Võ Đạo Đan Tôn

Chương 740

Mặc Thanh Hiên rất kinh ngạc nói:

- Tốt tốt, ta không ngờ.

Tình hình chiến đấu đã vượt qua dự đoán của Mặc Thanh Hiên, làm trong lòng gã dậy sóng. Ánh mắt Mặc Thanh Hiên càng nghiêm túc hơn hết.

Mặc Thanh Hiên ngửa đầu cười phá lên:

- Ha ha ha!

Mái tóc dài bay bay, ánh mắt Mặc Thanh Hiên sắc bén như bảo kiếm tuyệt thế rút khỏi vỏ.

- Thật sảng khoái, nhưng nếu ngươi nghĩ làm vậy có thể thắng được ta thì ngươi quá ngây thơ. Vốn chiêu này là lá bài cuối cùng ta để dành, không dễ sử dụng nó, nhưng bây giờ buộc phải dùng. Nếu ngươi đỡ được chiêu này thì ta sẽ nhận thua ngay.

Tóc dài Mặc Thanh Hiên bay lên, ánh mắt sắc bén như bảo kiếm, một luồng khí thế khó tả khuếch tán từ người gã, làm người ta rung động.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

- Cái gì? Mặc Thanh Hiên vẫn còn lá bài chưa dùng?

Trận so đấu đã không thể dùng biến đổi bất ngờ để hình dung. Dù ai thắng ai thua sẽ để lại dấu ấn khó phai trong lòng tất cả võ giả .

Trên lôi đài, biểu tình lạnh lùng của Mặc Thanh Hiên dần trở nên thản nhiên, như nhìn thấu sinh tử. Giờ khắc này Mặc Thanh Hiên biến thành một người khác, mặt không biểu tình, tất cả cảm xúc đều biến mất, dù là mặt trái hay mặt phải, chỉ còn đôi mắt lạnh lùng tựa núi. Kiếm ý hủy diệt lục phẩm phát tán cũng bị thu về.

Mặc Thanh Hiên nắm chặt trường kiếm tím đen nhanh như chớp đâm vào Lâm Tiêu.

- Vô Sinh kiếm pháp thức thứ sáu, Thiên Hạ Vô Sinh!

Luồng kiếm quang vô hình xẹt qua không gian, một kiếm bình thường không thấy có gì lợi hại. Nhưng khi trường kiếm đâm ra, lạnh lẽo âm thầm khó tả lan tràn. Tất cả võ giả cứng người, da gà nổi lên.

Trong mắt mọi người thiên địa biến mất chỉ còn lại một người một kiếm. Thiên địa xám xịt, nhát kiếm đâm ra làm thiên địa không còn sự sống, vạn vật trở về ban đầu, tất cả sinh mệnh chết hết.

Đôi mắt bình tĩnh của Lâm Tiêu hơi thay đổi. Kiếm của Mặc Thanh Hiên chưa hết thế đi nhưng kiếm ý đáng sợ đã ập đến. Kiếm ý hủy diệt và ý cảnh kiếm chiêu ảnh hưởng, trong đầu Lâm Tiêu nổi lên cảnh tượng đáng sợ. Nhát kiếm đâm ra, trong thiên địa chỉ còn lại hoang mạc, hóa thành cấm địa sự sống.

- Hay cho chiêu Thiên Hạ Vô Sinh!

Mắt Lâm Tiêu bắn ra ánh sáng chói lòa, chiến đao giơ cao. Đao ý vô tận như biển cả quanh người Lâm Tiêu bắn lên cao, hắn cũng chém ra nhát đao cực kỳ sắc bén.

- Luân Hồi Đao quyết, Lục Đạo Luân Hồi!

Lục Đạo Luân Hồi là thức cuối cùng trong Luân Hồi Đao quyết, uy lực mạnh mẽ. Lâm Tiêu trải qua nhiều lần ra sống vào chết trong cổ địa Thái Thần mới cảm ngộ và nắm giữ được Lục Đạo Luân Hồi.

Răng rắc!

Một luồng đao quang màu đen vô hình chém ra, như cánh cửa Lục Đạo Luân Hồi của địa ngục, trên sinh tử. Kiếm của Mặc Thanh Hiên vung lên, thiên hạ không sự sống. Nhưng sau khi vạn vật chết thì linh hồn chuyển sinh, vào lục đạo luân hồi đầu thai kiếp khác. Nhát đao của Lâm Tiêu khống chế linh hồn, làm người ta suốt kiếp không được siêu sinh.

Đao quang vô hình xẹt qua không gian, xé rách kiếm quang đáng sợ. Tiếng kim loại giao nhau vang lên, sức mạnh hất văng trường kiếm tím đen trong tay Mặc Thanh Hiên. Đôi mắt Mặc Thanh Hiên tràn ngập khó tin, gã đập mạnh vào màn sáng màu lam bên mép lôi đài.

Một đao, trường kiếm bay khỏi tay, Lâm Tiêu đã thắng.

Ong ong ong!

Tinh thần khí vận vô hình giáng xuống, tinh thần khí vận trên người Lâm Tiêu lại tăng vọt, ánh sao lấp lánh bên cạnh hắn, rực rỡ chói mắt.

Mặc Thanh Hiên mở miệng nói:

- Ngươi thắng.

