“Nói như vậy…” Một loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc khác nói xen vào.
“Câm miệng, đây không phải là việc mà chúng ta có thể suy đoán.” Gardner ngừng hét nói.
“Vâng!” Vẻ mặt của loài Hắc Ám xung quanh khẽ biến, vội vàng đáp.
“Vị đại nhân lúc nãy nhất định đang thực hiện nhiệm vụ cực kỳ quan trọng. Vhúng ta phải ngăn chặn Nhân tộc ở phía sau kia, nếu có thể lập công, biết đâu sẽ được vị đại nhân kia coi trọng.” Gardner nhìn về phía sau, ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lẽo, gương mặt dần dần lộ ra vẻ dữ tợn.
“Ha ha ha, chỉ là một tên Nhân tộc mà thôi, giết hắn!”
“Đúng, giết hắn!”
“Chỉ là một Nhân tộc cấp Hằng Tinh, giết hắn dễ như trở bàn tay.”
…
Loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc ở xung quanh cười hung tợn, tất cả đều không ngừng nhìn chằm chằm vào Vương Đằng đang đến gần.
Chưa đầy một lát sau, Vương Đằng đến gần trước mắt, vốn không có bất kỳ lời nào nào cả. Hắn lập tức chìa một ngón tay ra, Nguyệt Kim Luân bay ra, hoá thành hào quang màu vàng xuyên qua hư không, bay nhanh về hướng loài Hắc Ám phía trước.
“Thật nhanh!” Đồng tử Gardner co rút. Nó không kịp nghĩ nhiều, đối cánh thịt sau lưng đột ngột kích động, biến thành tàn ảnh.
Xuỳ! Xuỳ! Xuỳ!...
Âm thanh của vũ khí sắc bén cắt vào da thịt lập tức truyền ra. Những loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc còn lại căn bản không kịp phản ứng lại, từng cái đầu bị cắt lìa. Vẻ dữ tợn trên mặt trong nháy mắt cứng đờ rơi xuống, khuôn mặt bị chém đôi, biến thành hai nửa.
Bịch bịch bịch!
Từng xác chết của loài Hắc Ám mất đi sức sống rơi xuống từ trên cao, tàn nhẫn đập trên mặt đất.
“Sao, sao lại có thể!” Hình dáng Gardner xuất hiện ở hàng nghìn mét phía trước, mồ hôi lạnh từ trán rơi xuống, trong lòng cực kỳ hoảng sợ.
Tên Nhân tộc này rõ ràng chỉ là võ giả cấp Hằng Tinh, tại sao lại mạnh mẽ như vậy?
Vương Đằng giết chết vài loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc, cũng không thèm nhìn bọn nó một cái, vẻ mặt lạnh lùng, xông thẳng qua. Hắn đưa tay về phía loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc cuối cùng kia.
Vút!
Nguyệt Kim Luân biến mất vào hư không.
Gardner tê cả da đầu, đáy lòng dâng lên cảm giác ớn lạnh. Nó cảm thấy nguy cơ sống chết, lúc này đâu còn muốn ngăn cản lập công cái gì, tất cả đều bị nó ném ra sau đầu.
Bây giờ nó chỉ muốn chạy thoát thân!
Giây phút đó, nó điên cuồng vỗ cánh, quay người bỏ chạy!
Nhưng trong phút chốc, một ánh hào quang màu vàng xuất hiện sau lưng nó, chợt loé lên, mang theo máu tươi.
Toàn thân Gardner cứng đờ, sức sống nhanh chóng biến mất, sau đó rơi ầm xuống đất.
Loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc này đã đạt đến cấp Ma Hoàng hạ vị mà trước mặt Vương Đằng hoàn toàn không thể chịu được một cú đánh, bị đánh chết trong nháy mắt.
Bản thân nó cũng không dự đoán được, tên Nhân tộc này lại kinh khủng như vậy, khiến nó đến chạy thoát cũng không chạy được.
Trong khoảnh khắc trước khi chết, lòng nó chỉ còn lại oán hận và căm ghét Busenger, tiện thể hỏi thăm cả nhà Busenger một lần!
Mẹ nó nhất định là gài bẫy nó!
