Lúc này trên hành tinh phòng ngự số 29 mới là năm giờ năm mươi phút, sắc trời hơi sáng, lục tục còn có người từ bên ngoài đến.
“Tiki!”
Đúng lúc này, một giọng nói hơi âm trầm khàn khàn truyền đến.
Chỉ thấy một bóng dáng cao lớn từ đằng xa đến, không bao lâu đã đi đến trước mặt Vương Đằng và Tiki.
“Wendell, lại là ngươi.” Hình như Tiki hết sức kinh ngạc, sắc mặt lập tức hơi trầm xuống.
Vương Đằng quan sát đối phương, nhìn thấy dấu hiệu ngọn lửa ở chỗ mi tâm kia đã biết người này nhất định là một thành viên của gia tộc Pylax.
“Lá gan của ngươi đã lớn hơn không ít, không yên ổn núp ở hành tinh phòng ngự số 4 của ngươi, lại dám chạy đến hành tinh phòng ngự số 29.” Wendell khinh thường nói.
Sắc mặt Tiki khó coi, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào đối phương.
“A, hành tinh phòng ngự số 29 cũng không phải hành tinh phòng ngự số 4 có thể sánh bằng được, đến lúc đó đừng có không hoàn thành được nhiệm vụ, còn góp cả mình vào.” Wendell cười lạnh nói.
Không đợi Tiki nói chuyện, hắn lại nhìn sang Vương Đằng ở bên cạnh.
“Còn ngươi nữa, là Vương Đằng nhỉ, chỉ có thực lực cấp Hằng Tinh, chạy đến hành tinh phòng ngự số 29 để tìm chết hả?”
Ánh mắt hắn nhìn Vương Đằng lộ ra vẻ âm ngoan và chán ghét, hiển nhiên biết xung đột và thù hận đã phát sinh giữa Vương Đằng với gia tộc Pylax.
Nhưng hắn lại cười nhạt khi nhận được tin tức được truyền đến từ bên chỗ gia tộc, cái gì mà có thể gây tổn thương cho cấp Vực Chủ, khiến cường giả cấp Vực Chủ đều bó tay chịu thua, thậm chí có thể chạy trốn khỏi sự đuổi giết của cường giả cấp Vực Chủ, theo ý hắn nhất định đã có phần nói quá, hoặc mượn dùng ngoại lực.
Không giống như võ giả trên chiến trường, quân công của bọn họ đều dựa vào phấn đấu, đặt từng dấu chân một mà ra.
Võ giả trên chiến trường khác với võ giả bình thường ở điểm này.
Rất nhiều người trong gia tộc Pylax đều chưa từng trải qua chiến trường. Bọn họ sống an nhàn sung sướng ở sau gia tộc, còn võ giả chiến đấu quanh năm trên chiến trường lại khác, bọn họ bước ra từ trong núi thây biển máu, có kiêu ngạo và tàn nhẫn của mình. Wendell chính là một trong số đó.
“Tiki đại ca, có phải gia tộc Pylax có đam mê đặc thù gì không?” Vương Đằng không phải hạng người mặc cho người khác bắt nạt. Hắn liếc nhìn Wendell, hỏi Tiki đang đứng bên cạnh.
“Đam mê đặc thù?” Tiki hơi ngớ ra, cong queo này hơi lớn, hắn còn chưa phản ứng kịp.
“Ví dụ như ăn phân gì đó, bằng không sao miệng thối thế.” Vương Đằng bịt mũi nói.
Tiki đột nhiên hiểu ra, thiếu chút nữa bật cười thành tiếng, liếc nhìn Wendell với sắc mặt kỳ quái.
Đã thấy sắc mặt hắn xanh mét, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Vương Đằng, giống như muốn ăn sống nuốt tươi hắn, miệng thốt ra lời nói lạnh như băng:
“Ngươi lại tìm chết!”
“Ngươi muốn để ta chết như thế nào? Nào, đến thử xem.” Vương Đằng ngoắc tay với hắn, vẻ mặt khinh bỉ đến cực hạn, căn bản không coi trọng hắn.
“Được! Được lắm!” Wendell siết chặt hai đấm, trên trán nổi đầy gân xanh.
“Muốn đánh ta hả, nào đến đây, cứ việc đánh, ta đánh lại chính là cháu của ngươi!” Vương Đằng thò đầu ra.
