Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 942

Chị Lam liên tục ho khan nói: "Mạn à... Thật ra thì chúng ta cũng không nhất định phải tham gia. Còn cũng phải tập dượt bài hát gì đó. Mệt lắm! Ở nhà đón năm mới bên gia đình tốt biết bao."

Cố Trầm gật đầu: "Tôi nghĩ phía Bạc Hạc Hiên cũng không cần thiết phải tham gia. Hãy dành thời gian này để nghỉ ngơi. Hơn nữa, sang năm mới hai người còn có buổi công chiếu "Chiến cốt " nên chắc chắn sẽ rất bận rộn!"

Sắc mặt Khương Mạn không tốt lắm, cô nhìn Bạc Hạc Hiên.

Bạc ảnh đế hít một hơi và cười nói: "Em muốn hát thì hát, vừa hay có anh tư ở đây? Để anh tư dạy em một chút cũng rất tốt."

Advertisement

"Tôi cũng mong muốn anh em hai người biểu diễn trên cùng một sân khấu."

Khương Mạn nhướng mày, mỉm cười.

Chị Lam và Cố Trầm nhìn anh, nhất thời không biết nên khen anh thông minh hay là nham hiểm! Mối hoạ này, anh ném đẹp quá ~

Advertisement

Trong mắt Khương Tử Mặc vẫn có những kỳ vọng ngu ngốc và không biết sợ hãi.

"Đợi em ăn bánh xong đã, không được, em phải đi súc miệng. Đồ ngọt hơi dính vào cổ họng của em rồi." Khương Mạn e hèm e hèm rồi đi về phía phòng vệ sinh.

Sau khi cô rời đi, Bạc Hạc Hiên thản nhiên đứng dậy: “Tôi cũng về phòng một chút.” Anh quên mang theo tai nghe chống ồn rồi.

Ánh mắt Khương Tử Mặc mang vẻ hơi khó hiểu.

Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Là một fam mê nhạc nên thật sự rất khó để chị Lam tỏ vẻ mình rất ổn, cô ấy hỏi khéo: "Nine, anh chưa từng nghe A Mạn hát sao?"

Khương Tử Mặc lắc đầu: "Tôi nghe nói cô ấy và Tự ảnh đế hợp tác trong một bài đồng dao, nhưng tôi không biết tại sao bài hát và video trên mạng không còn nữa, nhưng tôi đã đọc các bình luận thì thấy phản hồi rất tốt."

Chị Lam: "..."

"Mọi người đều khen giọng hát của Tiểu Mạn có thể chữa bệnh."

Chị Lam: "..."

Cố Trầm: "..."

Là suy sụp chứ không phải chữa bệnh?

Còn về lý do tại sao bản audio và video đã bị gỡ... Làm ơn, em gái của anh sắp gọi cả Hắc Bạch Vô Thường tới rồi!

Những người khác đánh nhau thì dựa vào tác động vật lý, em gái của anh chỉ cần xuất hiện, không cần xuất chiêu gì, cổ họng của cô ấy chính là phép thuật!

Chỉ cần cô mở miệng, kẻ thù sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ!

Knock out!

Sau khi Bạc Hạc Hiên lấy tai nghe rồi quay lại, Khương Mạn vẫn chưa thấy người đâu.

Bầu không khí trong phòng khách có một cảm giác trì trệ kỳ lạ.

Tay Khương Tử Mặc cầm tai nghe, ánh mắt có chút trống rỗng.

Bạc Hạc Hiên hỏi: "Sao vậy?"

Chị Lam bối rối lấy lại điện thoại và tai nghe từ tay Khương Tử Mặc, nói: "Chỉ là... lúc đó tôi đã sao lưu một bản mà A Mạn hát dùng làm chuông báo thức."

Bạc Hạc Hiên mím môi dưới, mắt lóe lên: "Cũng tốt, cô ấy vẫn còn rất nhiều chỗ cần cải thiện."

Cố Trầm giơ ngón tay cái lên: Nói dối mà không chớp mắt, thật là phục cậu!

Khương Tử Mặc hít sâu một hơi, cau mày nhìn Bạc Hạc Hiên: "Vừa rồi anh cố ý à?"

Vẻ mặt Bạc Hạc Hiên không thay đổi: "Hả?"

Khương Tử Mặc vặn lại: "Vừa rồi anh lừa tôi à."

Bạc ảnh đế sờ mũi: "Tôi cảm thấy giọng hát của Yêu Nhi cũng khá hay, lẽ nào không phải sao?"

Khương Tử Mặc nhìn anh đầy ẩn ý. Đúng lúc này, Khương Mạn đã quay lại.

"Em đã sẵn sàng, hát bài gì vậy?"

Chị Lam và Cố Trầm muốn chuồn ngay lập tức, một người ôm bụng, một người ôm đầu. Lưng Khương Tử Mặc căng cứng, vẻ mặt phức tạp nhìn cô: "Tiểu Mạn..."

Khương Mạn thắc mắc nói: "Hả?"

"Em thật sự muốn hát à?"

"Em muốn."
Bình Luận (0)
Comment