Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1643 - Chương 1643. Hóa Ra Chuyện Tông Sư Vương Đằng Tự Mình Đỡ Lôi… Là Thật Sự! (2)

Chương 1643. Hóa ra chuyện Tông sư Vương Đằng tự mình đỡ lôi… là thật sự! (2)
Chương 1643. Hóa ra chuyện Tông sư Vương Đằng tự mình đỡ lôi… là thật sự! (2)

“Ha ha, đó là vì các ngươi không biết đến sự tích của Vương Đằng ở bên chỗ Đế tinh, nếu như biết được, đều sẽ tin tưởng hắn giống như ta.” Tướng quân Mokallen nói.

“Hả!”

Lần này, đám người tướng quân Mokallen và Veblen đều hơi kinh ngạc.

“Các ngươi không biết chuyện về hắn sao?” Tông sư Pansper thấy dáng vẻ này của bọn họ, kinh ngạc nói.

Người do bọn họ mang đến, kết quả bọn họ lại không rõ ràng cái gì cả.

Không rõ ràng thì thôi, lại còn dám kêu Tông sư Vương Đằng luyện chế Huyền Dương Phản Hồn đan, qua loa như vậy sao?

“Không biết có thể nói sơ qua được không?” Veblen tò mò hỏi.

“Nói thì có thể nói.” Tông sư Pansper trầm ngâm một chút, chậm rãi nói chuyện về Vương Đằng ra.

Sau khi nghe xong, ba người tướng quân Mokallen, Veblen và Moira đều líu lưỡi, hoàn toàn không thể liên hệ Vương Đằng với nhân vật cấp Tông sư trong miêu tả của Pansper.

Ầm ầm ầm!

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, một mảng lớn mây đen tự dưng xuất hiện, đang hội tụ trên đỉnh đầu mọi người.

“Đan kiếp!”

“Thành công!”

Mọi người không khỏi sửng sốt, lập tức phản ứng lại kịp, trên mặt ào ào lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Rầm!

Một chùm sáng màu vàng đỏ đột nhiên từ trên trần phòng luyện đan bắn thẳng lên trên bầu trời, đan hương nồng đậm bay ra, từng vòng dao động năng lượng thổi quét ra bốn phía.

Ầm ầm ầm!

Trong phòng luyện đan đột nhiên truyền ra từng trận nổ mạnh.

“Khụ khụ!”

“Có chuyện gì vậy?”

Rất nhiều Luyện đan sư mặt mày xám tro lao ra khỏi phòng luyện đan, còn không biết đã phát sinh chuyện gì, vô cùng ngạc nhiên nhìn lên trên bầu trời.

“Đan kiếp!”

“Đây là đan kiếp!”

“Có Tông sư luyện đan luyện chế được đan dược cấp Tông sư, chẳng lẽ là Tông sư Pansper sao?”

Những luyện đan sư ào ào phản ứng kịp, oán khí do mới vừa rồi bị năng lượng nồng đậm này ảnh hưởng đến gây nên nổ lò lập tức biến mất sạch sẽ, trong lòng chỉ còn lại khiếp sợ và tò mò.

“Các vị, thật sự ngại quá, quấy rầy các vị luyện đan.” Lúc này, Tông sư Pansper mở miệng nói.

“Hả, Tông sư Pansper, sao ngươi lại ở đây?”

“Vậy ai đang luyện đan ở trong đó?”

Khoảnh khắc nhìn thấy Pansper, mọi người ngớ ra, sau đó tất cả xúm lại, liên mồm hỏi thăm.

Một đám bị nổ lò đến đầu tóc bù xù, trên mặt còn vết cháy đen vây quanh bên cạnh Pansper, hình ảnh kia thoạt nhìn hơi buồn cười.

“Là một vị Tông sư khác.” Tông sư Pansper thần bí cười nói.

“Một vị Tông sư khác!”

“Tinh cầu phòng ngự số 29 của chúng ta lại còn có một nhân vật cấp Tông sư khác đến.”

“Vậy thật hiếm có!”

“Nhìn trình độ đan kiếp này, đan dược do vị Tông sư này luyện chế hình như không phải là đan dược cấp Tông sư bình thường!”

Các Luyện đan sư suy đoán không thôi, bọn họ nhìn mây đen trên đỉnh đầu, trong lòng rung động khó hiểu.

Tuy rằng bọn họ đều là Luyện đan sư dưới cấp Đại sư, nhưng không cản trở nhận thức của bọn họ đối với đan kiếp.

Đan kiếp này vừa nhìn đã biết là loại cực kỳ khủng bố.

