Người đăng: victortran888
Ngọc Lan lịch, 23 tháng 11 năm 10078, ngày hôm nay Bối Lỗ Đặc sẽ mở ra Chúng thần mộ địa để cho một mình Lâm Phong đi vào.
Trên vùng trời biển Nam hải, hai thân ảnh đang lăng không mà đứng.
“ Chúng ta xuống thôi” Bối Lỗ Đặc nói.
Nước biển ào ào nổi sóng rồi từ từ dạt ra thành một cái thông đạo sâu không thấy đáy. Hai người nhanh chóng bay xuống với tốc độ cực nhanh. Bối Lỗ Đặc đang đi bỗng nhiên chuyển hướng, hướng cái hang động bên cạnh đi vào.
“ Chúng ta không đi Chúng thần mộ địa sao Bối Lỗ Đặc đại nhân ?” Lâm Phong thừa biết Bối Lỗ Đặc làm gì nhưng vẫn giả vờ hỏi.
“ Ta muốn đi lấy một thứ quan trọng” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Hang động đại khái sâu khoảng vài vạn thước cuối cùng cũng đến đích. Dưới đáy hang động là một vùng không gian khoảng vài trăm thước, đặc biệt là nước biển đều không vào được không gian này.
Bối Lỗ Đặc đưa ra bàn tay, một cổ ánh sáng màu xanh từ lòng bàn tay lão bắn ra, trong khoảnh khắc liền phân ra thành hàng vạn tia nhỏ màu xanh, bay thẳng vào vách núi xung quanh, trên vách núi đá từ từ hiện ra những ký tự ma pháp.
“ Ma pháp trận phong ấn này rất cao thâm, ngài tính giải phong ấn ?” Lâm Phong mở miệng đánh giá.
“ Đúng vậy” Bối Lỗ Đặc cười thần bí.
“ Ầm”
Bốn phía vách núi chấn động mạnh rồi từ từ tan chảy xuống như cát mịn. Bối Lỗ Đặc phất tay một cái tất cả cát mịn bị thổi bay đi, xuất hiện một cái rương màu đen, Bối Lỗ Đặc ánh mắt phát sáng, đưa tay chụp lấy cái rương màu đen đó. Trong phút chốc cái rương đã bị Bối Lỗ Đặc giấu đi chỗ nào không biết.
Lâm Phong thầm than: “ Lão già Bối Lỗ Đặc này đúng là cẩn thận vô cùng, không để có chút sai xót nào cả, quả thật là chuột thành tinh”.
“ Chúng ta quay lại Chúng thần mộ địa thôi” Bối Lỗ Đặc hướng Lâm Phong cười nói.
“ Vâng” Lâm Phong cười đáp.
Chẳng mấy chốc hai người đã tiến vào Chúng thần mộ địa, nơi này Lâm Phong đã đi qua hai lần nên biết rất rõ ràng. Tòa mộ địa là một hình chữ nhật rộng khoảng vạn thước, cao khoảng hai vạn thước, đỉnh có chóp nhọn. Chính diện điêu khắc một đầu Thanh long đang uốn lượn, vô cùng hùng vĩ. Ba mặt tường còn lại cũng điêu khắc ba con thần thú lần lượt là Phượng hoàng, Bạch hổ, Huyền Vũ.
“ Chúng ta lên tầng chóp” Bối Lỗ Đặc nói rồi nhanh chóng bay lên, Lâm Phong theo sau, hắn biết tầng chóp chính là tầng thứ mười tám, nơi đây có chứa thi thể của Tứ thần thú.
Trên vách tường tầng chóp xuất hiện một cánh cửa, Bối Lỗ Đặc và Lâm Phong nhanh chóng đi vào bên trong. Bên trong là một không gian trống trải vô cùng lớn, sàn nhà làm bằng những tảng đá khổng lồ màu xanh biếc. Trần nhà thì được lát đá màu xanh da trời.
Tảng đá sàn nhà bắt đầu di chuyển tách ra, từ phía dưới có vật gì đó từ từ nâng lên. Cả bốn phía tòa nhà đều chuyển động tương tự, bốn hình thù to lớn từ từ được nâng lên thành bốn cái tế đàn cao. Bốn hình thù đó chính là thi thể của Tứ thần thú.
