Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1436 - Chương 1436. Trong Bữa Tiệc! (3)

Chương 1436. Trong bữa tiệc! (3)
Chương 1436. Trong bữa tiệc! (3)

Nghĩ đến ban đầu lúc hắn vừa tới Đế tinh, không có căn cơ và bối cảnh, giống như một con cá nhỏ từ trong dòng suối nhỏ chui vào trong biển rộng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị cá lớn trong biển ăn đến xương cốt cũng không còn.

Nhưng hiện tại Vương Đằng chẳng những đánh bại Tào Hoành Đồ lấy lại được tước vị, bên cạnh còn tập trung một thế lực không nhỏ, thật sự cực kỳ ngoài dự đoán của mọi người!

Vương Đằng ở bên cạnh nói vài câu, chuyển sang vương tộc Cơ thị bên kia.

Hắn rất kinh ngạc. Vương tộc Cơ thị lại có cường giả cấp Giới Chủ đến, tuy rằng khí thế trên người ông lão đó vô cùng nội liễm, nhưng Vương Đằng liếc mắt một cái đã nhìn ra thực lực mạnh mẽ của hắn, tuyệt đối không phải cấp Vực Chủ, sau này nghe được nghị luận của mọi người, càng khẳng định thân phận của đối phương.

Vương Đằng vừa đi qua, Cơ Nguyên Thanh cười mở miệng nói: “Các hạ Vương Đằng, có phải rất bất ngờ hay không?”

“Là có hơi bất ngờ, không ngờ các ngươi cũng sẽ đến.” Vương Đằng cười nói.

“Lão hủ không mời tự đến, ngươi sẽ không để ý chứ.” Ông lão bên cạnh cười ha ha nói.

“Sao ngươi lại nói như vậy, ngươi có thể đến phủ Nam tước nhỏ bé này của ta, mới là vinh hạnh của ta.” Vương Đằng nói.

“Ha ha ha.” Lão giả ha ha cười, nói: “Chuyện lần trước còn phải cảm ơn ngươi, nếu không mạng này của lão hủ cũng mất rồi, ta nợ ngươi một nhân tình.”

Câu nói phía sau là hắn nói qua truyền âm, hiển nhiên cũng không muốn nói ra trong trường hợp này, tránh cho bị những người khác biết được.

“Ngươi quá khách sáo rồi, chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.” Vương Đằng cũng truyền âm nói.

Hắn rất vui. Trước đó lúc Cơ Nguyên Thanh mua Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan đã từng nói, vương tộc Cơ thị nợ hắn một ân tình, hiện giờ có một cường giả cấp Giới Chủ cam đoan, ân tình này xem như thành thật rồi.

Thật ra, hắn cũng không xa xỉ xin vương tộc Cơ thị trợ giúp cho hắn quá nhiều, có thể có ân tình của một cường giả cấp Giới Chủ, cũng đã không tệ rồi.

Sau đó, hắn lại đến trước chỗ ngồi của vương tộc Giang thị, cũng cực kỳ khách sáo kính rượu, bắt chuyện một lát với người của vương tộc Giang thị.

“Nam tước Vương Đằng, hai đứa này là con trai và con gái của ta, Giang Vĩ Thánh, Giang Thần Hi, người trẻ tuổi các ngươi có rảnh có thể nói chuyện nhiều một chút.” Giang Hàn Phong chỉ vào hai người trẻ tuổi phía sau nói.

Ánh mắt Vương Đằng theo đó chuyển đến phía sau hắn, đó là hai người trẻ tuổi vô cùng xuất chúng.

Người nam anh tuấn tao nhã, trong ánh mắt có một luồng ngạo khí, gật đầu với Vương Đằng, xem như đã chào hỏi.

Cô gái xinh đẹp, da nõn nà, khí chất cao quý thanh tao lịch sự, váy dài ôm che phủ lấy thân thể linh lung hữu trí, hết sức thú hút ánh nhìn của người khác.

Cho dù đặt ở đâu, một nam một nữ này cũng tuyệt đối là cấp bậc nam thần nữ thần, là tiêu điểm của mọi người.

Vương Đằng cũng âm thầm kinh hãi, không hổ là đệ tử vương tộc, khí độ này không phải người thường có thể so sánh.

