Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1503 - Chương 1503. Cảm Nhận Sự Thống Khổ Đi!

Chương 1503. Cảm nhận sự thống khổ đi!
Chương 1503. Cảm nhận sự thống khổ đi!

Nhưng mà hắn cũng biết Vương Đằng chắc chắn có thủ đoạn gì, nên không nhiều lời vô nghĩa, hỏi thẳng: “Cần bao lâu?”

“Năm phút!” Vương Đằng nói.

“Có thể, năm phút ta còn chịu đựng được.” An Lan gật đầu nói.

Nói xong đã không dừng lại, lập tức lao về phía ba người Tào Hoành Đồ.

Giờ phút này ba người bọn họ mới vừa lao ra từ trong pháo lửa, vừa vặn phải đỡ lấy An Lan.

Mới vừa rồi bọn họ đều đã nghe được, Tào Hoành Đồ cười lạnh nói: “Ngươi lại hy vọng xa vời một võ giả cấp Hằng Tinh có thể đối phó với chúng ta, quả nhiên nực cười.”

An Lan không thốt lên một lời, hộp Thiên Cơ hóa thành hơn mười tia sáng lao ra, trên đó có tia sáng màu vàng lưu chuyển.

Lực lượng của lĩnh vực bám bên trên hộp Thiên Cơ, giống như tạo thành từng sợi tơ màu vàng đen, vây quanh về phía đám người Tào Hoành Đồ.

“Hừ, tuy rằng tinh thần niệm sư mạnh mẽ, nhưng ngươi vì giữ chân chúng ta, không tiếc phân tán binh khí niệm lực này, thật sự ngu xuẩn.”

Trước đó Turkin đã đánh nhau với An Lan, biết rõ sự mạnh mẽ của hộp Thiên Cơ, nhưng đó là hộp Thiên Cơ tổ hợp làm một thể, nếu như phân tán ra, uy lực sẽ hạ thấp rất nhiều.

Rầm! Rầm! Rầm!

Lúc này bốn gã cấp Vực Chủ bùng nổ đại chiến trong hư không, nóng bỏng không thôi.

Nếu không phải mới vừa rồi Turkin đã bị trọng thương, hiện giờ thực lực mười phần không còn được ba, An Lan sẽ càng thêm cố hết sức.

Vương Đằng nhìn thấy một màn này từ xa, không lãng phí thời gian nữa, thể không gian mở ra, một tia lực không gian lan tràn ra bốn phía trong hư không.

Từ khi thể không gian của hắn đột phá đến tam giai tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên hắn vận dụng chiêu này.

Để cho liên bang Aurant thử xem uy lực của nó đi!

Trong hư không.

Vương Đằng đứng trên hư không, mái tóc đen dày điên cuồng tung bay dưới một lực lượng vô hình nào đó.

Lực không gian dày đặc vây xung quanh cơ thể hắn, truyền vào trong hư không.

Nhưng sự dao động này chỉ giới hạn ở quanh cơ thể hắn nửa mét, người khác căn bản không phát hiện ra cái gì.

Bên trong phi thuyền, vẻ mặt đám người lãnh tụ võ đạo đều nghi ngờ nhìn hắn.

“Vương Đằng... ngươi muốn làm gì?” Lão viện trưởng của đại học Kim Lân không nhịn được mà hỏi.

“Không biết, hắn đi ra ngoài như vậy quá nguy hiểm.” Lãnh tụ võ đạo nhíu mày, bất đắc dĩ nói.

“Hắn để cho vị tộc Cơ Giới cấp Vực Chủ kia giữ chân đối phương, hẳn là đã có tính toán nào đó.” Đôi mắt đẹp của Đàm Đài Tuyền nhìn Vương Đằng, trầm ngâm nói.

“Nhưng đối thủ chính là ba người cấp Vực Chủ, dù sao thì Vương Đằng cũng mới là cấp Hằng Tinh mà thôi.” Lãnh tụ võ đạo cười khổ nói.

“Tên kia chắc chắn sẽ không để cho bản thân hắn rơi vào hiểm cảnh, các ngươi cũng đừng lo lắng lung tung.” Viên Cổn Cổn quay đầu trợn trắng mắt nói.

Nó không có đi theo Vương Đằng, mà là ở tại chỗ này khống chế phi thuyền.

Phi thuyền cấp Giới Chủ tuy mạnh mẽ, nhưng thao tác lại rất khó khăn, cần rất nhiều chuyên gia, hoặc là sinh mệnh trí năng mạnh mẽ biết thuật toán như Viên Cổn Cổn.

