Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1120

Tay Lâm Tiêu bắn ra đốm lửa, hắn định đánh bật bàn tay La Huyền Cơ chộp mình nhưng vô dụng. Tam muội chân hỏa nổ tung hình thành lực lượng khủng bố chỉ tạm dừng thế đi của bàn tay. Ngay sau đó bàn tay lại ngưng tụ chộp hướng Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu rùng mình, bay ra khỏi không gian loạn lưu chém đao vào hư không sau lưng.

Ầm!

Đao quang chém bàn tay thò ra từ hư không. Trong tiếng nổ Lâm Tiêu chật vật bay ra ngoài, lực lượng cường đại xuyên qua Thiên Mang Khải chấn nội tạng hắn nứt toạc. Lâm Tiêu phun máu.

Thanh âm lạnh lẽo vang lên:

- Phải công nhận thiên phú của ngươi là đáng sợ nhất trong đời ta từng gặp, có thực lực của Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng nhưng không thua gì cường giả Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong. Tiếc rằng ngươi đắc tội La Sơn tông ta, chết chắc.

La Huyền Cơ bước ra từ hư không, ánh mắt lạnh lùng thẩm phán sống chết của Lâm Tiêu.

Giờ phút này tình huống đã nguy hiểm hết đường cứu.

Lòng Lâm Tiêu chìm xuống:

- Làm sao đây?

Lúc nãy Lâm Tiêu đã nếm mùi thực lực của La Huyền Cơ, Tinh Khung Ấn hay tam muội chân hỏa đều không thể tổn thương lão thực chất. Thực lực hai người kém quá xa xôi. Cách duy nhất bây giờ cho Lâm Tiêu có lẽ là sử dụng Thái Thần Tháp, nhưng hắn không chắc Thái Thần Tháp có thể tổn thương La Huyền Cơ được không. Nếu thất bại, Lâm Tiêu lộ ra Thái Thần Tháp có lẽ sẽ đối diện uy hiếp càng khủng khiếp hơn.

So với Khôi Đấu lão tổ yêu tộc sơn mạch Liên Vân thì La Huyền Cơ không là gì.

Hiện giờ Lâm Tiêu chỉ có đường trốn, có như vậy mới còn cơ hội sống. Dù không trốn thoát thì Lâm Tiêu sẽ không từ bỏ, ít nhất để lại cái gì trên người đối thủ đã.

Lâm Tiêu quát to:

- Muốn giết ta? Để xem ngươi có bản lĩnh đó không!?

Lâm Tiêu nhanh chóng thụt lùi, giọng hắn lạnh băng, ánh mắt kiên cường, mặt mày không chút sợ hãi, chỉ có chiến ý hừng ực.

La Huyền Cơ lạnh lùng cười:

- Tiểu tử, sắp chết đến nơi mà ngươi vẫn không chịu thua. Sao, hay ngươi nghĩ hôm nay có thể thoát khỏi tay La Huyền Cơ ta? Hoặc mơ mộng có người đến cứu? Nực cười, dù ai đến cũng không thể cứu ngươi!

Ánh mắt La Huyền Cơ lạnh băng tung ra một quyền. Quyền ấn to lớn như ngọn núi lớn nghiền ép Lâm Tiêu, trên mu bàn tay chuyển động các loại áo nghĩa đáng sợ, uy lực mạnh mẽ khó tin. Phòng ngự của Lâm Tiêu bị đánh nát, lại đập vào người hắn.

Ầm!

Lâm Tiêu tả tơi bay ra, cơ thể lại bị tổn thương nặng, da thịt rách toạc, máu chảy ròng ròng.

Lực lượng cường đại xuyên qua cơ thể Lâm Tiêu rơi xuống đất.

Răng rắc!

Mặt đất nứt ra cái khe to dài ngàn trượng, rộng gần mười trượng. Lực lượng khủng bố dọc theo khe nứt toát ra ngoài, lan tràn đến một tòa thành trì gần đó.

Ầm ầm ầm!

Tòa thành trì rung bần bật, bên trong truyền ra tiếng dân chúng hãi hùng la hét.

Nhiều cường giả bay ra khỏi thành trì, đứng giữa không trung. Bọn họ thấy Lâm Tiêu, La Huyền Cơ đánh nhau thì lộ vẻ mặt kinh khủng.

Đây là thành trì gần đế đô, đương nhiên bên trong có nhiều cường giả, trong đó khá nhiều người là võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí có vài Nửa Bước Vương giả. Bọn họ nhìn ra ngay hai người đánh nhau khí thế hùng hồn chắc chắn là Vương giả Sinh Tử cảnh. Trong đó khí thế của một người từ xa truyền lại đã làm bọn họ run cầm cập, sâu trong linh hồn sợ hãi hùng.

- Đây chẳng phải là Lâm Tiêu đệ nhất thiên tài đế quốc sao? Nghe nói sau khi Sinh Tử Quỳnh Lâu đóng thì mất tích, từ khi nào Lâm Tiêu trở về đế quốc vậy? Lại còn trở thành Vương giả Sinh Tử cảnh.