Đan dược cấp Tông sư bình thường chắc chắn không thể dẫn lôi kiếp như vậy đến.

Đồng thời cuối cùng bọn họ đã rõ ràng vì sao năng lượng của đan dược này đánh sâu vào lại sẽ xuyên thấu qua vách chắn của phòng luyện đan, ảnh hưởng đến bọn họ luyện đan.

Bởi vì năng lượng này thật sự quá mức nồng đậm, trực tiếp tạo thành đánh sâu vào vách chắn của phòng luyện đan bọn họ.

Tình huống này thật sự rất hiếm khi phát sinh, chỉ có khi luyện chế thành công đan dược cấp bậc quá cao mới sẽ xuất hiện.

Ầm ầm ầm!

Mây đen trên bầu trời đen ngòm một mảnh, giống như muốn từ trên bầu trời ép xuống, trong đó càng không ngừng truyền ra tiếng nổ vang, từng đường lôi kiếp giống như cự long tán loạn trong đó, uy áp khủng bố tràn ngập trong trời đất.

Đồng thời đan hương kia cũng càng ngày càng nồng đậm, bay ra bốn phía.

“Đan hương thật nồng đậm!”

Các Luyện đan sư ngửi được mùi đan hương này, tất cả đều hai mắt sáng lên, từng ánh mắt đều tập trung vào trong chùm tia sáng màu vàng đỏ kia, giống như muốn nhìn ra bộ mặt thật của đan dược.

Rầm!

Chỉ thấy một viên đan dược kích cỡ long nhãn đang lóe lên sáng rọi chói mắt, chậm rãi dâng lên trên không trung.

Ầm rầm!

Lôi kiếp cuối cùng đánh xuống, trực tiếp bổ về phía viên đan dược bên trong cột sáng.

Trái tim của mọi người bị kéo lên theo.

Lôi kiếp mạnh như vậy, viên linh đan kia chống đỡ được không?

Đừng vất vả luyện chế ra lại bị lôi kiếp làm hỏng.

Luyện đan sư đều biết, mặc dù rất nhiều đan dược cao cấp được luyện chế ra, nhưng có hơn phân nửa sẽ bị hủy bên trong lôi kiếp, cho nên đan dược cao cấp mới sẽ thưa thớt như vậy.

Nhưng mà khi lôi kiếp cách viên linh đan này chừng trăm mét, một tia sáng màu tím từ phía dưới xông thẳng lên trên, ngang nhiên đánh về phía lôi kiếp kia.

Khoảng cách chừng trăm mét, lôi kiếp lập tức có thể vượt qua.

Rầm!

Ngay sau đó, hai thứ đụng chạm trong không trung, phát ra tiếng gầm rú kịch liệt.

Nhưng tia sáng màu tím này lại chống đỡ được lôi kiếp, che chắn linh đan ở bên dưới.

“Đó là… cái gì vậy?” Mọi người nghi hoặc không thôi, trừng lớn mắt nhìn lại.

“Xem ra Vương Đằng đã sớm có chuẩn bị.” Tướng quân Mokallen nhẹ nhàng thở ra.

“Thứ có thể ngăn cản lôi kiếp, thật sự hiếm lạ.” Hai mắt Veblen tỏa sáng, nhìn chằm chằm lên bầu trời, chân mày đột nhiên nhíu lại: “Nhưng mà sao nhìn thứ kia lại hơi giống một… cục gạch?”

“Cục gạch?!!” Tướng quân Mokallen hơi ngẩn ra, cũng tập trung nhìn lại.

Theo ánh lôi của lôi kiếp không ngừng yếu bớt, đường lôi kiếp thứ hai còn chưa đến, cuối cùng tướng quân Mokallen đã nhìn thấy rõ dáng vẻ chân thật của thứ kia.

Kia lại thật sự là một cục gạch!

Những người khác đều nhìn thấy rõ được thứ ở trong ánh lôi, ào ào trừng lớn mắt, hơi hoài nghi có phải mình đã xuất hiện ảo giác rồi không.

Thứ ngăn cản kiếp lôi lại không phải là vật kỳ lạ gì mà là một cục gạch bình thường?!

Ầm rầm!

Còn không đợi mọi người nghĩ nhiều, đường lôi kiếp thứ hai đúng hạn đến, đánh lên trên cục gạch kia.

Sau đó, lại chặn!

Tiếp theo, đường lôi kiếp thứ ba, thứ tư liên tiếp hạ xuống, vốn không cho người ta có cơ hội thở dốc.

Hết chương 1643.
Bình Luận (0)
Comment