“Chỉ có chút thực lực như vậy sao? Quả nhiên chỉ là cấp Vũ Trụ do một quốc gia văn minh vũ trụ cấp thấp đào tạo ra.” Bóng người được bao bọc trong áo choàng xám của Hardy hiện ra ở phía xa, trông vô cùng nhẹ nhàng tùy ý.
Chỉ là dáng vẻ này của hắn càng khiến Manka cảm thấy bị sỉ nhục.
Tộc của hắn xưng vương xưng bá ở liên bang Aurant, ít có kẻ địch.
Kết quả hôm nay lại bị dạy làm người.
Một võ giả cấp Vũ Trụ không biết từ đâu tới lại khiến hắn không hề có sức đề kháng, chỉ mới một đòn thôi đã đánh hắn thương nặng, suýt nữa bỏ mạng.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Ánh mắt Manka tràn đầy tơ máu, nhìn chằm chằm Hardy, hỏi.
“Ta chẳng qua chỉ là một người làm việc thay người ta.” Tất nhiên Hardy sẽ không nhắc tới hắn là nô lệ, thế là rất làm ra vẻ hờ hững nói.
Ánh mắt Manka co rụt lại, quả nhiên tên cấp Vũ Trụ này không phải người bản địa của Địa tinh, mà là nhận lệnh của người ta đến đây.
Vèo vèo vèo…
Lúc này, đám người Clotte, Auston, Thanh Luân cũng lần lượt bay ra khỏi chiến hạm.
Thực lực của Hardy khiến những người này đều cảm thấy kinh ngạc, lúc này không thể không ra mặt, nếu không chỉ dựa vào một mình Manka thì sợ là vẫn không đủ để giết đối phương.
“Manka, ngươi không sao chứ?” Auston lên tiếng hỏi.
“Phi.” Manka nhổ máu ra, nói: “Chưa chết được.”
Phép điều trị của Thanh Luân mạnh hơn đám người Biello và Ares nhiều.
Mặc dù không thể chữa khỏi hoàn toàn, nhưng tốt xấu gì tạm thời cũng ngăn chặn được vết thương của Manka.
“Cảm ơn!” Manka cảm kích nói với Thanh Luân.
“Lời cảm ơn để sau rồi nói, đối phó với người trước mặt này trước đã.” Thanh Luân xua tay hờ hững nói.
“Phép điều trị Quang Minh rất tốt.” Ánh mắt Hardy liếc nhìn tám võ giả cấp Vũ Trụ ở phía trước, ánh mắt cũng nghiêm trọng hơn nhiều.
“Phụng mệnh hành sự, phụng mệnh của ai?” Trong lòng Clotte hồi hộp, hỏi.
“Trông dáng vẻ của ngươi thì chắc đã đoán ra rồi, cần gì hỏi nhiều.” Ánh mắt của Hardy hài hước nhìn đối phương, nói.
“Vương Đằng!” Trong lòng Clotte không còn may mắn, phun ra một cái tên từ trong kẽ răng.
Tình huống không muốn thấy nhất vẫn xuất hiện rồi.
Sắc mặt đám người Manka, Thanh Luân đều hơi thay đổi, đưa mắt nhìn nhau.
“Ta khuyên các ngươi một câu, các ngươi rời khỏi đây đi.” Ánh mắt Hardy liếc qua, bình tĩnh nói.
Đám người Clotte rõ ràng vô cùng do dự, chỉ là một lát sau sắc mặt tất cả bọn họ đều thay đổi, sau đó ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
“Giết!”
Tất cả do dự như đều đã biến mất, mấy người ra tay cùng một lúc, sát ý lạnh lẽo bùng phát, xông về phía Hardy.
Sắc mặt Hardy cũng thay đổi, bóng dáng lập tức biến mất ngay tại chỗ.
“Cẩn thận chút, thân pháp của hắn rất kỳ lạ.” Manka không khỏi nhắc nhở.
Người khác thực ra cũng biết, trong lòng không hề dám thả lỏng.
Vừa nãy lúc bọn họ ở trong chiến hạm đã thấy rất rõ ràng, đối phương trực tiếp biến mất, sau đó không hề báo trước mà xuất hiện ở sau lưng của Manka. Ngay cả những người đứng xem như bọn họ cũng đều không thể thấy rõ, có thể thấy thân pháp kia thật sự vô cùng kỳ lạ.
Uỳnh!
