“Được, cứ bao trên người ta.” Viên Cổn Cổn cười ha ha, bắt đầu xâm nhập vào hệ thống con của chiến hạm.
Để Viên Cổn Cổn khống chế chiến hạm này, cho dù dọc đường gặp phải chuyện gì, đều có thể phát hiện ra trước, cũng phản ứng kịp.
Tuy rằng đây là hệ thống trí năng dùng chung của quân đội, nhưng trên phi thuyền này, nó chỉ là hệ thống con mà thôi, tính năng bảo vệ không hề mạnh mẽ. Viên Cổn Cổn rất dễ dàng xâm nhập vào trong, còn không bị phát hiện.
Đám người Paige tự nhiên đều không hề biết chiến hạm này đã bị Vương Đằng toàn quyền tiếp quản.
“Thiếu tá Vương Đằng, giới thiệu cho ngươi một chút về thành viên của tiểu đội chúng ta." Paige xin chỉ thị từ Vương Đằng, sau khi nhận được cho phép của hắn đã bắt đầu giới thiệu.
“Đây là thượng sĩ Evan, từng lên chiến trường tám mươi bảy lần, lập quân công…”
Điều khiến Vương Đằng hết sức kinh ngạc là Paige hiểu rõ các đội viên này như lòng bàn tay, đều giới thiệu rõ ràng thực lực cảnh giới, số lần tác chiến, quân công của bọn họ.
Vương Đằng cũng đã có một ít hiểu biết về đội ngũ này.
“Được rồi, phó quan Paige, vô cùng cảm ơn lời giới thiệu của ngươi.” Vương Đằng mỉm cười với Paige, sau đó nhìn mọi người.
“Rất vui được làm quen với mọi người!”
“Về sau tiến vào đội ngũ của ta, như vậy mọi người quan tâm lẫn nhau đi.”
“Trên chiến trường là nơi phải trả giá bằng tính mạng, thứ duy nhất ta có thể cam đoan với các ngươi chính là sẽ không tùy tiện lấy tính mạng của các ngươi ra đùa giỡn, chỉ thế thôi.”
Nghe thấy câu này, vẻ thù địch trong mắt mọi người cuối cùng hòa hoãn rất nhiều.
Cho dù nói thế nào, vị thiếu tá này không giống như kiểu đệ tử quý tộc trong tưởng tượng của bọn họ, thoạt nhìn rất dễ ở chung.
Trước kia những đệ tử quý tộc này thường xuyên không coi tính mạng của các võ giả bình thường là quan trọng. Bọn họ thường xuyên nghe các đồng đội kể lại đã bị chơi xỏ thật thảm dưới sự hướng dẫn của các đệ tử quý tộc.
Một vài võ giả còn sống trở về đã từng tự trải nghiệm, cho nên đều không phải lời đồn vô căn cứ.
Vương Đằng không nói thêm gì nữa, bắt đầu nhắm mắt lại.
Cách căn cứ phòng ngự tiền tuyến thứ ba còn có một khoảng cách không ngắn, mà trên đường đi không phải tuyệt đối an toàn.
Đặc biệt sau khi rời khỏi phạm vi ba mươi kilomet của căn cứ quân sự, mức độ nguy hiểm tăng lên rất cao, loài Hắc Ám đều có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Một khi loài Hắc Ám này nhìn thấy chiến hạm của nhân loại sẽ lập tức phát động công kích.
Cũng bởi vậy, không thể tăng tốc chiến hạm lên quá nhanh, bằng không nếu gặp phải ngoài ý muốn sẽ không kịp né tránh thích hợp.
Không thể nghi ngờ rằng đám người Paige rất rõ ràng chuyện này, cho nên dọc theo đường đi bọn họ không dám chậm trễ chút nào, thậm chí đều lấy binh khí của mình ra cầm trong tay, để có thể phản ứng lại đầu tiên.
Lúc bọn họ nhìn thấy Vương Đằng có vẻ không thèm để ý đến, vẻ mặt đều không nhịn được tỏ ra bất đắc dĩ.
Vị trưởng quan này quả nhiên còn là một tay mơ chưa hề có kinh nghiệm!
