Đám người lãnh tụ võ đạo thấy thái độ của Hardy đối với mọi người trong Vương gia thì nở nụ cười khổ trong lòng.
Thái độ này quá rõ ràng rồi!
Thái độ với bọn họ thì hoàn toàn là một bộ dạng cao cao tại thượng, cũng không thèm nhìn lấy một lần. Kết quả đến lúc gặp mọi người trong Vương gia ở bên này thì vô cùng khách khí.
Trước ngạo mạn sau cung kính như thế, nếu đối phương không phải là võ giả cấp Vũ Trụ thì bọn họ cũng không thể nhịn được mà cảm thấy không vui trong lòng.
Nhưng sự chênh lệch thực lực khiến cho bọn họ cũng hết cách.
Sau đó mọi người trong Vương gia và Hardy trò chuyện, chủ yếu là người Vương gia hỏi thăm chuyện của Vương Đằng, còn Hardy thì trả lời.
Mặc dù dáng vẻ vẫn như con cá chết nhưng tốt xấu gì đều trả lời, không hề lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn.
Mà đám người ông cụ Vương, Vương Thịnh Quốc cuối cùng cũng biết Vương Đằng kế thừa tước vị Nam Tước ở quốc gia nền văn minh vũ trụ cao đẳng, coi như là có thân phận chính thức, hơn nữa thân phận còn không thấp.
“Cháu trai của ta thật được lắm, lại kế thừa được một tước vị rồi!” Ông cụ Vương nhẹ vỗ ria mép hoa râm, thoải mái cười to nói.
“Tên nhóc này!” Vương Thịnh Quốc và Lý Tú Mai cũng nở nụ cười, gương mặt không khỏi lộ ra vẻ tự hào.
Những người khác trong Vương gia thì càng không cần phải nói, mọi người đều vui mừng. Hôm nay Vương gia có địa vị như thế này, toàn bộ đều trông cậy vào Vương Đằng. Hắn càng tốt, tất nhiên Vương gia cũng càng tốt.
Sau đó mọi người trong Vương gia lại nói chuyện phiếm với Hardy một lúc nữa. Bởi vì mới được Vương Đằng mua về không bao lâu đã bị phái đi nên hắn cũng không thật sự hiểu rõ một số chuyện của Vương Đằng. Thế nên, tin tức mà mọi người trong Vương gia có thể biết cũng không nhiều lắm.
Cuối cùng bọn họ chỉ có thể tiếc nuối đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Có được tin tức của Vương Đằng, cũng biết hắn sẽ nhanh chóng trở về, mọi người trong Vương gia vô cùng mong đợi.
“Ba mươi võ giả cấp Hằng Tinh này sẽ theo các ngươi trở về Vương gia, chẳng may có chuyện gì thì bọn họ có thể bảo vệ các ngươi.”
Tiễn mọi người trong Vương gia, Hardy điểm danh ba mươi võ giả cấp Hằng Tinh, nói với đám người ông cụ Vương.
“Chuyện này!” Mọi người trong Vương gia lập tức kinh ngạc, hơi chần chờ.
Bọn họ đã biết những võ giả này rất mạnh mẽ. Tất cả đều là võ giả cấp Hằng Tinh trên cấp Hành Tinh, mạnh hơn võ giả cấp Hành Tinh trên Địa Tinh vô số lần.
Hiện tại cường giả này muốn phân ra ba mươi người tới bảo vệ Vương gia. Chuyện này khiến cho bọn họ có cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
“Không sao, những người chúng ta vốn là nô lệ của chủ nhân, bảo vệ Vương gia chính là việc nằm trong bổn phận của chúng ta.” Cả người Hardy ẩn ở bên trong áo bào xám, nói với giọng khàn khàn.
Mọi người trong Vương gia không thấy sắc mặt của hắn, nhưng nghe thấy lời nói của hắn như thế thì nhìn nhau, trong lòng lại càng khiếp sợ hơn.
Thái độ của những võ giả này đối với Vương Đằng thật nằm ngoài ý muốn của bọn họ.
“Nếu vị các hạ này đã nói như vậy, các ngươi đưa người về đi.” Lãnh tụ võ đạo ở bên cạnh nói.