Đương nhiên còn kém hắn một khoảng cách không nhỏ. Khí chất của Vương Đằng rất đặc biệt, chuyện từng trải, bọn họ cũng tuyệt đối không thể sánh bằng. Ngoài dung nhan đẹp trai ngập trời, đôi mắt sâu thẳm như sao trời, khiến cho người ta không thể tự kiềm chế.

Cho nên trong lòng Giang Vĩ Thánh có hơi khó chịu, cảm giác Vương Đằng còn biết ra vẻ hơn hắn.

Mà tuy rằng Giang Thần Hi không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng đã sinh ra chút hứng thú đối với Vương Đằng, dù sao nhan sắc cao đến trình độ nhất định luôn có thể cộng điểm.

“Sau này còn mong hai vị chỉ giáo nhiều hơn.” Vương Đằng cười đáp lại.

“Chỉ giáo không dám nhận, Nam tước Vương Đằng phá kỉ lục Đế tử để lại, tại hạ sâu sắc cảm thấy không bằng.” Giang Vĩ Thánh thản nhiên nói.

Rõ ràng Vương Đằng nghe ra một mùi lạ từ trong giọng điệu của Giang Vĩ Thánh, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên có hơi kỳ quái.

Sao lại có chút vị chua nhỉ?

Giang Vĩ Thánh này sẽ không phải là ghen tị với hắn chứ?

“Cậu Vĩ Thánh quá khen rồi, ta chỉ may mắn một chút mà thôi. Trèo lên thang trời đó xong, ai biết ta lại đột nhiên phá kỉ lục, khiến cho hiện tại mọi người đều biết, thật sự khiến cho ta rất buồn rầu.” Vương Đằng sâu xa nói.

“....” Sắc mặt Giang Vĩ Thánh cứng đờ.

Nghe đi, nghe đi, lời này là tiếng người sao?

Trèo lên xong đã thấy đột phá kỉ lục rồi!

Ngươi coi đây là trèo lên thềm đá bình thường, tùy tiện có thể phá kỉ lục sao?

Thằng nhóc này tuyệt đối đang làm màu.

Giang Hàn Phong và Giang Thần Hi đều có hơi dở khóc dở cười, cảm thấy Vương Đằng này thực sự không biết xấu hổ, nói ra lời này cũng không đỏ mặt.

“Thiên phú của Nam tước Vương Đằng quả thật hiếm thấy.” Giang Thần Hi nói.

“Đùa thôi, đừng xem là thật.” Vương Đằng cười nói.

Đám người Giang Hàn Phong cũng không khỏi cười lên.

Vương Đằng không dừng lại bên phía Giang gia quá lâu, dù sao còn có rất nhiều khách khứa cần tiếp đón.

Tiếp theo, hắn dạo bốn phía một vòng, người nên chú ý cũng chú ý tới rồi. May mà võ giả có tửu lượng kinh người, nếu không một vòng này, hắn sắp ngã xuống đất không dậy nổi.

Ngoài những quý tộc này, các Tông sư của liên minh Phó Chức Nghiệp cũng là đối tượng chú ý trọng điểm, tập thể bọn họ qua đây chúc mừng cho hắn. Tình cảm này, Vương Đằng phải nhận!

Kính rượu xong, Vương Đằng trở lại trên chỗ ngồi của mình một lần nữa.

Nhưng có người lại không thoải mái!

Sắc mặt đám người gia tộc Pylax biến thành màu đen, Vương Đằng này quá đáng, quả thực không để bọn họ vào mắt.

Hắn kính rượu tất cả mọi người, duy nhất gia tộc Pylax bọn họ thì lại không.

Khinh người quá đáng!

Mấy người trẻ tuổi muốn phát tác, nhưng bị ngăn lại, chỉ thấy Giới Chủ Nộ Viêm nhìn Waltgu một cái, hắn đứng dậy mở miệng nói: “Nam tước Vương Đằng!”

Mọi người hơi sửng sốt, lập tức ném ánh mắt qua đây, trong lòng thầm nghĩ một tiếng:

“Đến rồi!”

Tuy rằng không biết Waltgu muốn làm gì, nhưng tất cả mọi người biết gia tộc Pylax kẻ đến bất thiện.

Nếu nói trước đó tranh cãi võ mồm với Vương Đằng chỉ là khai vị ăn sáng, vậy thì lúc này thật sự muốn cưỡng ép lên món chính.

Hết chương 1436.
Bình Luận (0)
Comment