Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1465 - Chương 1465. Muốn Động Tới Hành Tinh Này, E Rằng Các Ngươi Không Trả Nổi Một Cái Giá Lớn!

Chương 1465. Muốn động tới hành tinh này, e rằng các ngươi không trả nổi một cái giá lớn!
Chương 1465. Muốn động tới hành tinh này, e rằng các ngươi không trả nổi một cái giá lớn!

Không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ thật sự không muốn dùng tới phương pháp này.

Nhưng bây giờ...

“Quả thật là phải chuẩn bị.” Lãnh tụ võ đạo thở dài một tiếng: “Nhưng dù là như thế thì chúng ta cũng phải đẩy người ngoài hành tinh xâm chiếm ra khỏi Địa Tinh mới được.”

Những nguyên thủ quốc gia khác cũng lao nhao gật đầu.

Điều này đúng là không sai.

Muốn mở ra trận pháp Na Di không gian, thao tác cũng không đơn giản như vậy, chỉ riêng việc đưa người ra khỏi Địa Tinh đã là một chuyện khó rồi.

May mà lúc trước bọn họ đã dự đoán và lập ra kế hoạch tương ứng.

Suy cho cùng người ngoài hành tinh xâm chiếm không thể nào biết điều một chút dừng lại ở trong vũ trụ, bọn họ ắt phải tiến vào Địa Tinh.

Mà một khi tiến vào Địa Tinh, chẳng lẽ bọn họ cũng cùng nhau dời đi sao?

Điều này chẳng phải là ngu ngốc lắm sao.

“Trước tiên tiến hành theo kế hoạch A, nếu không được... Tiếp theo kế hoạch B, đến lúc đó cần các vị Vương gia phối hợp.” Lãnh tụ võ đạo chần chờ một chút cuối cùng vẫn nói ra cái gọi là kế hoạch B.

“Vương gia ta tất nhiên sẽ phối hợp.” Ông cụ Vương không do dự gật đầu nói.

Tuy nhiên đám người Vương Thịnh Quốc hơi chần chờ.

Kế hoạch B này không nghi ngờ chính là lấy người Vương gia làm mồi nhử, dẫn người ngoài hành tinh xâm chiếm tới trong vũ trụ.

Nhưng cũng không phải tất cả người Vương gia, chỉ là một bộ phận mà thôi.

Làm như vậy chắc chắn là rất nguy hiểm, thế nên ông cụ Vương chọn chính mình ra mặt. Hắn đã sống đủ rồi, không muốn làm người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

“Cha, vẫn để ta đi thì hơn.” Vương Thịnh Quốc nói.

Sắc mặt Lý Tú Mai trắng bệch, nhưng cũng không nói gì, chỉ cầm tay hắn thật chặt.

“Không, ta đi, lão Nhị, ngươi là cha của Vương Đằng, ngươi không thể đi.” Vương Thịnh Hồng vội vàng nói.

Bác gái cả của Vương Đằng lập tức thay đổi sắc mặt, đã muốn kéo Vương Thịnh Hồng lại nhưng Vương Thịnh Hồng trừng mắt một cái khiến nàng không dám nói câu nào.

“Chuyện này không cần nói nữa, ta đi chính là ta đi.” Ông cụ Vương lấy uy nghiêm của chủ nhà ra, nhàn nhạt nói.

“Nhưng...” Đám người Vương Thịnh Quốc còn muốn nói tiếp gì đó nhưng bị cắt đứt.

“Không có nhưng gì cả, ta đã sống tới ngần này tuổi, sống cũng không còn được bao lâu nữa, các ngươi đi là muốn sau này ta chết không nhắm mắt sao?” Ông cụ Vương quát lên.

“Cha!” Sắc mặt đám người Vương Thịnh Quốc tái nhợt, rất không cam lòng.

Lãnh tụ võ đạo thấy cảnh này, trong lòng nặng trĩu. Nếu không phải không có biện pháp, hắn tuyệt đối không muốn hy sinh người Vương gia.

Nếu người Vương gia có sơ xuất gì, Vương Đằng chắc chắn sẽ không tha thứ cho hắn.

Nhưng hắn không có cách nào, đi tới nước này, đây đã là biện pháp tốt nhất rồi, dùng sự hy sinh nhỏ nhất để cứu vớt loài người của cả tinh cầu này.

Cho dù nếu hắn bị Vương Đằng căm hận, hắn cũng chỉ có thể làm như vậy.

Ầm!

Đúng lúc này, tòa cao ốc liên hợp toàn cầu đột nhiên lắc lư dữ dội, trên trần nhà có vụn bụi nhỏ rơi xuống.

