Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1532 - Chương 1532. Không Cần Xin Phép, Ta Đồng Ý Là Được!

Chương 1532. Không cần xin phép, ta đồng ý là được!
Chương 1532. Không cần xin phép, ta đồng ý là được!

“Chắc chắn là phi thuyền cấp Vực Chủ, đáng sợ quá!”

“Vị lãnh chúa mới này rốt cuộc có lai lịch thế nào, lại có được phi thuyền cấp Vực Chủ.”

“Có thể một mình khiến cho liên bang Aurant tan rã, nhất định có bối cảnh thân phận rất khủng khiếp.”

Phi thuyền mạnh nhất đám người này có thể nghĩ đến chính là cấp Vực Chủ, phi thuyền cấp Giới Chủ, bọn hắn ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nhìn từ bên ngoài Hỏa Hà cũng nhìn không được bất cứ điều gì, chỉ khi nó phát huy ra uy lực chân chính, mới có thể nhìn thấy.

Khung cảnh lúc trước Hỏa Hà tàn phá ngang dọc ở hành tinh Aurant không được truyền ra bên ngoài, bởi vì chuyện này bị xem như là một sự sỉ nhục, phi thuyền Hỏa Hà cũng bị xem như một điều cấm kị, rất nhiều người không dám nhắc đến.

Cho nên người bên ngoài hành tinh Aurant đương nhiên sẽ không biết đến sự tồn tại của Hỏa Hà.

“Nhận được thông tin liên lạc, có kết nối hay không?” Trong phi thuyền vang lên một giọng nói điện tử.

“Lập tức kết nối.” Tổng đốc hành tinh Ngân Thương nuốt nước bọt, vội vàng nói.

“Kites, ta đến rồi.”

Bóng dáng của Vương Đằng xuất hiện trong màn chiếu, giọng nói truyền ra.

Vừa nhìn thấy Vương Đằng, trong mắt đám người trong phi thuyền đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Quá trẻ tuổi rồi!

Vị lãnh chúa mới của hệ Ngân Hà thật sự là quá trẻ tuổi, trẻ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

“Lãnh chúa đại nhân tôn kính, hoan nghênh đã đến hành tinh Ngân Thương.” Tổng đốc hành tinh Ngân Thương khom người, cung kính hành lễ.

“Ừm.” Vương Đằng gật đầu, hỏi: “Phi thuyền dừng ở đâu?”

“Ngươi là lãnh chúa hệ Ngân Hà, phi thuyền không cần dừng ở bến cảng tinh cầu, ngươi có thể trực tiếp đi vào hành tinh Ngân Thương.” Tổng đốc hành tinh Ngân Thương nói.

“Dẫn đường đi.” Vương Đằng không nhiều lời.

“Vâng!”

Tổng đốc hành tinh Ngân Thương vô cùng cung kính, không hề sốt ruột, lập tức hạ lệnh cho phi thuyền phía trước dẫn đường.

Hai chiếc phi thuyền, một lớn một nhỏ, một trước một sâu, bay vào trong hành tinh Ngân Thương.

Ngân Thương thành!

Đây là chủ thành của tinh cầu hành tinh Ngân Thương, là thành phố phồn hoa nhất trong cả tinh cầu.

Lúc này, vố số người trong Ngân Thương thành ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, chỉ nhìn thấy hai chiếc phi thuyền đang nhanh chóng đáp xuống, gần như trong khoảnh khắc đã đến bên trên thành phố.

Rất nhiều người nhận ra, chiếc phi thuyền trước mắt là phi thuyền của tổng đốc.

Nhưng chiếc phi thuyền to lớn vô song phía sau là của ai?

Không ai biết.

Rất nhiều người dấy lên bàn tán, âm thầm suy đoán thân phận của chủ nhân chiếc phi thuyền kia.

Có thể trực tiếp đi vào trong hành tinh Ngân Thương, lại được phi thuyền của tổng đốc đi phía trước dẫn đường, thân phận của đối phương nhất định không hề đơn giản.

Sau khi phi thuyền dừng lại, một đoàn người bay ra từ trong phi thuyền, đi vào trong phủ tổng đốc.

“Những người đó rất mạnh mẽ, dường như là võ giả cấp Vũ Trụ!”

“Không chỉ một, mà rất nhiều người đều là cường giả trấn thủ cùng một cấp bậc với Clotte!!!”

“Những cấp Vũ Trụ đó lại đi sau lưng một thanh niên.”