Sắc mặt của Tiki càng thêm kỳ quái, hắn nhịn cười cực kỳ vất vả.
Ở trong căn cứ quân sự, nếu ai dám ra tay với đồng đội thì người đó sẽ chịu sự trừng phạt của tòa án quân sự, kể cả gia tộc Pylax đều không bảo vệ được.
Đây là trang trọng và uy nghiêm được quân đội đế quốc Đại Càn gìn giữ nhiều năm, không ai có thể tùy tiện xúc phạm.
Các quý tộc tự nhiên đều có thế lực của riêng mình trong quân, nhưng trước giờ thế lực này đều bị co rút lại trong một phạm vi nhất định. Quyền lợi lớn hơn bị một số võ giả mạnh mẽ không hề có thế lực bối cảnh chiếm cứ, bọn họ mới là những kẻ khổng lồ trong quân đội.
Dù sao đế quốc không thể để cho những quý tộc này chiếm được quyền lợi quá lớn trong quân đội.
Nếu Wendell dám ra tay, nhất định sẽ để lại vết nhơ trong cuộc đời quân nhân của hắn, thậm chí bị ghi tội, sẽ bất lợi cho việc thăng chức về sau.
“Hừ!”
Miệng Wendell không ngừng thở hổn hển, sắc mặt rất khó coi, cuối cùng hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Vì một Vương Đằng, không đáng giá.
“Đồ nhát chết.” Vương Đằng cười lạnh một tiếng.
Bước chân của Wendell khựng lại, hiển nhiên đã nghe được mấy chữ này, nhưng hắn lại cất bước nhanh hơn, chỉ chớp mắt đã đi xa.
“Tên này vẫn khiến người ta ghét bỏ như vậy.” Tiki lắc đầu nói.
“Ngươi hiểu biết về hắn bao nhiêu?” Vương Đằng hỏi.
“Hắn lăn lộn ở hành tinh phòng ngự số 29 rất nhiều năm, hơn nữa lúc trước mới vừa từ trong gia tộc đi ra đã trực tiếp đến đây. Không thể không nói, hắn thật sự ngoan độc, những năm này hắn xem như đã đánh ra thanh danh không nhỏ ở đây, người khác còn tặng cho một biệt danh Hung Lang.” Tiki nói.
“Hung Lang?” Vương Đằng lặp lại, từ cái tên này đã có thể thấy được tính cách và tác phong làm việc của đối phương.
Nhưng Vương Đằng không hề e sợ gì, mới vừa rồi hắn đã xem xét, Hung Lang này cao nhất chính là cấp Vũ Trụ lục giai.
Nếu thật sự dám đến trêu chọc hắn, vậy đừng trách hắn không nể tình đồng bào, trừ khử luôn ở trên chiến trường.
Đối phó với võ giả cấp Vũ Trụ lục giai, hắn còn có nắm chắc.
Đúng sáu giờ sáng trên hành tinh phòng ngự số 29.
Một sĩ quan quân hàm thiếu tướng rất đột ngột xuất hiện trên đài cao ở trước thao trường, mắt nhìn xuống mọi người.
Trên thao trường, hễ là ai còn đang thấp giọng thảo luận, giờ phút này đều ngậm miệng lại, nhìn về phía sĩ quan quân hàm thiếu tướng kia.
“Các vị, nhiệm vụ lần này rất quan trọng, triệu hồi mọi người từ các nơi đến đây, chính là vì tình hình khẩn cấp.” Giọng nói nhàn nhạt của sĩ quan quân hàm thiếu tướng trên đài cao chậm rãi truyền ra.
Mọi người nghe vậy không khỏi căng thẳng trong lòng.
“Ta không nói nhiều lời vô ích nữa, ta đã phát nhiệm vụ của từng người đến trên tay các ngươi, tự động nhìn xem, không được tiết lộ ra ngoài.’
“Sau đó dẫn theo cấp dưới của các ngươi, tiến đến tiền tuyến, rõ chưa?”
“Rõ!”
Phía dưới lớn tiếng đáp lại.
Vị sĩ quan quân hàm thiếu tướng này làm việc mạnh mẽ vang dội, không hề nói thêm gì nữa, ngắn gọn đến khiến Vương Đằng cảm thấy kinh ngạc.