“Lồng phòng hộ bị công phá rồi!”

Sắc mặt mọi người thay đổi lớn, lập tức nhìn màn ảnh trước mặt, phía trên đang hiện ra cảnh tượng bên ngoài.

Lúc Hardy đi ra ngoài, người ngoài hành tinh xâm chiếm đã khởi động một lượt công kích nữa

Chỉ thấy trên lồng phòng hộ bị phá vỡ một cái lỗ thủng to, giống như mạng nhện, tiếng vỡ lan tràn ra khắp xung quanh.

Giờ phút này, chiến hạm của người ngoài hành tinh xâm chiếm lại tụ năng lần nữa, muốn thừa dịp lồng phòng hộ mở rộng ra, quét sạch hoàn toàn Đông Hải.

Bọn họ thật sự muốn hủy diệt toàn bộ Địa Tinh mà!

Sắc mặt đám người lãnh tụ võ đạo vô cùng khó coi, tất cả đều ngồi không yên, lao nhao lao ra phía ngoài.

Mọi người trong Đông Hải rất kinh ngạc, nhìn họng pháo năng lượng nhắm vào bọn họ, giống như nhìn thấy một con dao mổ sắc bén treo trên đỉnh đầu, hơn nữa chuôi dao mổ này rất nhanh sẽ rơi xuống, thu lấy tính mạng của bọn họ.

Tuyệt vọng!

Sợ hãi!

Ngây dại!

...

Đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện trên bầu trời Đông Hải.

Toàn thân hắn ẩn trong áo bào màu xám, hoàn toàn không thấy rõ hình dạng, nhưng hắn cứ như vậy một mình đối mặt với chiến hạm vũ trụ vô cùng khổng lồ, đối mặt với công kích năng lượng sắp bắn ra.

Ầm! Ầm! Ầm!

Năng lượng chiến hạm đã hoàn thành tích tụ, công kích nguyên lực bắn ra.

Ầm!

Giây phút này Hardy cũng ra tay, chỉ thấy hắn vươn tay, ánh đao không thể nào hình dung được chém ra với tốc độ mắt thường không thể nắm bắt.

Trên bầu trời xảy ra vụ nổ mạnh kịch liệt, sau khi nguyên lực giao tranh bộc phát ra vầng sáng khiến mắt người không thể mở ra, giống như một mặt trời nhỏ treo trên không trung.

Dư âm nguyên lực khủng khiếp thổi quét bốn phía.

Sau một lúc lâu, dư âm nguyên lực nổ mạnh mới chậm rãi tiêu tán, nguyên lực công kích đến từ chiến hạm của kẻ địch cũng tiêu tán hết.

“Được, được cứu trợ rồi!”

Mọi người sững sờ nhìn một màn này, đầu còn chưa quay lại được.

“Hí... Thực lực thật là mạnh!”

Đám người lãnh tụ võ đạo vừa mới xuất hiện, lao nhao hít vào một hơi, vô cùng hoảng sợ nhìn bóng người áo bào xám giữa không trung.

Đối phương chỉ là người hầu của Vương Đằng mà thôi, thậm chí còn có thực lực khủng khiếp tới thế này.

“Đây chính là cấp Vũ Trụ sao?” Hồng Soái không thể tin nổi lẩm bẩm nói.

Hắn là một trong bảy võ giả thăng cấp Hành Tinh nhanh nhất của nước Hạ, bây giờ nhìn thấy thực lực đáng sợ như vậy, lập tức cảm giác được sự nhỏ bé yếu kém của mình.

Trừ hắn ra còn có đám người Ung Soái, Long Soái. Bọn họ đều chung một vẻ mặt.

Không phải là bọn họ không đủ bình tĩnh mà là cảnh tượng này thật sự khiến cho bọn họ chấn động tinh thần, không thể kìm chế được.

“Lãnh tụ võ đạo, nguyên soái.” Đám người Đàm Đài Tuyền, Diệp Cực Tinh cũng chạy tới.

Bọn họ đã đạt tới cấp Chiến Tướng thập tam tinh đỉnh phong, trong cơ thể chuyển hóa một phần nguyên lực tinh thần, cách đột phá cấp Hành Tinh không xa.

Nước Hạ có được bảy võ giả cấp Hành Tinh, ngoài lãnh tụ võ đạo còn có ba Đại nguyên soái, Hàn lão của Học viện Hoàng Hải và lão hiệu trưởng của trường Đại học số 1 Dư Tu Hiền, lão hiệu trưởng của Học viện Kim Lân.

Hết chương 1465.
Bình Luận (0)
Comment