Mắt Mặc Thanh Hiên tràn đầy cay đắng, tay phải hút trường kiếm bay về, sau đó cất bước đi xuống lôi đài.

Bên tai Lâm Tiêu vang thanh âm kiêu ngạo của Mặc Thanh Hiên:

- Nếu ta gặp La Thiên Đô trước ngươi thì chắc chắn ta sẽ dốc hết sức ứng đối, cho ngươi biết thực lực thật sự của hắn. Tuy hơi khó nhưng ta hy vọng ngươi có thể sáng tạo ra kỳ tích.

Dù thua thì vẻ mặt Mặc Thanh Hiên vẫn lạnh lùng. Người lĩnh ngộ kiếm ý hủy diệt thì ý chí kiên định không dễ bị đánh bại, có lẽ đây là một cửa ải nếu vượt qua Mặc Thanh Hiên sẽ leo lên đỉnh võ giả .

- Lâm Tiêu thắng, hạng hai Phong Vân bảng!

Đám người trên khán đài biểu tình khác nhau, có một điểm chung là cùng nhìn hướng La Thiên Đô chỗ lôi đài. So đấu đến tận đây đã vào vòng cuối, còn lại năm trận so đấu. Trước khi so đấu kết thúc có hai trận đại chiến cực kỳ hấp dẫn, một là Mặc Thanh Hiên đấu với La Thiên Đô, một trận khác là Lâm Tiêu đánh với La Thiên Đô.

Tuy mọi người hiểu Lâm Tiêu hay La Thiên Đô dù người nào thắng cũng không thay đổi được thứ hạng số một của La Thiên Đô. Nhưng hai người càng mạnh thì trận so đấu tiếp theo càng đặc sắc. Bọn họ rất muốn xem La Thiên Đô được gọi là thiên tài số một thế hệ trẻ của đế quốc Võ Linh có thực lực đáng sợ đến đâu,

Trận thứ ba mươi hai, Đông Phương Nguyệt Mính đấu với Tuyệt Vô Danh.

Thực lực hai người ngang nhau, vừa lên đài liền đánh hết sức nhưng không dễ đánh bại đối thủ. Hai bên ác chiến mấy trăm hiệp, Đông Phương Nguyệt Mính dựa vào ám chiêu đánh bại Tuyệt Vô Danh, giành chiến thắng trận so đấu.

- Trận thứ ba mươi ba, Mặc Thanh Hiên đấu với La Thiên Đô.

Như ý trời, Mặc Thanh Hiên gặp La Thiên Đô trước Lâm Tiêu, toàn trường náo động.

Trên lôi đài, Mặc Thanh Hiên thua Lâm Tiêu đã cầm trường kiếm chờ sẵn, ánh sáng tím lấp lánh quanh thân, kết hợp kiếm ý hủy diệt như mộng như ảo. Mặc Thanh Hiên đã đưa thánh khí của Thông Thiên Hóa Thánh công lên đến cực điểm, khiến sức chiến đấu bản thân gã lên đỉnh điểm.

Mặc Thanh Hiên lạnh lùng nói:

- Tuy lúc trước thua Lâm Tiêu nhưng mục tiêu đánh bại ngươi chưa từng thay đổi.

Ánh mắt Mặc Thanh Hiên sắc bén làm người ngước nhìn.

La Thiên Đô thản nhiên nói:

- Ta đã thấy cuộc chiến vừa rồi của ngươi, đúng là khiến ta giật mình, nhưng còn kém xa để đánh bại ta.

- Vậy sao? Thế thì ngươi hãy cho ta được mở mắt cái gọi là kém xa rốt cuộc là bao xa?

Mặc Thanh Hiên ra chiêu:

- Vô Sinh kiếm pháp, Yếu Tử Bất Năng!

Đối mặt La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên không dám giấu nghề, vừa lên đã dùng sát chiêu thức thứ năm của Vô Sinh kiếm pháp. Cực quang màu tím kết hợp kiếm ý hủy diệt lục phẩm hình thành sóng kiếm như biển cả hùng dũng ập vào La Thiên Đô.

- Thông Thiên Hóa Thánh công!

Hai tay La Thiên Đô chắp sau lưng, đôi mắt vàng bắn ra thần hồng, cao cao tại thượng như một vị đế vương tung ra một quyền.

Ầm ầm ầm!

Đế vương thương long cuồng mãnh phóng lên cao, sóng cuộn biển gầm, mãnh long qua sông. Thương long ảo khổng lồ quét tất cả, thế không thể đỡ, nháy mắt đụng tan sóng kiếm màu tím. Hế đi của thương long ảo không giảm, gầm rống vọt hướng Mặc Thanh Hiên.

Mặc Thanh Hiên mặt không biểu tình lại chém nhát kiếm:

- Vô Sinh kiếm pháp, Thiên Hạ Vô Sinh!

Kiếm quang hư vô bao phủ tất cả, lặng lẽ chém vào đầu thương long, chém nó tan nát. Ngay sau đó, kiếm quang vô hình bay tới, kình phong sắc bén thổi tóc mai La Thiên Đô bay lên.

Mắt La Thiên Đô lạnh băng tung quyền phải:

- Bá Thế Hoàng Quyền, Hoàng Uy Hạo Đãng!

Sóng triều màu vàng tuôn ra, như biển cả vàng, nhấn chìm kiếm chiêu vô hình.
Bình Luận (0)
Comment