“Vậy thì có nơi nào nguy hiểm có thể khiến cho cường giả cấp Giới Chủ kiêng dè không?” Rất nhanh suy nghĩ trong đầu của Vương Đằng quay ngược trở lại.
“Ta điều tra thêm đã.” Viên Cổn Cổn nhanh chóng hiểu được ý định của Vương Đằng, ánh mắt sáng lên, vội vàng nói.
Nó lập tức kiểm tra tinh đồ, nhanh chóng xem xét tình hình phân bố tinh vực xung quanh, vố số hành tinh nhanh chóng hiện lên, gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường, chỉ có sinh mệnh trí năng như Viên Cổn Cổn mới có thể nhanh chóng kiểm tra thôi.
“Vương Đằng, tìm được rồi. Cách nơi đây sáu trăm năm ánh sáng có một khu vực được liệt vào vùng cấm, tương truyền rằng ngay cả cường giả cấp Giới Chủ cũng phải vô cùng thận trọng.” Viên Cổn Cổn nói.
“Có biết là vì nguyên nhân gì không?” Vương Đằng cau mày hỏi.
“Chuyện này... không rõ cho lắm.” Viên Cổn Cổn nhanh chóng tìm kiếm một lúc nhưng cũng không tìm được nguyên nhân liên quan, chỉ biết là nơi đó bị liệt vào khu vực cấm.
“Còn có nơi nào khác hay không?” Vương Đằng hỏi.
“Không có, đều ở rất xa.”
Viên Cổn Cổn vừa nói xong thì phi thuyền đột nhiên chấn động, còi báo động vang lên.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn hại hai mươi phần trăm!”
Hai người lập tức hoảng sợ.
Rõ ràng là cường giả cấp Giới Chủ ở phía sau đã không nhịn được mà ra tay.
“Mặc kệ, mau tới vùng cấm kia.” Sắc mặt của Vương Đằng khó coi, không dám do dự nữa, vội vàng nói.
Cho dù thế nào đi nữa, cứ thoát khỏi cấp Giới Chủ này trước đã!
Mặc dù phi thuyền cấp Giới Chủ có thể ngăn cản công kích của cấp Giới Chủ nhưng lại không thể ngăn chặn hoàn toàn.
Khi đối phương phá vỡ lồng phòng ngự thì gần như bọn họ không thể chạy thoát được rồi, có khác gì cá nằm trong chậu đâu.
“Được!” Viên Cổn Cổn cũng biết tình hình khẩn cấp, không có thời gian lựa chọn, chỉ có thể làm như thế.
Nó vội vàng điều khiển Hỏa Hà, phóng tới một hướng khác.
“Hử?”
Cường giả cấp Giới Chủ phía sau lại phát ra tiếng kinh ngạc lần nữa.
Hắn không hề nương tay, chiến đao trong tay chém ra, mở ra hư không, đánh vào phi thuyền Hỏa Hà.
Đáng tiếc phi thuyền này chính là phi thuyền cấp Giới Chủ, không thể phá vỡ lồng phòng ngự trong chốc lát, hắn chỉ có thể vừa đuổi theo vừa phá lồng phòng ngự mà thôi.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn hại ba mươi phần trăm!”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn hại bốn mươi phần trăm!”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn hại năm mươi phần trăm!”
...
Tiếng còi báo động vang lên không ngừng bên trong phi thuyền Hỏa Hà, rất chói tai.
Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đều rất lo lắng, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
“Mau! Mau! Mau!”
Hai người không ngừng mặc niệm trong lòng, hy vọng có thể tới vùng cấm kia sớm một chút.
Hơn nữa cũng không phải là bọn họ không hề phản kháng!
Phi thuyền Hỏa Hà không ngừng bắn công kích nguyên lực, muốn ngăn cản cường giả cấp Giới Chủ phía sau.
Nhưng mà tốc độ của đối phương quá nhanh, muốn gây ra tổn thương cho hắn đúng là chuyện hy vọng hão huyền, e là chỉ có tác dụng duy nhất đó là làm giảm tốc độ của hắn.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn hại tám mươi phần trăm!”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Lồng phòng ngự bị tổn lại chín mươi lăm phần trăm!”
