Võ Đạo Đan Tôn

Chương 962

Tiêu Thu Tuyết tức giận quát:

- Để ta đến!

Tiêu Thu Tuyết đánh nhau với quái vật màu xanh này, bảo vệ phía bên phải.

Vị trí khác tạm thời yên ổn, không bị quái vật lưng mọc dây leo công kích, trong thời gian ngắn còn chống đỡ được.

Chỗ đội Đế quốc Võ Linh, La không ngừng ngăn chặn quái vật màu xanh công kích, mắt hay liếc trộm Lâm Tiêu cách không xa. Trong tay phải La âm thầm nắm một Diệt Hồn Châm xanh âm u.

La rất có kiên nhẫn, gã đang đợi cơ hội:

- Quái vật lưng mọc dây leo xanh này vì sao không nhằm vào Lâm Tiêu? Mới rồi Lâm Tiêu thể hiện thực lực, những quái vật màu xanh bình thường không thể buộc hắn dốc hết sức ra. Chờ khi Lâm Tiêu dốc hết sức mạnh thì ta mới sử dụng Diệt Hồn Châm, khi đó hắn có phát hiện cũng không thể né tránh.

Diệt Hồn Châm là báu vật trấn tông của La Sơn tông, có ấn ký Vương giả. Kim đâm ra, thần hồn đều diệt, dù là cường giả cảnh giới Nửa Bước Vương giả cũng chết ngay. Nhưng chỉ có thể dùng Diệt Hồn Châm một lần, nếu không thành công sẽ không có cơ hội lần hai, vì vậy không được tùy tiện hành động, vừa ra tay chính là tuyệt sát.

- Grao grao grao!

Phương xa liên tục xuất hiện mấy con quái vật lưng mọc dây leo xanh, chún gầm rống điên cuồng ập đến. Một con quái vật lưng mọc dây leo xanh lao tới chỗ đám người Lâm Tiêu.

Mắt La sáng lên:

- Cơ hội tốt!

La nắm chặt Diệt Hồn Châm, nhìn Lâm Tiêu chằm chằm. Bách Lý Huyền thầm mừng, luôn chú ý tình huống bên Lâm Tiêu, nếu có cơ hội gã sẽ ra tay ngay.

Lâm Tiêu nhíu mày nói:

- Đi!

Cảm giác nguy hiểm mập mờ dâng lên trong lòng Lâm Tiêu, hắn hơi giật mình. Chuyện gì đây? Tại sao hắn thấy gai người, chẳng lẽ có nguy hiểm gì?

Lâm Tiêu không kịp nghĩ nhiều, hét với đám người Đông Phương Nguyệt Linh:

- Mấy người đi trước!

Lâm Tiêu lao ra ngoài đội, đối mặt quái vật lưng mọc dây leo xanh gầm rống xông lên. Giống như ở tầng thứ nhất, Lâm Tiêu phát tán một chút lực lượng căn nguyên Cửu U Huyền Tâm Diễm.

Quái vật lưng mọc dây leo xanh gầm rống lao tới chợt con ngươi co rút, cảm giác đằng trước có nguy hiểm. Thế lao tới Lâm Tiêu chợt khựng lại, quái vật lưng mọc dây leo xanh đổi hướng quay sang nhóm tứ hoàng tử Bách Lý Huyền.

- Chuyện gì xảy ra? Sao quái vật dây keo đổi hướng?

Đám người tứ hoàng tử Bách Lý Huyền vốn chờ nhóm Lâm Tiêu rơi vào nguy hiểm, không ngờ quái vật màu xanh chuyển hướng bọn họ. Đám người tứ hoàng tử luống cuống tay chân, chớp mắt có hai người bị hút tinh huyết biến thành cái xác.

Bách Lý Huyền rống to:

- Giang Sơn Ấn, cút đi!

Đại ấn màu vàng xoay tròn đập vào người quái vật màu xanh, hất bay nó đi. Nhưng giây lát sau quái vật màu xanh lành lặn lại công kích.

Chỗ khác trong đội, mấy con quái vật lưng mọc dây leo xanh khiến đội rối loạn, thường có người chết thảm, máu chảy thành sông.

Tiếng gầm rống lần nữa vang lên:

- Grao grao!

Sườn núi phương xa có hơn mười quái vật lưng mọc dây leo xanh xuất hiện, mắt sắc lạnh chạy nhanh đến.

- Nguy rồi!

- Trốn mau!

- Má ơi, nhiều quái vật quá, làm sao đánh?

Đám người hoảng loạn, mọi người biến sắc mặt, trong lòng lạnh lẽo. Mới có mấy con quái vật lưng mọc dây leo xanh đã khiến cả đội luống cuống tay chân, nếu cộng thêm hơn mười quái vật lưng mọc dây leo xanh thì làm sao đánh?

