Hoặc là nói, một khi sử dụng thiên phú này, Vương Đằng có hể triệt để ngụy trang bản chất của mình, khiến người ngoài không thể phát hiện.
Đây là thiên phú rất trâu bò!
Quả nhiên nên xử lý hai cấp Vực Chủ này, bằng không nào được nhiều bong bóng thuộc tính như vậy.
Trong lòng Vương Đằng yên lặng cho điểm khen ngợi vì mình anh minh.
Còn có một tên, dứt khoát cũng giải quyết luôn đi.
Nghĩ đến đây, hắn quay đầu nhìn Sanlo, ánh mắt lộ ra sáng rọi nguy hiểm, mặt không biểu cảm nói: “Sanlo, ngươi nên lên đường!”
“Rầm!”
Sanlo giống như đã đoán được kết cục này, khí tức toàn thân đột nhiên trở nên bạo loạn, sắc mặt đỏ bừng, nổi gân xanh lên.
Phụt!
Phun ra một ngụm máu.
Hắn hiển nhiên đang vận dụng bí pháp nào đó, lại mạnh mẽ phá tan giam cần do Vương Đằng thiết lập.
Khí tức mạnh mẽ bùng nổ, nguyên lực nổ vang, Sanlo giẫm một cước xuống đất, hóa thành một đường cầu vồng, lao lên trên bầu trời.
Đây là cơ hội duy nhất của hắn.
Chỉ cần trốn khỏi phạm vi tầm bắn của phi thuyền cấp Giới Chủ Hỏa Hà, hắn có thể thoát thân.
“Vùng vẫy giãy chết!” Trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng lạnh, hừ lạnh một tiếng, cũng phóng lên cao.
An Lan cũng thoáng thay đổi sắc mặt, theo sát phía sau, hóa thành một đường cầu vồng đuổi theo Sanlo.
Lúc này những người khác mới phản ứng kịp, ào ào kinh hãi.
“Nhanh lên, khởi động phi thuyền cấp Giới Chủ đuổi theo.” Hai người Bertha và Hardy lập tức lao lên phi thuyền cấp Giới Chủ Hỏa Hà.
Viên Cổn Cổn đã sớm khởi động phi thuyền Hỏa Hà, đuổi theo lên trên bầu trời.
Rầm! Rầm! Rầm!
Công kích nguyên lực bắn phá ra, bắn về phía Sanlo.
An Lan vung tay lên, hộp Thiên Cơ hóa thành một tia sáng màu đen, giống như xuyên qua không gian, xuất hiện ở chỗ sau Sanlo trăm mét, ánh kiếm tăng vọt, chém ra.
Cùng lúc đó, tốc độ của Vương Đằng không hề chậm, trong tay xuất hiện một thanh chiến kiếm cấp Giới Chủ.
Không Diệt Thần Kiếm quyết!
Chém thần!
Một đường ánh kiếm ngưng tụ ý cảnh không gian chân chính rạch hư không ra, lại chém đến trước mặt Sanlo.
Đánh từ hai mặt!
Khiến cho hắn triệt để rơi vào đường cùng.
Grào!
Sanlo phát ra tiếng gầm điên cuồng giống như dã thú, nguyên lực bùng nổ, ra sức ngăn cản, đáng tiếc chẳng qua chỉ phí công.
Rất nhanh, một bóng dáng từ trên bầu trời hạ xuống, rầm một tiếng nện vào dưới lòng đất.
Chỉ trong thời gian vài phút ngắn ngủi, chiến đấu đã kết thúc!
Sanlo không cam lòng nhận lấy cái chết, tiến hành một trận sau cùng, đáng tiếc đến cuối vẫn bị thua.
Thua, sẽ mất mạng!
Vương Đằng và An Lan từ trên bầu trời hạ xuống, đứng bên cạnh hố to.
Trong hố to, Sanlo hiện lên hình chữ thái (太) nằm trong đó, chiến giáp trên người vỡ vụn, hai vết kiếm khủng bố đan xen nhau ở trước ngực, sâu đủ thấy xương, máu tươi phun ra giống như suối phun, xung quanh dưới thân đều là vết rách giống như mạng nhện.
Hắn liều mạng ngẩng đầu lên, nhìn Vương Đằng, ánh mắt oán độc đến mức tận cùng.
Vương Đằng hờ hững đối diện với hắn.
