Sau khi Lăng Vân đánh ra tầng lực lượng thứ ba của Tam Giang Quyền, trong lòng của hắn vẫn còn một tia hy vọng.
Lâm Huyền chỉ có cảnh giới là Luyện Thể Cảnh tầng tám, cho dù có sức mạnh to lớn đi chăng nữa thì khi tiếp nhận lấy tầng lực lượng thứ ba của một võ giả có cảnh giới Luyện Thể Cảnh tầng chín, rất có khả năng Lâm Huyền sẽ thua trận.
Thế nhưng mà, tưởng tượng cuối cùng cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi.
Lâm Huyền sử dụng Thần Đạo Quyền Pháp, dung hợp hàng vạn hàng nghìn phong cách quyền pháp khác nhau, đừng nói là tầng lực lượng thứ ba, cho dù là tầng thứ bốn, tàng thứ năm thì hắn cũng có cách để đối phó được.
Bắp thịt trên bả vai của Lâm Huyền bắt đầu nhúc nhích, nguyên khí mênh mông đang nhanh chóng tuôn trào ở bên trong những kinh mạch mà mấy võ giả Luyện Thể Cảnh bình thường căn bản không thể mở ra được.
“Tam trọng lực.
”Cuối cùng những nguyên khí này hội tụ ở đầu nắm tay của hắn, phát ra từ ngón tay giữa.
Lâm Huyền cũng đánh ra tầng lực lượng thứ ba.
“Cái gì?”Lăng Vân vô cùng sợ hãi, trước đây để tu luyện được tầng lực lượng thứ ba này, hắn đã phải cầu xin không biết bao nhiêu trưởng lão chỉ bảo, chạy bao nhiêu chuyến đến Tàng Kinh Các mới có thể lựa chọn được bộ công pháp Tam Giang Quyết, cùng với cả bộ võ kỹ Tam Giang Quyền.
Để tu luyện Tam Giang Quyền, hắn đã phải trải qua nhiều đau khổ, bằng tài năng và thủ đoạn cùng với tuyệt kỹ tầng lực lượng thứ ba mới có thể khiến cho bản thân lọt vào trong top ba của Ngoại Môn Thất Kiệt.
Thế nhưng hôm nay niềm kiêu ngạo của hắn lại bị Lâm Huyền xét nát một cách dễ dàng.
Một tên đệ tử mới chỉ vừa mới nhập môn chưa đến hai tháng, cảnh giới lại không được cao như hắn, chỉ có cảnh giới Luyện Thể Cảnh tầng tám mà thôi.
Thế nhưng cũng giống như hắn, đồng thời nắm giữ kỹ xảo ba tầng lực lượng.
Thế nhưng sự khiếp sợ của Lăng Vân mới chỉ có bắt đầu mà thôi.
Sau khi tầng lực lượng thứ ba triệt tiêu lẫn nhau, giữa quyền của Lâm Huyền còn phát ra tầng lực lượng thứ tư.
“Tứ trọng lực.
”Lăng Vân cảm giác như hắn muốn phát điên rồi, võ giả cảnh giới Luyện Thể Cảnh vẫn chưa thể tiết được nguyên khí ra bên ngoài, cho nên mỗi lần ngưng tụ một tầng lực lượng mới đều cực kỳ vất vả.
Hắn cũng đã từng thử ngưng tụ ra tầng lực lượng thứ tư, thế nhưng hiện thực tàn khốc nói cho hắn biết đó là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành được.
Chắc chắn không thể có người nào lại có khả năng ngưng tụ ra tầng lực lượng thứ tư trong một quyền ở cảnh giới Luyện Thể Cảnh được.
Thế nhưng nỗi đau đớn như đâm vào xương tủy từ một quyền kia truyền đến cũng vô cùng chân thực.
“A!”Lăng Vân đau đớn kêu lên một tiếng, cả người nhanh chóng lùi về phía sau.
Chỉ giao thủ vỏn vẹn có một chiêu, Lăng Vân đã rơi vào thế yếu.
Tất cả các đệ tử ở bên trên đài quan sát đều hít sâu vào một hơi khí lạnh.
Võ đạo có chín tầng, trong đó ranh giới giữa các tầng cũng rất rõ ràng, rất có ít người có thể lấy yếu đánh mạnh được.