...
Lồng phòng ngự gần như cạn kiệt, sẽ sớm bị tan rã hoàn toàn.
“Mau lên!” Viên Cổn Cổn hô lớn, ngay sau đó sắc mặt nó vui mừng: “Đến rồi, đến rồi, Vương Đằng, thấy khu vực đầy sương mù màu xám phía trước kia không, chúng ta đến rồi!”
Vẻ mặt Vương Đằng chấn động, vội vàng nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một vùng sương mù màu xám vô cùng quỷ dị lẳng lặng trôi trong hư không, lan rộng ra khắp xung quanh khiến cho người ta hoàn toàn không thể thấy rõ tình hình bên trong.
Chỉ thỉnh thoảng có thể thấy vô số thiên thạch như ẩn như hiện!
“Ra là nơi này!” Tên cường giả cấp Giới Chủ thấy vùng sương mù màu xám cũng giật mình, lúc này mới hiểu được mục đích của đám người Vương Đằng.
Vương Đằng nhìn chằm chằm màn sương mù màu xám kia, nói thật là có hơi sợ trong lòng bởi vì hoàn toàn không biết gì ở bên trong.
Hơn nữa màn sương mù màu xám kia quá mức dày đặc và quỷ dị, thật sự không biết được sẽ có nguy hiểm như thế nào.
Thế nhưng sự đáo lâm đầu, cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa chạy thôi.
Hướng tử nhi sinh!
“Nhanh lên, đi vào.” Vương Đằng lập tức hạ lệnh.
“Đứng lại đó cho ta.” Tiếng quát lạnh lẽo từ phía sau ầm ầm truyền tới.
Phi thuyền Hỏa Hà giống như rơi vào trong một vùng lãnh thổ, tốc độ đột ngột giảm xuống giống như bị vô số sợi dây thừng kéo lại.
Màn sương mù kia gần trong gang tấc, nhưng lại giống như chốn xa xăm không thể nào nhích tới gần được.
“Chuyện này là do cường giả cấp Giới Chủ liên thông tiểu thế giới trong cơ thể mình với thế giới bên ngoài, tạo thành giới vực chi lực.” Sắc mặt Viên Cổn Cổn nghiêm trọng nói.
“Thật đúng là nể mặt ta mà!” Sắc mặt Vương Đằng rất khó coi, nhanh chóng suy nghĩ ngược trở lại.
Ngay sau đó, trong đầu hắn lóe lên một tia sáng, trầm giọng nói: “Viên Cổn Cổn, mở cửa khoang ra!”
“Ngươi không thể đi ra ngoài, cường giả cấp Giới Chủ không phải là loại cường giả cấp Vực Chủ có thể so sánh được, đi ra ngoài tuyệt đối chỉ có một con đường chết đấy.” Viên Cổn Cổn vội vàng nói.
“Yên tâm đi, không phải là ta muốn đi ra ngoài. Ta chỉ muốn xem có thể phá vỡ sự trói buộc của giới vực này hay không mà thôi.” Vương Đằng đáp.
Viên Cổn Cổn thấy thế thì biết hẳn là Vương Đằng có phần nắm chắc mới không nhiều lời nữa, mở cửa khoang ra.
Thân hình Vương Đằng chợt lóe lên, xuất hiện ở cửa khoang, nắm trong tay một thanh chiến kiếm cấp Giới Chủ, căn nguyên chi lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, trong nháy mắt chém ra một kiếm.
Căn nguyên hỏa diễm!
Căn nguyên của Kim!
Căn nguyên của Phong!
Ba loại căn nguyên chi lực đều bị hắn hợp lại trong Không Diệt Thần Kiếm quyết, hóa thành kiếm quang chém ra.
Ầm!
Xung quanh chợt truyền đến tiếng nổ vang kịch liệt.
Sau đó giới vực chi lực bị vỡ vụn mà mở ra, phi thuyền Hỏa Hà lấy lại tự do, đột ngột nhảy vọt lên phía trước, thoáng cái đã xông vào bên trong vùng sương mù.