Không khí thật yên tĩnh.
“Ha ha ha…”
Một lát sau, Sanlo nở nụ cười, cười ha hả, cười đến ho ra máu, hắn vẫn không thèm để ý, vẫn điên cuồng cười to, giống như lệ quỷ.
“Ta chờ ngươi ở dưới địa ngục!”
Tiếng cười dần lắng xuống, hắn dùng một giọng điệu thật bình tĩnh nói.
Kiếm trong tay Vương Đằng chém xuống, chém chết viện trưởng của tháp Thánh Tinh.
“Địa ngục, đó là đâu?” Vương Đằng nói thầm.
Hắn không để trong lòng, bình thản thu hồi chiến kiếm, sau đó ngây ngất nhặt bong bóng thuộc tính rơi ra bốn phía lên.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x8000’
‘Lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn x3400’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x1600’
‘Ngộ tính cấp Vũ Trụ x1500’
…
“Người tốt đấy, cuối cùng còn bùng nổ một đợt.” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, trong lòng khá vui vẻ.
Bong bóng thuộc tính này còn nhiều hơn một ít so với lúc trước hai người Turkin và Bartlett chết rồi rơi xuống, thật sự đáng mừng.
Hắn biết đây nhất định là bởi vì sau cùng Sanlo bộc phát một phen, bằng không tuyệt đối sẽ không có nhiều như vậy.
Vương Đằng đột nhiên nhớ đến “Hiệu ứng cá nheo” ở trên Địa tinh.
Người đánh cá sẽ bỏ vài con cá nheo hung dữ vào trong máng chật ních cá mòi, như vậy có thể khiến cá mòi bơi lội không ngừng, giữ được độ tươi và ngon của cá mòi.
Phải có độ tươi mới ăn càng ngon.
Lý giải như vậy, không thành vấn đề chứ?
Nếu như Sanlo biết Vương Đằng coi hắn là cá mòi, không biết có phải giận đến sống lại liều mạng với Vương Đằng không?
Theo bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong thân thể, thuộc tính của Vương Đằng lại tăng lên.
Trong đó chủ yếu vẫn là thuộc tính ‘Lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn’, 3400 điểm trực tiếp khiến ‘Lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn’ của Vương Đằng từ đệ nhị giai thăng cấp lên đến đệ tam giai.
‘Lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn’: 1900/3000 (tam giai)
“Rất tốt, Địa Bộc Thiên Tinh của ta đã vào chỗ.” Vương Đằng sờ cằm, trong lòng vui tươi hớn hở nghĩ thầm.
Đám người lãnh tụ Võ đạo tiến đến gần, đều thổn thức không thôi.
Đến bây giờ, cả ba cường giả cấp Vực Chủ của liên bang Aurant đều đã bị Vương Đằng gài bẫy.
Chết cực kỳ uất nghẹn.
Nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, thậm chí đều không thể tin được.
Đó chính là cường giả cấp Vực Chủ, không phải là chó mèo gì, cứ chết đi như vậy, thật sự khiến cho người ta cảm thấy không thể tin nổi.
“Chuyện bên này đều đã giải quyết, chuẩn bị trở về thôi.” Vương Đằng mở miệng nói.
“Đúng đúng, nhanh đi về báo tin tức tốt này cho mọi người.” Đám người lãnh tụ Võ đạo có vẻ mặt phấn chấn, vội vàng nói.
Ba vị cấp Vực Chủ chết đi, thù lớn được báo, liên bang Aurant đã không còn uy hiếp gì nữa, đây quả thật là tin tức vô cùng tốt đối với Địa tinh.
Mọi người không hề dừng lại, trực tiếp cưỡi phi thuyền Hỏa Hà, bay vào trong vũ trụ.
…
“Cuối cùng đã đi!”
Người của liên bang Aurant ngẩng đầu lên nhìn theo chiếc phi thuyền khổng lồ kia rời đi, lập tức nhẹ nhàng thở ra, giống như một tảng đá lớn đã rơi xuống khỏi ngực.
Nehmaia đi đến đại điện, ánh mắt phức tạp nhìn tất cả, sinh lòng bi thương.
Ba vị cấp Vực Chủ đều bỏ mình, liên bang Aurant đã là danh nghĩa!
Đối phương quá ác độc, vốn không lưu lại đường sống cho bọn họ.