Vương Đằng không quan tâm những loài Hắc Ám này, chuyển niệm lực tinh thần một vòng, nhặt lấy bong bóng thuộc tính, người thì đã đi xa từ lâu.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1600’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x200’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1400’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x2500’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x500’
…
“Đừng hòng chạy!” Vẻ mặt Vương Đằng thờ ơ, hắn đuổi sát về phía trước.
Vì lúc nãy hắn dùng tốc độ cực nhanh giết chết loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc, cho nên loài Hắc Ám tộc Ma Não phía trước kia vẫn chưa chạy xa. Vương Đằng hoàn toàn có thể dựa vào dấu vết mà đối phương để lại tiếp tục lần theo.
“Đáng ghét!” Busenger không nghĩ đến thực lực của Vương Đằng lại mạnh mẽ như vậy. Mấy loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc kia, ngay cả vài giây đồng hồ cũng không chống đỡ nổi.
Đúng là phế vật!
Nhưng thời gian vài giây ngược lại đủ để nó tách ra một khoảng cách lớn.
Bây giờ hai người hoàn toàn là trận chiến rượt đuổi dựa vào sự chênh lệch thời gian, về tốc độ, ai cũng không thể vượt qua ai.
Nhưng địa thế rất có lợi với nó, vì khu vực này có rất nhiều loài Hắc Ám chiếm đóng. Nó chỉ cần dẫn Vương Đằng đến vị trí của những loài Hắc Ám kia, là có thể khiến loài Hắc Ám cản trở hắn lại, mà nó sẽ có cơ hội thoát thân.
Đôi mắt Busenger lấp lánh tinh quang, nó lập tức có quyết định.
Tiếp theo đó nó tiếp tục mang Vương Đằng đến gần khu vực sinh sống của loài Hắc Ám, mượn việc này làm chậm tốc độ của Vương Đằng. Điều này thật sự có hiệu quả, khiến khoảng cách giữa Vương Đằng và nó không ngừng nới rộng.
“Đáng chết!” Sắc mặt Vương Đằng khó coi, trong lòng cũng cực kì bất đắc dĩ.
Loài Hắc Ám tộc Ma Não này quá xảo quyệt, từ đầu đến cuối không hề chống chọi chính diện với hắn. Hắn lại đuổi không kịp đối phương, chỉ có thể chạy loạn phía sau mông nó.
“Tránh ra!”
Vương Đằng tức giận gào thét, điều khiển Nguyệt Kim Luân, xông về đám loài Hắc Ám tộc Ma Nga xuất hiện trước mặt. Đây đã là đợt loài Hắc Ám thứ bảy rồi, loài Hắc Ám tộc Ma Não kia mang hắn chạm trán với bảy đợt loài Hắc Ám.
Nếu như đổi thành võ giả khác, e rằng nguyên lực trong cơ thể đã không còn chống đỡ được từ lâu rồi.
“Khốn nạn, tên Nhân tộc này đến cùng là yêu nghiệt gì, vậy mà vẫn còn chịu được.”
Lúc Vương Đằng phẫn nộ gào thét, sắc mặt Busenger cũng khó coi. Nó đã mệt mỏi không chịu được nữa, nhưng tên Nhân tộc ở phía sau vẫn còn đuổi sát nó không bỏ, cho dù gặp phải bảy đợt cản trở, cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi hắn.
Trong nơi hoang vu mịt mờ này, Vương Đằng đứng ở trên khoảng không một cánh rừng rậm, sắc mặt có hơi khó coi.
Con loài Hắc Ám tộc Ma Não vừa mới chạy vào trong khu rừng của dãy núi này, giờ phút này đã không thấy tăm hơi.
Điều làm hắn càng thêm đau đầu chính là, không biết nó dùng phương pháp ẩn núp gì, lại có thể làm hắn không cảm nhận được chút hơi thở nào.
Con loài Hắc Ám tộc Ma Não này vô cùng gian xảo, ngay từ đầu đã tính kéo dài khoảng cách, sau đó thừa dịp hắn không đuổi kịp, chạy vào rừng cây, rồi hoàn toàn mất tung mất tích.