Xét thấy thái độ tốt đẹp trước đó của Vương Đằng, hơn nữa tất cả mọi người đều ở trên cùng một con thuyền, không có lựa chọn nào khác, mọi người đều chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, hơn nữa càng canh gác trọn phận sự hơn.
Cùng lắm thì để cho hai mươi vương giả bọn họ mang theo một con gà đi.
Hai mươi võ giả liếc nhìn nhau, đều nhìn thấu quyết tâm từ trong mắt đối phương.
Rất tốt, có quyết tâm này, lo gì chuyện lớn không thành… không phải, là lo gì không dẫn theo nổi một con gà.
Sau khi chiến hạm bay ra chừng năm mươi kilomet, trên màn hình chính của chiến hạm đột nhiên xuất hiện cảnh báo màu đỏ.
Paige đứng dậy, đi đến trước bàn điều khiển.
Võ giả khác đều nắm chặt binh khí trong tay, khí thế trên người đột nhiên trở nên không giống trước.
Nhưng bọn họ đều không biết, trước khi trên màn hình xuất hiện cảnh báo, Vương Đằng đã nhận ra sự xuất hiện của nguyên lực Hắc Ám.
“Thiếu tá Vương Đằng, phía trước xuất hiện loài Hắc Ám, căn cứ vào chiến hạm thăm dò dao động nguyên lực cho thấy loài Hắc Ám cấp Ma Vương ít nhất có mười ba con.” Paige trầm giọng nói.
Nghe được giọng của Paige, Vương Đằng chậm rãi mở mắt.
Từ sau khi loài Hắc Ám xuất hiện, hắn đã xác định được thực lực và số lượng của loài Hắc Ám, cho nên không hề sợ hãi.
Nhưng mười ba loài Hắc Ám cấp Ma Vương lại xem như là địch mạnh đối với đội ngũ của bọn họ.
Thực lực của loài Hắc Ám thường cao hơn võ giả nhân loại rất nhiều, càng chủ yếu là năng lực quỷ dị khó lường và bản chất bất tử của chúng nó.
Võ giả nhân loại, không, phải nói là bên trận doanh Quang Minh, ở phương diện này luôn chênh lệch rất lớn với loài Hắc Ám, chưa bao giờ chiếm ưu thế.
Cho nên trong cuộc chiến với loài Hắc Ám, bên trận doanh Quang Minh đều phải dùng nhiều võ giả mới có thể chống lại được.
Vương Đằng gọi phe bên mình là “Trận doanh Quang Minh”, thật ra không phải hắn gọi như vậy.
Mà ở trong vũ trụ được công nhận chia hai bên thành Quang Minh và Hắc Ám.
Vương Đằng đã sớm hiểu được điều này, nhưng trước đó hắn ở phía sau chiến trường, vốn không tiếp xúc với loài Hắc Ám, tự nhiên không có cảm xúc quá sâu.
Có lẽ ở hành tinh phòng ngự số 29 lần này, không chừng hắn sẽ có một lý giải khác đối với điều này.
Quay lại chủ đề chính, sự xuất hiện của mười ba loài Hắc Ám cấp Ma Vương khiến không khí bên trong chiến hạm hơi nghiêm trọng, nhưng Vương Đằng không hề lo lắng.
Hắn liếc nhìn mọi người, còn chưa nói gì, đã có một người đứng lên.
“Thiếu tá Vương Đằng, chúng ta đề nghị xuất chiến.”
Người nói chuyện chính là thượng sĩ Evan trước đó, thực lực chắc có thể xếp hạng top ba trong hai mươi võ giả cấp Hằng Tinh này. Người mạnh nhất là Paige, thực lực cấp Hằng Tinh đỉnh phong, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú.
“Bầy loài Hắc Ám này đã phát hiện ra chúng ta, rất khó cắt đuôi, chỉ có thể đánh một trận.” Paige nhìn những điểm màu đỏ không ngừng đến gần trên màn hình, trầm giọng giải thích.
“Đi thôi, giải quyết chúng nó đi!” Vương Đằng không đứng dậy, chỉ bình tĩnh nói.