Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1680 - Chương 1680. Vô Sỉ!

Chương 1680. Vô sỉ!
Chương 1680. Vô sỉ!

“Câu nói gì?” Võ giả cầm đầu nhíu mày.

“Nhân vật phản diện chết vào nói nhiều, ngu ngốc.” Vương Đằng ha ha cười nói.

“…” Sắc mặt võ giả cầm đầu đen thui, cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị sỉ nhục.

Đến nước này, làm sao hắn không biết mình đã bị Vương Đằng đùa giỡn chứ.

“Chết!”

Võ giả cầm đầu giận dữ quát lên, toàn thân biến mất tại chỗ, hóa thành một tia sáng lao thẳng về phía Vương Đằng.

Rầm!

Ngọn lửa màu đỏ thắm quấn quanh người, ánh đao bay thẳng đến chân trời, lực áo nghĩa bùng nổ, cuốn theo ngọn lửa chém về phía Vương Đằng.

Vương Đằng không nói một lời, chiến kiếm trong tay cuốn lấy từng dòng nước, không hề nghi ngờ hắn cũng đã phát huy áo nghĩa hệ Thủy đến cực hạn, va chạm vào với đối phương.

Rầm rầm rầm…

Tiếng gầm rú vang vọng trời đất, nguyên lực hai bên va chạm kích động ra, dư ba nện mặt đất ra thành một loạt cái hố lớn nhỏ không đều.

Bên kia, đám người Paige, Evan, Tiki đều bị võ giả khác cầm chân, không thể tiến hành cứu viện cho bên chỗ Vương Đằng.

Những võ giả này chỉ vì giết Vương Đằng mà thôi, tự nhiên lấy giữ chân đám người Paige là chính, như vậy sẽ càng đơn giản hơn một chút.

Vết thương của Tiki vốn chưa khỏi hẳn, trên chiến trường lại tiêu hao vĩ đại, hắn lại không thể gian lận giống như Vương Đằng, có thể cấp tốc khôi phục lại, lúc này sức chiến đấu hắn có khả năng phát huy ra hết sức có hạn.

“Cút ngay!”

Tiki giận dữ quát một tiếng, chiến kiếm trong tay ngưng tụ ra ánh kiếm màu xanh, định ép lui võ giả trước mặt.

Đáng tiếc võ giả này vốn không định đối đầu với hắn, khi đối mặt với công kích mạnh mẽ đã trực tiếp né tránh, sau đó lập tức lại đi giữ chân hắn.

Tiki định đến cứu viện cho Vương Đằng, nhưng căn bản không làm được.

Vài võ giả cấp Hằng Tinh đã thành công giữ chân được hắn.

Trên cánh đồng bát ngát cách đó không xa, sau một tảng đá lớn, Wendell mặc chiến giáp, nhìn lên trận chiến trên bầu trời, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Ta nhìn xem lần này ngươi chết như thế nào.”

Trên bầu trời, Vương Đằng đang đại chiến với võ giả cầm đầu, hai người như hóa thành hai quầng sáng một xanh biển một đỏ, va chạm không ngừng, phát ra tiếng nổ vang.

Võ giả cầm đầu càng đánh càng kinh hãi, trong lòng rung động không thốt được nên lời.

Chỉ có chân chính giao chiến mới có thể cảm nhận được thực lực của Vương Đằng mạnh đến cỡ nào!

Đối phương chỉ là võ giả cấp Hằng Tinh mà thôi, nhưng lại có thể đánh đến mức độ này với hắn, quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Hắn biết mình đã coi thường Vương Đằng, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường đến suy đoán thằng nhãi này được.

Nhưng hắn vẫn cho rằng Vương Đằng không thể đánh thắng được hắn.

Huống hồ hắn biết Vương Đằng đã hết lực, hiện giờ có đến tám phần đang gắng gượng chống cự.

“Ta xem ngươi có thể chống cự được bao lâu.”

Võ giả cầm đầu chợt quát một tiếng, tấn công càng hung dữ mạnh mẽ hơn về phía Vương Đằng.

Vương Đằng phát hiện nếu như mình chỉ dùng nguyên lực hệ Thủy để nghênh địch thì tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương, có thể đánh trên trăm hiệp đã xem như không tệ.

Phải vận dụng nguyên lực hệ khác.

Long Huyết chiến thể!

Rầm!