“Hơn nữa tổng đốc dường như vô cùng cung kính với thanh niên đó nha!?”

“Trời ạ, tổng đốc tự mình đón tiếp, còn cung kính như vậy, người trẻ tuổi đó rốt cuộc là ai?”

“E rằng hành tinh Ngân Thương sắp xảy ra chuyện lớn rồi.”

Đi vào phủ tổng đốc, đám người tổng đốc hành tinh Ngân Thương chấn kinh không thôi, mấy vị cường giả cấp Vũ Trụ sau lưng Vương Đằng khiến bọn họ run sợ.

Đám lãnh đạo cao cấp kia ai nấy đều cảm thấy may mắn khôn cùng.

May mà!

May mà chưa mở miệng đắc tội đến vị lãnh chúa mới này, nếu không sợ rằng bọn họ ngay cả chết cũng không biết tại sao mà chết.

“Clotte đại nhân, không ngờ ngay caar ngươi cũng đến.” Một vị lãnh đạo cao cấp chú ý đến Clotte ở sau lưng Vương Đằng, cung kính nói.

“Không cần gọi ta là đại nhân, hiện tại ta là một nô bộc!” Sắc mặt Clotte tỉnh bơ.

“Cái gì?”

“Clotte đại nhân lại là nô bộc của lãnh chúa mới !!!”

Mọi người lại chấn kinh không thôi, càng kính sợ với Vương Đằng hơn, vừa kính vừa sợ, dường như cúi đầy đến mức thấp nhất.

Rất nhanh, bọn họ đã đến một gian đại sảnh trong phủ tổng đốc.

“Tất cả ngồi xuống đi.” Vương Đằng ngồi xuống vị trí chủ vị không hề khách sáo, quan sát một vòng nhàn nhạt nói.

“Đa tạ lãnh chúa đại nhân!”

Mọi người lúc này mới lần lượt ngồi xuống.

Vương Đằng quan sát một vòng, không nói lời nhảm nhí, vào thẳng chủ đề: “Lần này ta đến, là muốn xây dựng một trận pháp truyền tống không gian tại hành tinh Ngân Thương.”

“Trận pháp truyền tống không gian!” Mọi người khẽ sững sờ.

Bọn họ từng hình dung ra đủ loại khả năng, thậm chí đã chuẩn bị xong xuôi kế hoạch cho điều tồi tệ nhất, lại không ngờ vị lãnh chúa mới này lại là muốn xây dựng một trận pháp dịch chuyển không gian tại hành tinh Ngân Thương.

“Xin hỏi đại nhân, trận pháp truyền tống không gian ngươi muốn xây dựng nối liền đến đâu?” Tổng đốc Kites cẩn thận hỏi.

Chuyện này có thể tốt có thể xấu.

Nếu như nối liền đến một nơi nguy hiểm, hành tinh Ngân Thương cũng sẽ rơi vào tình cảnh nguy ngập.

Nhưng nếu như nối liền đến một tinh cầu phồn hoa hưng thịnh, đối với bọn họ, lại là một chuyện tốt.

Các loại mâu dịch, giao lưu, hoàn toàn có thể thúc tiến sự phát triển của hành tinh Ngân Thương.

Các lãnh đạo cao cấp bao gồm cả tổng đốc Kites ở đó đều có quan hệ sâu sắc với hành tinh Ngân Thương, nói là có phước cùng hưởng, có họa cùng chịu cũng không quá đáng.

Nghe thấy tin tức thế này, đương nhiên sẽ rất coi trọng.

“Sẽ nối liền với một tinh cầu của tinh hệ Ngọc Lan đế quốc Đại Càn.” Vương Đằng cất lời.

“Đế quốc Đại Càn! Tinh hệ Ngọc Lan!”

Tổng đốc Kites trừng to hai mắt, cảm thấy vô cùng khó tin.

Trận pháp truyền tống không gian này lại nối liền với đế quốc Đại Càn.

Thật hay giả vậy?

Đó là đế quốc văn minh ở vũ trụ cao cấp, bọn họ cách nơi đó đâu chỉ một trăm tám ngàn dặm, có tư cách gì nối liền với nơi đó.

Chuyện thế này, thật sự bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Lãnh cháu đại nhân, ngươi, ngươi nói thật sao?” Kites lắp ba lắp bắp.

Người khác cũng đồng loạt nhìn sang, ánh mắt mang theo vẻ nghi ngờ, xen lẫn tia kỳ vọng.

Hết chương 1532.
Bình Luận (0)
Comment