- Người đánh với Lâm Tiêu là ai? Khí thế mạnh hơn Lâm Tiêu rất nhiều, chẳng lẽ là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng?

- Trời ơi, đẳng cấp Vương giả đại chiến có thể dễ dàng phá hủy Thành Tinh Tú của chúng ta!

Các cường giả đứng trên trời biểu tình hãi hùng, sợ hãi xì xầm.

Lâm Tiêu bị thương nặng cũng thấy thành trì không xa và dân chúng trong thành.

- A? Sao ta đến đây? Nguy rồi, ta và La Huyền Cơ chiến đấu qua khủng bố, dễ phá hủy cả thành trì!

Vù vù vù!

Xưng lực công kích thúc đẩy Lâm Tiêu bay tới thành trì sau lưng, nhưng lúc này hắn buộc phải chuyển hướng thẳng lên vân bạo tầng.

La Huyền Cơ lạnh lùng cười:

- Muốn trốn ra vực ngoại sao? Vô dụng, ở trước mặt ta thì ngươi muốn tự sát cũng không được, chết đi!

- Phần Viêm Quyết, bạo!

Tam muội chân hỏa dung hợp tâm hỏa bộc phát, trùng kích mãnh liệt làm bầu trời nổ tung bồng khói nấm.

Mặt Lâm Tiêu vặn vẹo, dù có Tinh Thần Tôi Thể quyết, Thiên Mang Khải phòng ngự nhưng cơ thể hắn vẫn rách toạc, người đầy vết thương. Nhờ có Tử Tuyền Thiên Thương Viêm chữa trị nên các vết nứt nhanh chóng khép lại, Lâm Tiêu cắm đầu bay lên cao trốn.

La Huyền Cơ đánh mấy chiêu mãi không thể giết Lâm Tiêu, lão nhướng mày nói:

- Vậy mà vẫn không chết?

Đối phương ngoan cường vượt qua dự đoán của La Huyền Cơ, huống chi lão không có nhiều thời gian lãng phí.

- Một kích này sẽ lấy mạng ngươi!

Ầm!

Người La Huyền Cơ bùng nổ sát ý vô tận bắn lên cao, khí thế đáng sợ làm thành trì lung lay. La Huyền Cơ giơ cao tay phải, trong lòng bàn tay có vô tận ngân hà hỗn độn xoay chuyển, khí tức đáng sợ nhảy vào khung trời bao la thẳng hướng vực ngoại.

Dân chúng trong thành trì kinh khủng nhìn cảnh tượng Lâm Tiêu và La Huyền Cơ chiến đấu đáng sợ biết bao, khí tức đó khủng bố như tận thế. Mặc dù cố ý né tránh Thành Tinh Tú nhưng phạm vi công kích của Vương giả bao trùm quá rộng, nếu công kích trúng thì không chỉ Lâm Tiêu đầu mình hai nơi, rất có thể thành trì bên dưới cũng bị hủy diệt.

Bản thân Lâm Tiêu đã đến phút sống còn, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt thần chết ập đến dâng lên sâu trong linh hồn hắn.

Mắt Lâm Tiêu lộ tia hung ác:

- Liều mạng!

Lâm Tiêu không trốn nữa, Cửu Tinh Ngạo Thế quyết điên cuồng vận chuyển, thúc giục Tinh Thần Tôi Thể quyết đến tận cùng. Chân nguyên tinh thần mạnh mẽ chuyển động, lực lượng khủng bố vô biên tụ tập vào đôi tay Lâm Tiêu.

Đại ấn mông lung dần hình thành trên đôi tay Lâm Tiêu, toát ra khí tức khủng bố hùng hồn vô biên. Lâm Tiêu định thử sử dụng thức thứ bốn của Thiên Tinh Thần Khung Ấn, Thần Khung Ấn.

Khí thế khủng bố tràn ngập, La Huyền Cơ biến sắc mặt nói:

- Đây là võ học gì?

Khí tức quá mạnh, La Huyền Cơ la Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng cũng thấy hơi nguy hiểm. Lâm Tiêu đang vận dụng công pháp đáng sợ nào đó, một khi thành hình sẽ có năng lực bị thương La Huyền Cơ.

- Chỉ là một Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng lại có thể uy hiếp đến Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng ta đây. Người này nếu không chết sẽ là tai họa lớn cho La Sơn tông.

Sát ý như thủy triều cuộn trào, mắt La Huyền Cơ hung tợn vung tay lên.

- Chưởng Toái Thiên khung!

Ầm ầm ầm!

Một bàn tay to lớn từ chân trời phía xa chém xuống, trong phút chốc hư không quanh thân Lâm Tiêu tan vỡ. Mảnh nhỏ không gian hóa thành nước lũ bay tứ tán. Bên dưới Lâm Tiêu, cả thành trì lung lay, tùy thời tan vỡ.

Lâm Tiêu cắn răng thầm rít gào:

- Đáng ghét. Thần Khung Ấn, ngưng tụ đi!
Bình Luận (0)
Comment