“Cũng đúng, tên này rất tinh ranh, làm sao có thể lấy thân mạo hiểm.” Lãnh tụ võ đạo cười khổ một chút.

Đám người Sanlo nghe bọn họ thảo luận, hơi nhíu mày.

Vương Đằng này chính là một dị chủng!

Hắn tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ chạy ra ngoài, tốt nhất là đám người và Turkin, Bartlett có thể nhanh chóng giải quyết cái tên tộc Cơ Giới cấp Vực Chủ kia, nếu không sợ rằng sẽ xảy ra biến cố.

“Ta thấy hắn muốn chết thì có, lấy thực lực của hắn cũng dám chạy ra ngoài tham chiến với đám người đại nhân Turkin.” Rockins nghe được mọi người Địa Tinh đang đàm luận, không khỏi hừ lạnh nói.

“Chẳng qua là hắn gặp được vận may thu hoạch được một chiếc phi thuyền mạnh mẽ như vậy, nếu như núp ở trong phi thuyền chắc chắn sẽ không có việc gì, đi ra ngoài chính là tự tìm đường chết, thật sự cho rằng hắn giỏi lắm sao.” Augus khinh thường nói.

Mọi người Địa Tinh nghe vậy, đều tức giận không thôi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người Augus.

Đúng lúc này, một thân ảnh đột nhiên đi ra, đi tới trước mặt hai người Augus.

“Làm gì vậy?” Rockins nhìn người trước mắt, lạnh lùng quát.

Chát! Chát!

Âm thanh thanh thúy đột nhiên quanh quẩn trong phi thuyền.

Mỗi người được thưởng một cái tát!

Augus và Rockins trực tiếp bị đánh cho choáng ngợp, hoàn toàn chưa hồi phục lại tinh thần.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên không thôi, ánh mắt kinh ngạc nhìn bóng dáng nho nhỏ kia.

Ngay cả lúc tát người cũng phải kiễng mũi chân, thoạt nhìn rất dễ bắt nạt, kết quả xuống tay lại dứt khoát vô tình như thế.

“Sơ Hạ!” Lâm Sơ Hàm kinh ngạc kêu lên, vẻ mặt khó tin nhìn em gái mình.

Tuy rằng hai người kia quả thật rất chán ghét, nhưng cô không nghĩ tới Lâm Sơ Hạ lại trực tiếp động thủ với bọn họ.

Điều này hoàn toàn bất ngờ!

“Cảm giác cũng không được tốt lắm?” Lâm Sơ Hạ nhìn gương mặt sưng lên của hai người, lắc đầu thất vọng nói.

“...” Mọi người.

Cây nấm nhỏ này là ma quỷ sao?

Đã đánh mặt người ta sưng lên, vậy mà còn ghét bỏ, thực sự là quá đáng.

“Ha!” Đàm Đài Tuyền cười khẽ, có chút hứng thú nhìn nàng nói: “Cô nhóc này đúng là chân truyền của Vương Đằng.”

Đám người lãnh tụ võ đạo dở khóc dở cười, nhưng không thể không thừa nhận, Đàm Đài Tuyền nói không sai, bọn họ thấy được chút tính cách của Vương Đằng ở cô nhóc này. Augus và Rockins lấy lại tinh thần, che lại khuôn mặt anh tuấn của mình, hai mắt đỏ thẫm, thẹn quá hóa giận kêu lên: “Ngươi dám đánh chúng ta!”

Lâm Sơ Hạ còn ngại ngùng cười về phía hai người bọn họ, lấy ra hai khẩu súng lục nguyên lực, chống lên trán bọn họ, bộ dáng vô hại nói: “Ta chẳng những dám đánh các ngươi, còn dám giết các ngươi.”

“...” Augus.

“...” Rockins.

Từng giọt mồ hôi lạnh từ trán hai người trượt xuống, ánh mắt bọn họ rung động, giận nhưng không dám nói.

Con nhóc này thoạt nhìn bộ dạng đáng yêu, kết quả trong lòng lại đen tối như tên khốn nạn Vương Đằng kia.

Đừng nói là hai người Augus, cho dù là đám người Lâm Sơ Hàm cực kỳ quen thuộc với Lâm Sơ Hạ lúc này cũng cảm thấy lòng dạ đen tối của nàng có chút xa lạ.

Hết chương 1503.
Bình Luận (0)
Comment