Cả đội hoảng loạn, không cố định đội hình được, đám người chen lấn nhau lao lên. Chém giết thời gian dài, đội cách lối vào tầng thứ ba khoảng vài dặm, vượt qua được là cơ hội sống, ở lại thì chỉ có một con đường chết.

Nhóm Độc Cô Phá Thiên cũng mất bình tĩnh.

Độc Cô Phá Thiên hét to một tiếng:

- Đế quốc Thiên Huyền theo sát ta, xông lên!

Trường kiếm tỏa sáng rực rỡ quét ngã bầy quái vật màu xanh mở ra một con đường, đám người Độc Cô Phá Thiên xông thẳng tới trước.

- Xông lên!

- Giết!

Toàn đội đã loạn, mọi người đá đạp nhau giành đi trước. Lúc này bọn họ không cần mình chạy đầu tiên nhưng miễn là không tụt lại cuối cùng là còn hy vọng sống sót.

Đám người Lâm Tiêu cũng xông lên.

- Chúng ta đi!

Khắp nơi là tiếng chém giết, tình hình hỗn loạn. Các con quái vật màu xanh điên cuồng tấn công, máu nhuộm hư không.

Mắt thấy mọi người cách cửa vào tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu ngày càng gần, nhưng hơn mười quái vật màu xanh rốt cuộc chạy đến nơi.

Vù vù vù!

Dây leo màu xanh quét khắp nơi,tiếng gào thét vang lên. Chớp mắt mấy chục người chết, tứ chi đứt lìa, tình trạng rất là rùng rợn.

Lâm Tiêu phát ra một tia Cửu U Huyền Tâm Diễm, nhưng dù sao không phải nhất muội chân hỏa thật sự, chỉ một chút Cửu U Huyền Tâm Diễm không thể làm toàn bộ quái vật màu xanh lùi ra như hồi ở tầng thứ nhất. Tuy nhiên bên Lâm Tiêu đỡ hơn mấy chỗ khác rất nhiều.

La là người xui xẻo nhất trong đội Đế quốc Võ Linh, một mình gã bị hai con quái vật lưng mọc dây leo xanh bao vây. La đỡ trái hở phải, chật vật không chịu nổi.

La bất đắc dĩ hét to một tiếng:

- Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn!

Một đại ấn màu vàng đất chạm trổ như chân long sắp bay ra bay ra khỏi người La. Đại ấn chớp mắt trướng to mười mấy trượng đập vào người một quái vật lưng mọc dây leo xanh, đánh bay nó đi.

Phập! Phập!

Mấy sợi dây leo trên người quái vật lưng mọc dây leo xanh bị đánh nát, cơ thể nó rách thành mấy mảnh sau đó ngưng tụ lại.

Ầm!

La dùng Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn lần thứ hai đánh bay con quái vật lưng mọc dây leo xanh khác, lao ra khỏi vòng vây quái vật.

Lâm Tiêu giật mình thầm nghĩ:

- Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn!

Giờ Lâm Tiêu đã hiểu cảm giác nguy hiểm đến từ đâu. La Sơn tông giao Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn báu vật trấn tông cho La dùng, ý đồ thì khỏi nói cũng biết.

Lâm Tiêu biết Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn cường đại, lòng thầm cảnh giác. Chí bảo có ấn ký Vương giả toàn không dễ chọc, nếu La bắt chặt cơ hội dốc sức vận dụng thì có khả năng giết được Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu thầm nghĩ:

- Nói vậy Bách Lý Huyền là tứ hoàng tử của đế quốc, chắc cũng mang theo một số bí bảo không ai biết.

Đám người Lâm Tiêu đã đến lối vào tầng thứ ba, hóa thành luồng sáng chui vào trong.

Vù vù vù!

Đám quái vật lưng mọc dây leo xanh tuy mạnh nhưng những võ giả kiên trì đến nơi đây chẳng phải người bình thường. Tất cả đều điên cuồng vận dụng các loại thủ đoạn, bất chấp tất cả lao vào tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu.

Phân thân Toản Địa Giáp đã theo đội yêu tộc lao vào tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu trước bản tôn Lâm Tiêu.

Hơi thở sinh mệnh đậm đặc bao phủ, ồ ạt chui vào người Phân thân Toản Địa Giáp. Phân thân Toản Địa Giáp cảm giác mỗi tế bào trên người đang hít thở, cảm giác khống chế sinh tử hiện ra trong đầu nó.

Tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu là hoang mang vô biên, từng đống bão cát lớn bay theo gió lộ ra sa mạc mênh mông. Các viên đá theo gió bay đi, cảnh tượng đáng sợ.

Giống như hai tầng trước, sau khi vào tầng thứ hai Phân thân Toản Địa Giáp và mấy yêu thú khác mất liên lạc.

Phân thân Toản Địa Giáp giương đôi cánh vàng, nó xẹt qua không trung. Tuy là sa mạc nhưng không gian tầng thứ ba rất trong xanh.
Bình Luận (0)
Comment