Một ánh đao chém ra, cái đầu tiên chính là nhắm về phía Thanh Luân.
“Hây!” Ánh mắt Thanh Luân tụ lại, trong tay cầm một chiến kiếm, ánh kiếm màu trắng ác liệt bùng phát.
Ngay lập tức, võ giả cấp Vũ Trụ khác cũng phản ứng lại, nhanh chóng vây giết phía xuất hiện ánh đao.
Đáng tiếc Hardy đã không ở đó lâu rồi.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Ánh đao tung hoành, từng ánh đao chém ra trong hư không, hoàn toàn không thể nắm bắt.
Tám võ giả cấp Vũ Trụ của liên bang Aurant lại bị đánh tới mức lúng ta lúng túng, hoàn toàn không tìm được vị trí thật sự của Hardy.
Thậm chí có mấy người còn bị thương không nhẹ. Nếu không phải bọn họ nhiều người, thì đã bị chém chết từng người rồi.
Uỳnh!
Ba võ giả cấp Vũ Trụ bị đánh lùi, trên người có thêm mấy vết đao khiến sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.
“Tên này mạnh quá!” Clotte thở hổn hển, sắc mặt nặng nề, nói.
“Đó hình như là năng lực không gian, hoàn toàn không phải thân pháp gì.” Auston ngạc nhiên nói.
“Năng lực không gian!”
“Sao một võ giả cấp Vũ Trụ có thể nắm bắt năng lực không gian mạnh mẽ như vậy được?”
Người khác nhao nhao ngạc nhiên.
“Có lẽ là chủng tộc mạnh mẽ nào đó trong vũ trụ. Người này vẫn luôn ẩn trong áo choàng đen, chưa từng lộ mặt, sợ là để che giấu thân phận chủng tộc của hắn.” Clotte nói.
“Chết tiệt, một cường giả như vậy sao lại cam lòng để người ta sai khiến?” Sắc mặt Auston khó coi, hỏi.
“Vậy bây giờ phải làm sao? Con mẹ nó, tên này xảo quyệt quá, hoàn toàn không cứng chọi cứng với chúng ta.” Manka hậm hực quát lên.
Hắn còn muốn trả thù một đao lúc trước, kết quả phát hiện hình như hắn nghĩ nhiều rồi, hoàn toàn không có hy vọng.
“Có giỏi thì cút ra đây, khốn nạn, trốn trốn núp núp thì có bản lĩnh gì?” Manka rống lên.
Uỳnh!
Thế rồi đáp lại hắn không phải là tiếng của Hardy, mà là một ánh đao không chút tình cảm.
“Đệt!”
Manka nhếch nhác né tránh, buồn bực tới mức muốn hộc máu, không khỏi nói tục.
“Đồ ngu!” Clotte lạnh lùng quát.
“Ngươi!” Manka tức giận.
“Được rồi, đừng phí lời nữa. Rút ra một người đi bắt người nhà của Vương Đằng trước, chúng ta quấn lấy võ giả cấp Vũ Trụ này.” Auston nói.
“Ta đi.” Ánh mắt Clotte chợt lóe, rút ra khỏi chiến trường.
Cùng lúc này, từng bóng dáng từ bên trong chiến hạm ở bên trên xông ra, có võ giả cấp Hành Tinh, cũng có võ giả cấp Hằng Tinh, có những hơn trăm người.
Tất cả những người này xông xuống mặt đất bên dưới theo Clotte, muốn tìm bắt người của nhà họ Vương.
“Ngươi dám!” Hardy nháy mắt tức giận, một tiếng quát truyền ra, ánh đao tung hoành, chém về phía đám người Clotte, muốn ngăn chặn bọn họ lại.
“Ha ha ha, cuối cùng ngươi cũng ra rồi.”
Đám người Auston cười lớn, chặn ở giữa Hardy và Clotte. Bảy võ giả cấp Vũ Trụ cưỡng chế chặn hắn lại.
Clotte nhân cơ hội này, nháy mắt đã xông xuống.
Uỳnh, uỳnh, uỳnh…
Bọn họ không biết người của nhà họ Vương trốn ở đâu, nên trực tiếp công kích, chỗ đi ngang qua kiến trúc xung quanh đều bị phá hủy như đậu phụ.
Ở trước mặt võ giả cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh, và cả cấp Vũ Trụ, những kiến trúc này hoàn toàn không chịu nổi một đòn.