Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 130 - Tiêu Diệt Ẩn Kiếm Lưu

Người đăng: victortran888

Bên ngoài Tế Thiên Bảo Tháp, Hắc Phong thân hình thoắt cái đã xuất hiện trước mặt đám người Chuẩn Nhân Thiên Ẩn.

“ Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây” Hắc Phong nhìn một lượt hai người Phong Vân mỉm cười nói.

“ Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết” Bộ Kinh Vân áo choàng đen bay phấp phới, gương mặt nồng đậm sát ý.

“ Hắc Phong, ngươi phải trả giá cho những gì ngươi đã làm” Nhiếp Phong ánh mắt đỏ ngầu, Hoàng Kim Đao sáng chói trên tay, nhàn nhạt nói.

“ Hắc Phong, không ngờ ngươi dám đến đây một mình, hôm nay ngươi sẽ có đến mà không có về” Đại Nhật Tông Quả trên thân Âm sát khí ngùn ngụt bốc lên, khí thế kéo thẳng đến ngưỡng Thần Ma cảnh.

Nguyệt Mị Phù Hề cùng với Sơn Lộc cũng bắt đầu đề khí, không biết vận dụng thủ pháp gì mà khí thế cấp tốc lao thẳng đến ngưỡng Thần Ma Cảnh.

“ Cùng nhau xuất thủ” Sơn Lộc hét lên một tiếng, lập tức song chưởng đánh tới.

“ Lục Tuyệt Khai Sơn Chưởng”

“ Thiên Cực Khí Hải – Hải Khô Thạch Lạn”

“ Tịch Diệt Hung Vong – Âm Sát Ma Chưởng”

Ba đại cự chưởng do ba vị đạt ngưỡng Thần Ma cảnh đánh ra như bài sơn đảo hải, ầm ầm hướng Hắc Phong quét tới.

“ Hừ, bọn nhãi nhép, không tự lượng sức” Hắc Phong cười khẩy, hai bàn tay bỗng nhiên rực lên ngọn lửa màu đỏ, song chưởng đẩy thẳng về ba cự chưởng đang ào ào tới.

“ Xích Hỏa Thần Công Tầng thứ 8 – Hỏa Long Thiên Giáng”

Một cơn bão lửa hình rồng từ song chưởng Hắc Phong cấp tốc xuất hiện, há cái miệng khổng lồ cắn nuốt tất cả kình lực từ ba đại chưởng lực sau đó lao thẳng tới ba người bọn Đại Nhật Tông Qủa cuốn lấy.

“ Mọi người cẩn thận” Nhiếp Phong chỉ kịp hét lên một câu, thân hình như điện xẹt lập tức kéo Bộ Kinh Vân né tránh.

“ A ... A ... A ...”

Ba đại cao thủ đã chậm một bước, cấp tốc bị hỏa long vây chặt, cho dù cố gắng thế nào cũng không thoát ra được, trong phút chốc bị thiêu cháy thành tro tàn, tinh hoa công lực tu luyện mấy chục năm của ba người bọn họ bị Xích Hỏa luyện hóa thành ba viên Chân nguyên màu đỏ rơi rớt xuống mặt đất.

“ Vạn Đạo Sâm La”

Chuẩn Nhân Thiên Ẩn thừa cơ đánh ra Vạn Đạo Sâm La nhằm công kích tinh thần Hắc Phong, nhưng đáng tiếc hắn đã chọn sai người.

Chuẩn Nhân Thiên Ẩn bỗng cảm thấy bầu trời nứt ra, từ trong đó một bàn tay vô cùng to lớn giáng thẳng xuống người hắn, đè bẹp hắn như một con kiến.

“ A ... A ...”

“ A ... chỉ là ảo giác ... Vạn Đạo Sâm La của ta bị hắn phản ngược lại ... trên đời lại có nhân vật đáng sợ như thế sao ?” Chuẩn Nhân Thiên Ẩn phút chốc mồ hôi đầm đìa, hắn nhìn xung quanh, ba đại hộ pháp của hắn vậy mà đã tử vong không còn chút dấu vết.

“ Ngươi chỉ có vậy thôi sao Môn chủ Ẩn Kiếm Lưu ?” Hắc Phong nhìn Chuẩn Nhân Thiên Ẩn mỉa mai nói.

“ Tất cả mọi người cùng lên” Chuẩn Nhân Thiên Ẩn dốc tận mười thành công lực Thần Ma Cảnh, Chiến Hồn kiếm trên tay rực lửa, tấn công gấp đến Hắc Phong.

Hàng ngàn cao thủ Ẩn Kiếm Lưu không chút chậm trễ, ồ ạt xông lên, toàn lực cùng tận tấn công.