Vương Đằng thầm gầm lên một tiếng, ba loại lửa trong cơ thể đồng thời bùng nổ.

Nhưng không phải là dị hỏa thiên địa mà là ba loại thú hỏa đến từ chính gia tộc Pylax.

Nộ Thú Viêm!

Lửa Tinh Tước!

Lửa Hải Kình!

Ba loại lửa có màu sắc khác nhau quấn quanh ở trên người Vương Đằng, hóa thành văn lộ hỏa diễm hình thức khác biệt, có hoa văn Nộ Thú Viêm giống như cự thú nổi giận, có hoa văn ngọn lửa màu đỏ thắm giống như chim tước giương cánh, lại có hoa văn ngọn lửa màu xanh lam giống như hải kình vĩ đại.

Hắn muốn nhìn xem, khi vận đụng thú hỏa có thể phát huy thực lực đến trình độ nào.

Ba loại hoa văn khác nhau tụ tập trên thân thể Vương Đằng, hóa thành lực thể chất mạnh mẽ, càng khiến cho hắn có vẻ hơi kỳ lạ.

Đồng tử võ giả cầm đầu co rụt lại.

Nguyên lực hệ Hỏa!

Vương Đằng này rốt cuộc là võ giả nguyên lực mấy hệ?

Trước đó là hệ Quang Minh, hệ Phong, hiện giờ lại thi triển ra hệ Hỏa, hệ Thủy, đã có tổng cộng bốn loại nguyên lực.

“Đây là??”

Bên kia, ánh mắt Wendell nhìn chằm chằm vào văn lộ hỏa diễm ở trên người Vương Đằng.

Vì sao lại có cảm giác quen thuộc như thế?

Cho dù là hình thức chiến kỹ này biểu lộ ra hoặc là ba loại văn lộ hỏa diễm kia đều có một cảm giác quen thuộc khó có thể nói rõ được.

Thật sự rất tương tự với Long Huyết chiến thể của gia tộc bọn họ!

“Tiếp tục!” Vương Đằng hét lớn một tiếng, lập tức vung nắm tay lên, đập phá ra.

Dấu quyền do ngọn lửa ngưng tụ ra, trong đó còn có áo nghĩa Lực lặng yên dung nhập vào, chẳng những vô cùng nóng rực, còn có sức mạnh lớn lao.

Ầm!

Chỉ một quyền, võ giả cầm đầu kia đã cảm thấy Vương Đằng khó chơi, uy lực này còn càng mạnh hơn áo nghĩa do nguyên lực hệ Thủy thi triển ra mới vừa rồi.

“Quỷ quái!”

Võ giả cầm đầu bị một quyền này trực tiếp nện bay ra ngoài, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Ngươi chỉ có chút thực lực như vậy.” Vương Đằng xoay cổ tay, phát ra tiếng vang rắc rắc, nghiêng đầu nhìn đối phương khinh bỉ nói.

“Đừng đắc ý!”

Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt võ giả cầm đầu, tiếp tục giết đến.

Rầm rầm rầm…

Hai bên lại một lần nữa va chạm vào nhau, ngươi đến ta tới, tạm thời lại không phân ra thắng bại.

“Vì sao hắn có thể chống đỡ được lâu như vậy?” Võ giả cầm đầu âm thầm nghi ngờ không thôi. Cảm nhận được nguyên lực đang dần dần tiêu hao trong cơ thể mình, sắc mặt hắn càng ngày càng khó coi.

Tiêu hao cực lớn đã nói đâu rồi!

Hắn cảm thấy hình như mình đã… bị lừa!

Rầm!

Rầm!

Đúng lúc này, hai tiếng gầm rú kịch liệt chợt truyền đến từ sau lưng Vương Đằng, lực lớn mạnh mẽ mang theo nguyên lực hệ Hỏa cực nóng lao đến.

Giống như hai ngọn núi lửa phun trào.

“Cẩn thận!” Truyền đến giọng nói sốt ruột của Tiki.

Vương Đằng rõ ràng nhìn thấy trên mặt võ giả đối diện lộ ra nụ cười gian trá.

Mặc dù đối phương mặc chiến giáp che hết cả mặt mũi, nhưng Vương Đằng lại có thể nhìn thấy được thông qua ‘Đôi mắt Nguyên Chất’.

Rầm!

Hết chương 1680.
Bình Luận (0)
Comment