“Được rồi, vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh.” Ông cụ Vương cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Trong lúc mọi người trong Vương gia đưa một đám cường giả trở về chỗ ở của mình, đã có rất nhiều người nhận được tin tức. Cho dù nhìn ba mươi võ giả cấp Hằng Tinh từ xa thôi cũng khiến cho người ta kinh hồn bạt vía, có thể thấy được sức mạnh của bọn họ.
Cho nên, không ít gia tộc quen biết với Vương gia lao nhao tới của thăm hỏi, hỏi thăm tin tức.
...
Thời gian cứ thế trôi qua được ba ngày.
Trên Địa Tinh không có gợn sóng, không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
“Nhiệm vụ lần này thuận lợi như vậy sao?”
“Chắc là chủ nhân sẽ nhanh chóng đến thôi.”
“Nhiệm vụ đầu tiên được giao, không có bất ngờ gì xảy ra là tốt nhất.”
Vẫn không nhìn thấy mặt mũi của Hardy dưới lớp áo bào màu xám. Hắn âm thầm nói.
Các loại suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn. Thân làm nô lệ, sống chết đều nằm trong sự khống chế của Vương Đằng. Mặc dù hắn là thiên tài của tộc Ảnh Sát cũng không thể không cúi đầu.
Cùng lúc đó.
Trong vũ trụ, một hạm đội gồm hàng chục chiến hạm yên lặng không tiếng động tiến vào Hệ Thái Dương, tuy nhiên không có ai trên Địa Tinh phát hiện ra.
Trong hạm đội, bên trong chiến hạm giống pháo đài chiến tranh.
Đám người Clotte đứng dàn hàng trước bàn điều khiển, mở ra mô phỏng bên ngoài, trước mặt bọn họ là một tinh cầu xanh thẳm.
“Trực tiếp hạ xuống sao? Ngay cả võ giả cấp Hành Tinh trên tinh cầu này cũng ít tới đáng thương. Hạm đội này của chúng ta hạ xuống, hoàn toàn có thể quét sạch.” Vị võ giả cấp Vũ Trụ của tinh hệ Huyết Nguyệt có đồ đằng dị thú huyết sắc Manka trên người nhàn nhạt nói.
Những người khác không có nghi ngờ gì. Mặc dù bọn họ rất kiêng kỵ Vương Đằng, nhưng muốn đối phó với tinh cầu lạc hậu này thì hoàn toàn nắm chắc.
Cho nên từng mệnh lệnh được truyền ra từ bên trong chiến hạm khổng lồ này.
Cả hạm đội như một bóng ma vượt qua hư không, không để lại bất cứ dấu vết gì, hạ xuống Địa Tinh.
Cuối cùng bọn họ cũng rơi vào sâu trong đại dương.
Một chiếc thuyền đánh cá đi qua, thủy thủ đoàn trên thuyền hoảng sợ ngẩng đầu nhìn, hoảng hốt vô cùng.
“Mau nhìn kìa, có phi thuyền vũ trụ!”
“Rất nhiều, rất nhiều phi thuyền vũ trụ!”
“Trời ạ, chẳng lẽ là người ngoài hành tinh xâm chiếm sao? Làm sao bây giờ?”
“Mau, mau đi đi, nhất định phải trở về thông báo cho toàn thể cộng đồng toàn cầu...”
...
Trên thuyền đánh cá huyên náo, tất cả thủy thủ đoàn đều cuống cuồng lên, sắc mặt tái nhợt, lớn tiếng la lên.
Ầm!
Đột nhiên, ánh sáng từ trên một chiếc chiến hạm bắn ra, trong nháy mắt đánh trúng chiếc thuyền đánh cá, đánh cho nát bấy tan tành.
“Thật là đáng thương.”
Trên chiến hạm khổng lồ, một gã đàn ông tóc vàng lắc đầu nói.
“Một đám người bình thường ngay cả cấp Hành Tinh cũng không có mà thôi, chết thì cũng chết rồi.” Clotte hờ hững nói.
“Bây giờ làm thế nào đây?” Manka hỏi.
“Xâm nhập vào Internet của hành tinh này, nghe ngóng tin tức chúng ta cần.” Clotte nói.
“Trí Năng, bắt đầu xâm nhập, quét hình!”
“Rõ!”