Tuy rằng rơi xuống tình trạng này, trên thực tế bọn họ đã không còn có mặt mũi gì nữa.
Đám người Augus càng không cần phải nói, hiện giờ còn đang hoài nghi cuộc đời, có vẻ thế giới quan nhân sinh quan đều hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng sau khi Rockins nhìn thấy viện trưởng Sanlo bị tát vào trán, trong lòng lại cân bằng khó hiểu rất nhiều.
Người chỉ sợ so sánh!
Kể cả viện trưởng Sanlo đều gặp độc thủ của Vương Đằng, so sánh như vậy, trước đó hắn bị đánh đều không coi vào đâu cả.
“Vương Đằng, người tộc Cự Giác kia, võ giả hệ Kim trời sinh, thiên phú rất mạnh, cực kỳ mẫn cảm với nguyên lực hệ Kim, sau khi trưởng thành có thể đạt đến cấp Hằng Tinh.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói.
“Tộc Cự Giác!” Vương Đằng hơi sững sờ.
Trong vũ trụ, hễ là chủng tộc có danh tiếng, đều không phải kẻ yếu.
Có thể được Viên Cổn Cổn trịnh trọng báo cho như thế, có thể thấy được đối phương có chỗ đặc biệt.
“Một tên khác cũng không đơn giản, hình như là người Root!” Viên Cổn Cổn nhìn một cấp Vực Chủ khác có làn da màu xanh lục, nhíu mày, giống như không chắc chắn lắm.
“Người Root?” Vương Đằng nhíu mày lại, trong lòng hơi nghi hoặc: “Người Root này có đặc biệt gì sao?”
Hắn đoán chừng người Root này cũng không phải là chủng tộc vũ trụ đơn giản gì.
“Người Root có được thiên phú ngụy trang biến hóa cực kỳ mạnh mẽ, hết sức giảo hoạt khó chơi, ngươi nghĩ đi, bọn họ biến thành dáng vẻ người quen thuộc đến bên cạnh mà ngươi lại không biết, đây là chuyện nguy hiểm đến cỡ nào.” Viên Cổn Cổn cấp tốc giải thích.
“Thiên phú ngụy trang biến hóa!” Ánh mắt của Vương Đằng lập tức sáng lên.
Có thiên phú đặc thù thật tốt!
Như vậy nhổ lông cừu mới không tệ.
Về phần uy hiếp thì hắn không sợ, bản thân hắn đã từng dùng rất nhiều lần biện pháp biến hình hố người này, kinh nghiệm rất phong phú.
Huống hồ với tình huống như hiện giờ, bọn họ đã có đề phòng, đối phương không thể biến hình đến gần bên cạnh được.
Viên Cổn Cổn cảm thấy mình đang đàn gảy tai trâu, dáng vẻ của Vương Đằng thật cổ quái, biểu cảm hưng phấn kia là có chuyện gì?
“Nhưng ta lại không quá xác định, cấp Vực Chủ này có chút khác biệt với người Root chân chính, thoạt nhìn khá giống, nhưng lại có điểm khác, chẳng lẽ là con lai sao?” Viên Cổn Cổn lại chần chừ nói.
“Không xác định sao?” Vương Đằng lập tức thất vọng, hại hắn vui vẻ toi công một phen.
“…” Viên Cổn Cổn.
Nó nhắc nhở Vương Đằng là bởi vì đối thủ có thể sẽ rất khó đối phó, để cho hắn cẩn thận!
Kết quả nghe nói đối phương có thể không phải là người Root, hắn lại lộ ra vẻ thất vọng, là ngại đối thủ không đủ mạnh sao?
Nó cảm thấy mình hoàn toàn không theo kịp lối suy nghĩ của Vương Đằng này!
Rầm! Rầm! Rầm!
Phi thuyền chấn động, ba võ giả cấp Vực Chủ rõ ràng đã phát động công kích với Hỏa Hà.
Từng đường nguyên lực đánh lên trên phi thuyền Hỏa Hà, nổ tung ra, tạo thành đánh sâu vào mãnh liệt đối với lồng phòng ngự của phi thuyền.
‘Cảnh cáo! Lồng phòng ngự của phi thuyền bị phá hư 0,1%!’
‘Cảnh cáo! Lồng phòng ngự của phi thuyền bị phá hư 0,11%!’
