng coi như độc nhất trong thời đại đó! Chưa bao giờ nghe thấy có người thức tỉnh được bốn hệ dị năng!
Nhưng dị năng này chưa được tính là mạnh, trước mắt Khương Mạn chưa xác định được mình có thể điều khiển dị năng hệ lửa mạnh cỡ nào, bao giờ có cơ hội cô sẽ thử xem.
Lúc này trời đã tối hẳn, Khương Mạn tùy tiện khoác một chiếc áo màu đỏ, tay cầm gói bánh quy đi thang máy lên tầng cao nhất. Nghe nói tối nay là tối có siêu mặt trăng hiếm gặp, trăm năm mới có một lần, mặt trăng sẽ ở vị trí gần nhất với trái đất nếu nhìn lên sẽ thấy khoảng cách cực gần.
Nhưng Khương Mạn lên đây không phải để ngắm trăng. Sau hai tiếng ho khan cô bóp vụn bánh quy đổ xuống mặt đất. Áo đỏ, tóc đen được ánh trăng sáng chiếu rọi, đôi mắt hổ phách sâu thẳm biến hoá như đang thức tỉnh dòng máu cổ huyền bí, giống như một nữ yêu đến từ dị giới đang ngắm nhìn thế giới.
Đôi môi đỏ mọng của Khương Mạn cũng phát ra những âm thanh kỳ quái. m thanh cao vút như một bài hát, âm thanh ma mị hư hư thực thực. Từ trong không trung truyền tới tiếng chim vỗ cánh.
Một con quạ bay tới đậu dưới chân cô. Sau đó là hai con, ba con…….Có cả những loại chim thường gặp như chim sẻ, chim én, bìm bịp đầu trắng. Một lúc sau còn có thêm cú mèo và một số loài chim quý hiếm.