“ Đây là Tứ thần thú ?” Lâm Phong ra vẻ ngạc nhiên.
“ Đúng vậy, đây là thi thể của bốn vị Chủ thần thú, lần lượt là Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ” Bối Lỗ Đặc cảm thán nói.
“ Chủ thần ? Tại sao thi thể của Tứ thần thú lại ở đây ?” Lâm Phong giả bộ mờ mịt.
“ Không giấu gì ngươi, Bối Lỗ Đặc ta chính là một vị Chủ thần, hay nói chính xác là Phong hệ Hạ vị Chủ thần. Nhắc tới thi thể tứ thần thú, nhất định phải nhắc tới hơn một vạn năm trước, tứ thần thú và Quang minh chúa tể xảy ra một trận chiến” Bối Lỗ Đặc ánh mắt xa xăm chìm vào hồi ức.
“ Quang Minh chúa tể đánh nhau với Tứ thần thú ? Vậy Tứ thần thú là do Quang Minh chúa tể giết ?” Lâm Phong ra vẻ ngạc nhiên.
“ Không sai, là do hắn giết” Bối Lỗ Đặc gật gù.
“ Năm đó, ta tại vị diện mật thất tu luyện, xuyên thấu qua vách trong suốt của vị diện mật thất, ta thấy xa xa trong không gian loạn lưu xuất hiện một hồi đại chiến đáng sợ. Chính là tứ đại thần thú đang đánh nhau dữ dội với Quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp”
Bối Lỗ Đặc ánh mắt lim dim say sưa nói: “ Ta lúc ấy kinh ngạc đến ngây người, tứ thần thú và Quang minh chúa tể là những tồn tại vô cùng đáng sợ, không thể dễ dàng gặp được. Lúc ấy, tứ thần thú đang ở hạ phong, Quang minh chúa tể đang chiếm lợi thế. Tứ thần thú toàn bộ biến về bản thể thần thú vô cùng to lớn. Rồi bọn họ đồng lòng hợp lực, thi triển thiên phú thần thông”.
Lâm Phong hít một ngụm khí lạnh ra vẻ kinh sợ.
“ Thiên phú thần thông đó là một cỗ sương mù hình tròn vô cùng quái dị nhắm vào cơ thể Quang minh chúa tể. Ta nghĩ thiên phú thần thông đó là công kích linh hồn, quả thật rất mạnh, rất đáng sợ” Bối Lỗ Đặc nói.
Lâm Phong gật gù đồng ý: “Tiếp đó thì sao Bối Lỗ Đặc đại nhân?”
“ Lúc đó ta nghĩ Quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp chắc chắn phải chết nhưng
thật không thể tưởng tượng là cơ thể hắn chỉ run lên rồi không có vấn đề gì.
Hắn xuất ra một thanh kiếm ánh sáng cực lớn lần lượt đuổi giết từng thần thú.
Tứ thần thú đều là hạ vị thần, thần lực và tốc độ đều không thể sánh bằng Áo
Cổ Tư Tháp, sau chiêu tối hậu không thành công, bọn họ chắc đã tuyệt vọng rồi.
Chu tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ bị chết dưới kiếm, Thanh Long điên cuồng chống cự
nhưng cũng không được bao lâu”.
“Vào lúc đó, ta động tâm” Bối Lỗ Đặc nhìn Lâm Phong cười nói.
Lâm Phong biểu lộ vẻ ngưng trọng.
“ Ta biến về bản thể Phệ Thần thú và chờ đợi thời cơ. Đợi đến khi Thanh Long cũng bị giết chết, ta đã dùng đuôi tiến vào không gian loạn lưu, vô thanh vô tức quấn vào chân thi thể tứ thần thú, rồi nhanh chư chớp kéo về Ngọc Lan vị diện” Bối Lỗ Đặc kể mà vẫn lộ ra vẻ kích động vô cùng.
Lâm Phong không giấu vẻ kinh ngạc: “ Qủa là phú quý có được trong lúc nguy hiểm, Bối Lỗ Đặc đại nhân rất có đảm lược”
“ Ngươi nói đúng, lúc ấy ta cũng sợ lắm, nhưng đó là chủ thần cách, thành công sẽ thành Chủ thần, phải liều mạng thôi” Bối Lỗ Đặc cười cười vuốt chòm râu.