“ Kiếm Lưu Ngân”

Bộ Kinh Vân cũng cấp tốc thi triển tuyệt chiêu hướng Hắc Phong công tới nhưng giữa đường bị Nhiếp Phong giữ lại.

“ Vân sư huynh, Hắc Phong đã quá mạnh, công tới chỉ là chịu chết ...”

“ Mặc kệ ta” Bộ Kinh Vân hất Nhiếp Phong ra, vận mười thành công lực đánh ra một chiêu Kiếm Lưu Tinh trong Tam Bá Kiếm.

“ Ha ha ha ... có ý tứ ... hãy thưởng thức chiêu kiếm ta mới sáng tạo ... Xích Hỏa Huyền Âm Kiếm” Hắc Phong kiếm chỉ điểm tới, trên ngón tay của hắn hình thành hai vòng tròn xanh đỏ giao nhau, đây chính là Kiếm Ý của Huyền Âm Thập Nhị Kiếm và Xích Hỏa kiếm ý kết hợp mà thành, hai kiếm ý hợp nhất, uy lực hủy thiên diệt địa.

Mười hai đường kiếm mang theo Phong - Lôi - Băng - Xích Hỏa chi lực cùng xuất, đi tới đâu không gian bị phá toái đến đó, tất cả mọi vật đều bị hủy diệt.

Trước sức mạnh vô địch, mọi người đều có cảm giác tử vong, muốn toàn thân lui lại, nhưng đều đã quá muộn.

“ Ầm ... Ầm ... Ầm ...”

Chuẩn Nhân Thiên Ẩn cùng toàn thể cao thủ Ẩn Kiếm Lưu trong phút chốc bị đốt cháy thành tro tàn, tinh hoa nội lực của họ bị Xích Hỏa luyện hóa thành những viên chân nguyên rơi rớt xuống đất.

Bộ Kinh Vân may mắn được Nhiếp Phong liều mạng cứu thoát trong đường tơ kẻ tóc, nên chỉ mất đi cánh tay kỳ lân.

“ Đúng rồi, chạy đi ... chạy đi tìm Tiếu Tam Tiếu, ta cần biết vị trí của hắn ẩn náo ... ha ha ha” Hắc Phong thấy Phong Vân phi thân chạy trốn thì cười thầm trong lòng.

Hắc Phong sở dĩ thả đi Phong Vân là để truy ra Tiếu Tam Tiếu, trên người Bộ Kinh Vân đã mang Kiếm Ý của Huyền Âm Xích Hỏa Thần Kiếm, dựa vào khả năng định vị không gian của Hắc Phong, trong nháy mắt là tìm ra được.

“ Hai vị nãy giờ quan sát cũng đủ rồi chứ ?” Hắc Phong quay đầu nhìn về đỉnh núi cao ở hướng Bắc, nhoẻn miệng cười nói.

Đại Đương Gia và Đại Ma Thần nghe vậy thì vô cùng kinh hãi, bọn họ đã thu liễm khí tức, ẩn náo ở một khoảng cách xa như vậy mà Hắc Phong vẫn phát hiện ra. Thực ra Hắc Phong phát hiện bọn họ là do Nghịch Đạo Châu nhắc nhở, chứ với tu vi hiện tại, thần thức của hắn vẫn chưa vượt qua phạm vi một ngàn mét.

“ Không tốt” Đại Ma Thần và Đại Đương Gia đã thấy màn chiến đấu vừa rồi, thực lực của Hắc Phong bọn họ tự nhận không phải là đối thủ. Nên giờ đây khi bị Hắc Phong phát hiện ra, bọn họ chỉ còn biết tẩu vi thượng sách.

Nhưng đối với người am hiểu không gian pháp tắc như Hắc Phong thì chạy trốn là không có khả năng. Hắc Phong nhanh chóng xuất hiện trước mặt hai người Đại Đương Gia và Đại Ma Thần.

“ Hai vị làm gì mà bỏ chạy nhanh vậy” Hắc Phong mỉm cười nhìn hai người nói.

“ Hai chúng ta chỉ tình cờ đi ngang qua đây, không có ý gì cả, xin các hạ bỏ qua cho” Đại Đương Gia tiến lên trước cười niềm nở nói.

“ Ha ha ha ... Đại Đương Gia, Đại Ma Thần, hay phải gọi là Tiếu Ngạo Thế với Tiếu Kinh Thiên mới đúng, các ngươi tưởng ta không nhận ra ý đồ của các ngươi sao ?” Hắc Phong khoanh tay nhìn hai người cười nói.

Đại Ma Thần và Đại Đương Gia giật mình kinh hãi, bọn họ không thể ngờ Hắc Phong vậy mà biết rõ tên thật của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment