Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1645 - Chương 1645. Đàn Ông Mà, Luôn Có Mấy Ngày Như Vậy!

Chương 1645. Đàn ông mà, luôn có mấy ngày như vậy!
Chương 1645. Đàn ông mà, luôn có mấy ngày như vậy!

Độ khó của Huyền Dương Phẩn Hồn đan này không nhỏ, cuối cùng hắn cũng chỉ luyện được một viên.

Nhưng cho dù chỉ có một viên, thì cũng đủ rồi!

Sau khi Vương Đằng bỏ Huyền Dương Phản Hồn đan vào trong bình ngọc, thì nhặt bong bóng thuộc tính rơi ở xung quanh.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x800’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x1200’

‘Lôi kiếp thiên địa x150’

‘Lôi kiếp thiên địa x200’

...

Trước đó Vương Đằng đã từng đương đầu với lôi kiếp này mấy lần, cũng coi như là quen việc dễ làm, bong bóng thuộc tính cũng rất quen thuộc.

Từng bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong cơ thể Vương Đằng, có hóa thành nguyên lực tinh thần hệ Lôi lưu chuyển ở trong cơ thể hắn, rồi sau đó tụ vào trong tinh thần hệ Lôi bên trên biển hư vô.

Bây giờ tinh thần hệ Lôi này đã có tám viên, có nghĩa là nguyên lực hệ Lôi của Vương Đằng đã đạt đến tầng tám cấp Hành Tinh.

Những bong bóng thuộc tính khác thì hóa thành từng luồng lôi kiếp màu tím nhỏ bé, giống như nòng nọc nhỏ, tụ vào trong thức hải của Vương Đằng.

Ở sâu trong thức hải của Vương Đằng, đã có một đám lôi kiếp nhỏ chiếm cứ, hôm nay lại tụ vào không ít, khiến nó lớn mạnh thêm mấy phần.

Vương Đằng lập tức cảm nhận được một cảm xúc vui mừng từ trong đám lôi kiếp nhỏ kia.

Hắn không khỏi khẽ mỉm cười.

Lần này hắn thu được tổng cộng 12000 điểm nguyên lực tinh thần hệ Lôi, cùng với 850 điểm lôi kiếp thiên địa.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’: 21500/800000 (cấp Hành Tinh bát giai)

‘Lôi kiếp thiên địa’: 1450/100000 (nhất giai)

Mặc dù nguyên lực tinh thần hệ Lôi tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn là tầng tám cấp Hành Tinh, không đủ để đột phá.

Còn “Lôi kiếp thiên địa”, nhìn biến hóa của giao diện thuộc tính, cũng mới chỉ đạt tới 1450 điểm, vẫn là nhất giai.

Xem ra, muốn thăng lôi kiếp lên nhị giai cũng không dẽ dàng như vậy.

Vương Đằng lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, đi một bước nhìn một bước, chuyện này không thể gấp được.

Cũng không thể bắt hắn ngày nào cũng đến để bị sét đánh chứ!

Nghĩ thôi cũng thấy không đáng tin.

Sau đó Vương Đằng từ trên trời đáp xuống.

Đám người tướng quân Mokallen lập tức vây quanh.

“Thế nào rồi?” Ánh mắt của Veblen nhìn chằm chằm vào bàn tay của Vương Đằng, vội vàng hỏi.

Phương pháp luyện đơn của Huyền Dương Phản Hồn đan này ở trong tay hắn rất lâu rồi, nhưng vẫn chưa từng có ai có thể luyện chế ra.

Hắn cũng đưa cho Vương Đằng với tâm lý may mắn, không ngờ Vương Đằng thật sự luyện chế ra cho hắn, cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn.

Chỉ là không biết rốt cuộc dáng vẻ của Huyền Dương Phản Hồn đan như thế nào?

Đám người tướng quân Mokallen, Moira, Oria, Tông sư Pansper đều vây quanh, nhìn hắn với vẻ mong chờ.

“Cũng may không làm hổ thẹn!” Vương Đằng khẽ mỉm cười, mở bàn tay ra, để lộ Huyền Dương Phản Hồn đan này ra trước mặt mọi người.

Chỉ thấy trong bình ngọc long lanh trong suốt, một viên đan dược tản phát ra tia sáng màu vàng đỏ đang trôi lơ lửng trong đó, toàn thân tròn trơn bóng, bên trên còn có đan văn kỳ lạ đẹp mắt, dường như có hàm chứa chí lý thiên địa, khiến viên đan dược này càng thần bí hơn.

“Tốt! Tốt! Tốt! Quả nhiên ta không nhìn nhầm ngươi.” Veblen liên tục nói ba chữ tốt.

“Tốt quá rồi, bây giờ anh họ Tiki cuối cùng cũng được cứu rồi.” Oria kích động nhất, sáp tới gần kéo Vương Đằng nói.

Vương Đằng cũng nở nụ cười, vừa rồi lúc luyện chế Huyền Dương Phản Hồn đan này hắn ít nhiều gì cũng có một chút áp lực, dù sao cũng là để cứu người, mà độ khó của Huyền Dương Phản Hồn đan này cũng vượt xa trình độ luyện đan bây giờ của hắn, lỡ như thất bại...

Cũng may tình huống này không xuất hiện.

Moira ở bên cạnh nhìn thấy nụ cười này, không biết tại sao, trong lòng đột nhiên bị khuấy động một chút.

Giờ phút này, ở trong mắt nàng, trên người Vương Đằng dường như có ánh sáng.

Tên này trông cũng khá đẹp trai đấy chứ!

“Đan vân!” Lúc này, Tông sư Pansper đột nhiên kinh ngạc hô lên, ánh mắt trợn rất lớn, chăm chú nhìn đan dược trong bình ngọc, kích động nói: “Tông sư Vương Đằng, ta phục rồi, ta thật sự phục rồi, Huyền Dương Phản Hồn đan khó luyện chế như vậy mà ngươi không chỉ luyện chế thành công, còn tăng chất lượng của đan dược đến mức này, thực sự là bình sinh ít thấy, bình sinh ít thấy!”

Pansper là nhân vật cấp Tông sư, quả thực hiểu rất rõ ý nghĩa của đan văn.

Đan dược có đan văn, giống như là khóa toàn bộ hiệu lực của thuốc trong đó, chất lượng của nó có thể nói là đã đạt tới đỉnh phong.

Đan dược như vậy có thể gặp không thể cầu, hôm nay hắn lại gặp được.

Pansper lập tức cảm thấy đúng là có phúc ba đời.

“Tông sư Pansper, ngươi quá khen rồi.” Vương Đằng cười nói.

Thực ra hắn vẫn chưa hài lòng với đan dược này, dù sao cũng mới có tám đan văn, Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan hắn luyện chế lần trước đã đạt tới mười đan văn.

Nhưng nếu bây giờ cho hắn thêm một cơ hội, hắn chắc chắn có thể đạt tới mười đan văn, khóa chặt mười thành hiệu lực thuốc.

“Không không không, đây chắc chắn là đan dược hoàn hảo nhất mà ta từng thấy, Tông sư Vương Đằng trình độ của ngươi khiến ta cực kỳ bái phục.” Tông sư Pansper khâm phục nói.

“May mắn! May mắn!” Vương Đằng khiêm tốn nói.

Tông sư Pansper này rất biết nói chuyện, biết nói chuyện thì nói nhiều một chút.

“Sao Tông sư Vương Đằng lại nói vậy, ta đã từng tiếp xúc với không ít Tông sư, nhưng chưa từng có Tông sư nào có thể luyện chế ra linh dược có chất lượng cao như vậy, đây chắc chắn không chỉ đơn giản là may mắn.” Tông sư Pansper cảm thấy Vương Đằng quả thực quá khiêm tốn, không khỏi nghiêm mặt nói.

“Ha ha ha, Tông sư Pansper còn nói nữa, thì ta sẽ ngại chết mất.” Vương Đằng cười nói.

“...”

Mọi người liếc nhìn Vương Đằng, không khỏi có chút cạn lời.

Tên này rõ ràng rất hưởng thụ, hoàn toàn khồn nhìn ra xấu hổ chỗ nào.

Phi, không biết xấu hổ.

“Ngại ghê! Ngại ghê! Thấy Tông sư Vương Đằng khiêm tốn như vậy, ta cảm thấy bản thân trước khi đã sống uổng phí rồi, trình độ luyện đan không tăng lên bao nhiêu, còn đắm chìm trong vinh quang của cấp Tông sư, quả thật hổ thẹn!” Pansper lắc đầu nói.

“Tông sư Pansper ngàn vạn lần đừng nói như vậy, năm nào ngươi cũng ở tinh cầu phòng ngự, cũng khiến người ta rất khâm phục, người khác không có tinh thần như ngươi đâu.” Vương Đằng tâng bốc nói.

Hết chương 1645.
Bình Luận (0)
Comment