‘Cảnh cáo! Lồng phòng ngự của phi thuyền bị phá hư 0,12%!’
Tiếng cảnh báo vang lên, quanh quẩn ở trong phòng điều khiển chính của phi thuyền.
Nhưng mà mọi người chẳng những không có vẻ kinh hoàng, ngược lại trên mặt lộ ra một tia cổ quái.
Sắc mặt của đám người Sanlo biến thành màu đen.
Con mẹ nó đây là phi thuyền gì vậy?
Ba cấp Vực Chủ điên cuồng oanh tạc bên ngoài, lại tạo thành 0,1% tổn thương đối với lồng phòng ngự!
Vậy còn chưa tính, 0,11%, 0,12% sau đó là có chuyện gì vậy?
Cảm giác như bị xúc phạm!
Tổn thương nhỏ như vậy còn không sánh bằng tốc độ tự mình chữa trị của lồng phòng ngự phi thuyền nữa.
Đám người Sanlo lại tuyệt vọng.
Đây thật sự định làm rối loạn tâm tính bọn họ mà!
“Anh Vương Đằng, có phải bọn họ đang làm nóng người không?” Lâm Sơ Hạ tỏ vẻ tỉnh queo hỏi.
“Không, bọn họ đang gãi ngứa cho phi thuyền của chúng ta đấy.” Vương Đằng nói.
“…” Mọi người.
Con mẹ nhà nó gãi ngứa!
Có đả kích người ta như vậy sao?
Nếu như ba vị cấp Vực Chủ ở bên ngoài biết được công kích liều mạng của bọn họ bị coi thành gãi ngứa, không biết tâm tình có bị phá nát ngay tại chỗ không?
“Ta đi ra gặp bọn họ.” An Lan nóng lòng muốn thử.
Mọi người nghe vậy, không khỏi kinh hãi.
“Bên ngoài có ba gã cấp Vực Chủ, ngươi chỉ có một mình, không dễ đánh đâu!” Viên Cổn Cổn không khỏi lên tiếng nói.
“Có thể thì có thể, ta dùng phi thuyền công kích yểm trợ cho ngươi.” Vương Đằng lại sờ cằm trầm ngâm một lúc, gật đầu nói.
Không đánh làm sao nhổ lông cừu được, cho nên hắn chắc chắn sẽ không ngăn cản An Lan.
“Ha ha, để ta thử xem thực lực của lính đánh thuê vũ trụ tam tinh, lần trước chỉ có một tên còn chưa đánh đủ.” An Lan cười nói.
“…” Sanlo.
Má nó ta trêu ngươi chọc ngươi hả!
Đã bị bắt rồi còn định lôi xác ra quất roi nữa.
Vương Đằng lập tức hạ lệnh mở cửa phi thuyền.
Bên ngoài.
Ba người Tào Hoành Đồ đánh hồi lâu, đột nhiên phát hiện hình như mình quá ngây thơ rồi, bọn họ vốn không thể lay động được lồng phòng ngự kia.
Đang buồn bực không thôi, đột nhiên nhìn thấy cửa phi thuyền mở ra, không khỏi vui vẻ.
Lập tức thấy một bóng dáng lao ra từ trong đó, giống như một tia sáng, rơi vào trước mặt Vực Chủ tộc Cự Giác.
“Tộc Cơ Giới!” Ánh mắt Vực Chủ tộc Cự Giác lóe lên, nhìn chằm chằm vào An Lan ở trước mặt.
Tào Hoành Đồ và vị Vực Chủ có làn da màu lục kia định tiến lên vây công, nhưng đúng vào lúc này, Hỏa Hà phát động công kích.
Rầm! Rầm! Rầm!
Pháo nguyên lực trực tiếp oanh kích lên trên thân hai người, đánh bay bọn họ ra ngoài.
“Các ngươi đi công kích phi thuyền, tộc Cơ Giới này giao cho ta!” Vực Chủ tộc Cự Giác quát to.
Tào Hoành Đồ và vị Vực Chủ da màu lục kia tức giận không thôi, gầm lên giận dữ, xông về phía phi thuyền.
Rầm rầm rầm…
Công kích điên cuồng rơi lên trên phi thuyền.
Bên kia, An Lan và Vực Chủ tộc Cự Giác đứng đối diện, khí thế cả hai bên đang không ngừng kéo lên, nhưng đều chưa hề mở miệng nói thêm điều gì.
Rầm!