Thế nhưng lâm Huyền đã phá vỡ cái định luật này, hắn chỉ dựa vào cảnh giới Luyện Thể Cảnh tầng tám đã có thể đánh cho một võ giả cao hơn mình một cảnh giới là Lăng Vân trở nên vô cùng đau đớn không chịu nổi.
Nhân dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi, Lâm Huyền vô cùng hiểu rõ hắn không thể để cho kẻ địch có cơ hội thở dốc được.
Hắn cũng không nói những lời mỉa mai, nhục nhã Lăng Vân, mà chỉ sử dụng quyền pháp càng nguy hiểm hơn đánh thẳng về phía của Lăng Vân.
“Đáng giận!”Lăng Vân thẹn quá hóa giận, đồng thời bộc phát ra toàn bộ lực lượng, điên cuồng sử dụng võ kỹ.
Ở trên võ đài, hai người liên tục tung quyền không ngừng nghỉ, quyền ảnh trùng điệp, một số đệ tử có tu vi hơi thấp cũng khó có thể phân biệt được, không biết cái bóng nào là nắm đấm của Lâm Huyền, cái bóng nào là nắm đấm của Lăng Vân cả.
m thanh hai quyền va chạm vào nhau vang vọng khắp võ đài.
Hổ Mập ở bên dưới võ đài cũng âm thầm nắm chặt tay, đã ở cùng với Lâm Huyền lâu như vậy, mặc dù tu vi của hắn còn chưa tăng lên, thế nhưng tầm mắt cũng đã trở nên cực cao rồi.
Hắn có thể nhìn ra được, Lâm Huyền càng đánh càng hăng, mà khí thế của Lăng Vân cũng dần dần trở nên yếu hơn.
Cứ đánh tiếp như vậy thì chuyện Lăng Vân thua cuộc đã chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Giờ phút này, Lăng Vân cảm giác hắn sắp phát điên mất rồi.
Hắn chìm đắm ở bên trong quyền pháp rất nhiều năm, đã đọc lướt qua hầu hết tất cả các võ kỹ quyền pháp ở bên trong tông môn.
Hắn rất tự tin ở bên trong cảnh giới tương đồng, cho dù kẻ địch có sử dụng bất cứ một loại phong cách quyền pháp nào thì hắn cũng có thể ứng phó một cách dễ dàng.
Thế nhưng loại quyền pháp mà Lâm Huyền đang sử dụng cũng cực kỳ ngoài dự đoán của hắn.
Lúc thì mạnh mẽ, lúc thì nhanh chóng, có lúc lại mềm mại, lại có lúc thì mờ ảo khó nắm bắt…Lăng Vân chưa từng thấy qua hay nghe qua bất cứ một loại quyền pháp nào như vậy, có thể có nhiều phong cách như vậy, có thể thay đổi biến hóa nhiều như vậy.
Mỗi khi Lăng Huyền thay đổi phong cách quyền pháp một lần, hắn đều phải bị động thay đổi một loại quyền pháp khác nhau, nếu không thì chỉ trong vòng ba chiêu, nắm đấm của Lâm Huyền có thể trực tiếp đánh vào trên mặt của hắn, đánh lõm cái mũi của hắn rồi.
Lăng Vân không thể trốn, không thể dừng lại được.
hắn chỉ có thể cầu mong cho bản thân Lâm Huyền không thể chịu đựng nổi nữa mà dừng công kích lại.
Hắn thấy quyền pháp mà Lâm Huyền sử dụng có phẩm chất cực kỳ cao.
Võ kỹ có phẩm chất càng cao thì càng tiêu hao nhiều nguyên khí.
Cảnh giới của Lâm Huyền không cao như hắn, chắc chắn nguyên khí cũng không thể nào bằng hắn được.
Chỉ cần Lâm Huyền xuất hiện dấu hiệu nguyên lực khô kiệt thì chính là thời khắc phản kích của hắn rồi.
Lăng Vân ôm ý nghĩ này, lại cố gắng chịu đựng, thế nhưng chống đỡ được qua một chén trà vẫn thấy vẻ mặt Lâm Huyền không đổi sắc như trước.
Ngược lại là Lăng Vân, trên trán và cổ của hắn đều rịn ra một tầng mồ hôi…“Chẳng lẽ người này sử dụng võ kỹ mà không cần nguyên khí hay sao?”Sử dụng võ kỹ đương nhiên sẽ cần phải tiêu hao nguyên khí, thế nhưng Thần Đạo Quyền Pháp của Lâm Huyền là do đại đế luận đạo tạo thành, vô cùng hoàn hảo không có khuyết điểm, cho nên tất nhiên cũng tiêu hao ít nguyên khí hơn rất nhiều so với các loại võ kỹ cùng cấp.