“ Quang Minh chúa tể lúc ấy thế nào ?” Lâm Phong nghi hoặc hỏi.
“ Ha ha ha, còn thế nào nữa, hắn lúc đầu vô cùng kinh ngạc nhưng sau đó phẫn nỗ đến phát cuồng. Hắn liều mạng với tứ thần thú mà ta ngư ông đoạt lợi, hỏi sau không tức” Bối Lỗ Đặc cười lạnh nói.
“ Áo Cổ Tư Tháp không thể vào Ngọc Lan vị diện nên đã gửi hình chiếu đến để truy bắt ta, nhưng hắn đã đánh giá thấp ta rồi, ta thực lực đã vượt xa Phủ chủ bình thường. Sử dụng thần cách binh khí ta cũng không sợ hình chiếu của hắn”
“ Bối Lỗ Đặc đại nhân có thực lực mới dám làm như vậy, nếu đặt vào người khác cho dù có lòng tham cũng không có mạng để hưởng” Lâm Phong cười nói.
“ Ha ha ha, ngươi nói đúng. Diệt xong hình chiếu của hắn, ta đã ngay lập tức luyện hóa Phong Chủ thần cách, chỉ trong thời gian ngắn ta đã thành Chủ Thần. Cho dù hắn có mời Đại Viên Mãn đến cũng không làm gì được ta”
“ Luyện hóa Chủ thần cách nhanh vậy sao ?” Lâm Phong giả bộ hỏi.
“ Sao lại không ? Thần cách luyện hóa lâu là do ngươi phải hiểu huyền ảo, nhưng Chủ thần cách căn bản không cần hiểu huyền ảo gì cả”
“ Thì ra là vậy” Lâm Phong gật gù.
“ Một thời gian sau, ta thành lập chúng thần mộ địa, nói có chủ thần khí do Tứ thần thú vẫn lạc đã lưu lại. Chủ thần khí mị lực quá lớn, sau khi tin tức truyền ra, không ít người chạy tới Ngọc Lan vị diện. Như Địa ngục có một ít thất tinh ác ma, ngay cả thần thiên sứ mười hai cánh của Quang minh thần vị diện cũng đến đây, còn có các nhân vật lợi hại của các đại vị diện. Một hồi đại chiến, tại Ngọc Lan vị diện bắt đầu, đương nhiên tất cả đều là tạo danh tiếng cho ta mà thôi” Bối Lỗ Đặc cười âm hiểm.
“ Danh tiếng của ta vang xa, lập tức một số Chủ thần cũng gửi hình chiếu đến cùng ta nói chuyện, cũng biết tất cả sự tình. Hủy diệt chúa tể cũng đến cùng ta trao đổi điều kiện, hắn cần một nửa tinh huyết của Tứ thần thú, đổi lại sẽ bảo hộ cho phân thân của ta ở Địa Ngục vị diện”
“ Tinh huyết của Tứ thần thú ? Hủy diệt chúa tể cần tinh huyết thần thú để làm gì ?” Lâm Phong nghi hoặc hỏi.
“ Ta cũng không biết rõ ràng nhưng ta nghĩ có liên quan với Thiên phú thần thông của Tứ thần thú. Hủy diệt chúa tể rất hùng mạnh nhưng cũng đứng hàng thứ hai thứ ba trong bốn vị Chúa tể mà thôi, Sinh Mệnh Chúa tể, Tử Vong chúa tể, Vận Mệnh chúa tể rất mạnh trong đó Tử Vong chúa tể là mạnh nhất. Hủy diệt chúa tể nghiên cứu Thiên phú thần thông để cạnh tranh với ba vị chúa tể kia cũng là điều dễ hiểu” Bối Lỗ Đặc phân tích.
Lâm Phong âm thầm đánh giá Bối Lỗ Đặc suy luận thật chính xác, quả thật như vậy, Hủy diệt chúa tể vì sáng tạo ra tuyệt chiêu Thời Không Thác Loạn mà cần tinh huyết Tứ thần thú.