*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lan Quy bật cười, cau mày: "Thái giám nạp thiếp thì sinh hoạt vợ chồng như thế nào?"
Không ai dám trả lời.
Advertisement
Những lời có thể coi là một sự sỉ nhục này khiến sắc mặt của Lý Phương trong đại điện thay đổi.
Nàng ta mím chặt môi cho đến khi đôi ủng thêu rồng vàng bước tới gần, giọng nói lạnh lùng của vị đế vương trẻ tuổi vang lên trên đầu nàng ta:
Advertisement
"Người có thích Bất Ly không?"
Lý Phương lo lắng nói: "Đại nhân nhà nô tỳ đối xử với nô tỳ rất tốt, chàng... chàng rất trung thành và tận tuỵ bệ hạ."
Lan Quy nghịch mũi tên trong tay, giọng điệu lãnh đạm: "Xem ra ngươi và hắn quả nhiên rất hòa hợp. Vì hắn mà nguyện ý vào cung cầu xin ta..."
Lý Phương không dám nói thêm.
Lân Quy cười: "Đỡ Lý phu nhân đứng dậy, hộ giá đến Lý Viên. Trẫm sẽ đích thân đến thăm Bất Ly thống lĩnh."
Tại Lý Viên, Bất Ly đang nằm trên giường trong trạng thái mê sảng.
Khuôn mặt phi giới tính ửng đỏ một cách kỳ lạ, giống như bị sốt cao, giọng nói của khàn khàn lạ thường trong hơi thở.
"Nước nước..."
Không biết những người hầu trong phủ đã đi đâu hết
Đột nhiên, trên môi truyền đến một cảm giác lành lạnh, dòng nước ngọt ngào kèm với cái chạm môi vào làm vơi đi cảm giác khô rát nơi cổ họng.
Bất Ly nuốt xuống từng ngụm một, nhưng lượng nước đó quá ít, trong cơn mê "hắn ta" chỉ muốn nhiều hơn nữa.
Nụ cười trầm thấp của nam nhân đột nhiên xuyên vào tai hắn ta.
Đầu óc đang mơ hồ của "hắn ta" đột nhiên bị kéo cho tỉnh táo lại, Bất Ly mở mắt ra chỉ thấy một đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn xuống mình với vẻ giễu cợt và đầy tà khí.
"Hắn ta" vô thức muốn đẩy người kia ra, nhưng cơ thể lại không có chút sức lực nào.
"Đừng vội, ta sẽ từ từ bón cho ngươi."
Khoé môi Lan Quy nở nụ cười nham hiểm, nâng ly nước lên uống, tay dùng sức bóp chặt hai má của Bất Ly. Hắn cúi đầu, dùng môi mình để bón, từ từ đưa nước vào miệng Bất Ly.
"Khụ… khụ khụ"
Bất Ly ho dữ dội, mặt càng đỏ bừng vì tức giận.
"Hắn ta" còn chưa kịp hét lên thì đã thấy cách đó không xa có một bóng người, khoảnh khắc đó như sét đánh ngang tai, hắn ta kinh ngạc nhìn đối phương...
Lý Phương run rẩy quỳ trên mặt đất, nàng ta không nói nên lời trước cảnh tượng vừa rồi.