Cho nên đến khi Lăng Vân mệt mỏi đến mức đầu ngón tay cũng không thể nhấc lên được thì Lâm Huyền vẫn còn dư lực như trước.
Lúc này Tài Quyết Trưởng Lão đứng ở bên bờ của võ đài đang nhìn hai người chiến đấu, trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
Biểu hiện của Lâm Huyền thực sự quá đáng sợ!Hắn cũng rất nghi ngờ không biết chuyện mà Khang Đông Trưởng Lão thỉnh cầu hắn xử lý còn có thể hoàn thành được hay không nữa.
Lăng Vân ra tay giết Lâm Huyền, đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng mà.
“Cùng lắm thì nếu như Lâm Huyền ra tay quá nặng, ta sẽ cưỡng ép dừng trận tỷ thí này lại, như vậy thì cũng có thể ăn nói với Khang Đông Trưởng Lão rồi.
”Trận tỷ thí khiến cho người khác nghẹt thở trên võ đài cuối cùng cũng dừng lại,Lăng Vân đã bắt đầu đuối sức, động tác vung quyền bị chậm lại, Lâm Huyền quyết đoán nắm lấy cơ hội này, đánh thẳng một quyền vào ngực của hắn.
Lăng Vân bay rớt ra bên ngoài, thiếu chút nữa thì rơi xuống khỏi võ đài.
Hắn chống tay lên, ngồi ở trên võ đài thở hồng hộc, giống như có người vừa cứu hắn khỏi chết đuối vậy.
“Đáng chết! Tại sao Lâm Huyền lại có thể mạnh mẽ như vậy được chứ.
”Lăng Vân đã hoàn toàn hiểu ra, chỉ dựa vào thực lực trước mắt này của hắn thì đừng nói là giết chết Lâm Huyền, ngay cả việc khiến cho Lâm Huyền bị thương cũng là chuyện không thể.
Nhìn về phía người đang đi về phía mình, khí thế của Lâm Huyền càng ngày càng mạnh mẽ, Lăng Vân nắm chặt bàn tay.
“Không thể làm gì khác hơn là hành động dựa theo kế hoạch.
”“Lâm Huyền, ngày chết của ngươi đã tới rồi.
”Lăng Vân ổn định hô hấp, vận chuyển công pháp, nguyên khí trong cơ thể của hắn bắt đầu điên cuồng chuyển động ở bên trong kinh mạch.
Khí thế của Lăng Vân thay đổi, từ suy kiệt trở nên mạnh mẽ, hơn nữa càng ngày càng mạnh hơn.
Người đầu tiên phát hiện sự khác thường của Lăng Vân chính là Tài Quyết Trưởng Lão, con ngươi của hắn nhanh chóng co rút lại, rốt cuộc cũng đã hiểu được sự tự tin của Khang Đông Trưởng Lão xuất phát từ đâu.
“Muốn đột phá ở bên trên võ đài hay sao? Nếu như Lăng Vân có thể đột phá đến cảnh giới Tụ Khí Cảnh, quả thực có thể giết chết được Lâm Huyền.
”Người thứ hai phát hiện ra sự khác thường chính là Lâm Huyền.
Lâm Huyền ngẩn người, sau đó cả người bộc phát tất cả sức mạnh, đánh một quyền về phía Lăng Vân.
Hắn luôn nghĩ rằng Lăng Vân vẫn có khả năng còn một lá bài chưa lật, có lẽ là sử dụng đan dược tăng sức mạnh, hoặc là được Khang Đông Trưởng Lão cho một ít thủ đoạn, thậm chí hắn cũng từng nghĩ qua ám khí.
Thế nhưng Lâm Huyền cũng chưa từng nghĩ đến việc Lăng Vân sẽ đột phá Tụ Khí Cảnh trong lúc chiến đấu cùng với hắn, chỉ là Hổ Mập đã từng nói hắn e ngại Lăng Vân cùng với ca ca của hắn ở bên trong nội môn, tuyệt đối không thể xem nhẹ được.
“Ta vẫn thực sự đã đánh giá thấp hắn.
”.