Nhặt bong bóng thuộc tính xong, thời gian mới chỉ qua vài hơi thở ngắn ngủi, Vương Đằng nhìn thân hình tộc Chúc Long bị Ngột Não Ma Hoàng vứt bỏ trước mắt, ánh mắt hơi nóng bỏng.
Rất nhiều bong bóng thuộc tính Ngột Não Ma Hoàng rơi xuống đều là thuộc tính riêng biệt của tộc Chúc Long, nói rõ tộc Chúc Long này thật sự chính là bảo tàng!
Nếu như có thể cạo thân hình của tộc Chúc Long này một phen, chắc còn cạo được không ít thứ tốt.
Tuy rằng như vậy không phúc hậu, nhưng không có cách nào cả, trời đất bao la, cạo lông cừu là lớn nhất.
Về chuyện có thể nhổ được lông cừu từ trên thi thể hay không, Vương Đằng không cần lo lắng, dù sao trong quá khứ không phải hắn chưa từng cạo, lúc trước đã từng cạo được không ít bong bóng thuộc tính vô cùng có ích từ trên cái xác của tộc Cổ Thần.
Sự thật chứng minh, thi thể vẫn có thể cạo lông cừu được!
“Ngươi có ánh mắt gì vậy?” Bạch Sơn hầu đột nhiên có vẻ mặt kỳ quái nhìn hắn.
Có phải thằng nhóc này có đam mê đặc thù gì không, lại dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào một thi thể, khiến người ta sợ hãi.
“…” Vương Đằng giật thột trong lòng, vội vàng nghiêm mặt nói: “Ta đang nghĩ xem nên xử lý thân hình của tộc Chúc Long này như thế nào?”
“Ngươi thằng nhãi này không phải có ý tưởng gì với thân hình tộc Chúc Long này đấy chứ?” Bạch Sơn hầu hoài nghi hỏi.
“Không thể nào, ta là người đàng hoàng, sao có thể có ý tưởng gì với một cái xác chứ.” Vương Đằng thề thốt phủ nhận.
“Ánh mắt mới vừa rồi của nguoiw không giống với một người đàng hoàng.” Bạch Sơn hầu sâu xa nói.
Vương Đằng: “?”
Hiểu lầm này có thể lớn lắm!
“Ta không phải, ta không có, ngươi đừng nói lung tung, làm bẩn trong sạch của ta.” Vương Đằng vội vàng nói.
“Không quan tâm ngươi có hay không, nói thật cho ngươi biết, thân hình của tộc Chúc Long này… hơi phiền phức.” Bạch Sơn hầu nhìn thân hình bị tàn phá kia, chân mày không khỏi nhíu lại, giống như hơi kiêng kỵ gì đó.
“Hả? Vì sao lại nói như vậy?” Vương Đằng hỏi.
“Tộc Chúc Long vô cùng… yêu quý thân hình của mình. Bọn họ coi huyết mạch còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì, coi mình là chủng tộc cao quý hiếm có trong vũ trụ.” Bạch Sơn hầu chọn lọc từ ngữ một chút rồi mới chậm rãi nói: “Sự thật đúng là như thế. Cho dù ở cả trong vũ trụ, thiên phú của bộ tộc bọn họ đều là tồn tại hạng nhất. Bọn họ có vốn liếng để kiêu ngạo.”
“Cho nên, nếu bọn họ biết thân hình của tộc nhân mình đã từng bị loài Hắc Ám tộc Ma Não chiếm cứ, nhất định sẽ giở trò, thậm chí còn đến đòi lại thân thể này, sẽ không để cho nó lưu lạc bên ngoài.” Vương Đằng tiếp lời.
“Không sai.” Bạch Sơn hầu gật đầu, cho hắn một ánh mắt tán thưởng.
Nói chuyện với người thông minh thật đơn giản!
“Thật sự phiền toái.” Vương Đằng nhíu mày: “Ta đánh thân hình của tộc Chúc Long này thành như vậy, bọn họ sẽ không gây phiền toái gì cho ta đấy chứ?”
“Lấy tính cách của tộc Chúc Long, vậy cũng chưa chắc.” Bạch Sơn hầu hơi vui sướng khi người gặp họa cười nói.
“Không phải chứ, ít ra ta đã cướp thân hình này về cho bọn họ.” Vương Đằng kêu oan nói.
“Tộc Chúc Long rất kiêu ngạo, chưa chắc bọn họ đã chịu tiếp nhận ân tình của ngươi.” Bạch Sơn hầu lắc đầu nói.
“Đây chẳng phải chơi xỏ sao?” Vương Đằng đều hết chỗ nói.
Đánh bại Ngột Não Ma Hoàng, kết quả lại còn phải ứng đối với chỉ trích của tộc Chúc Long, đây là chuyện gì?
“Nó là chiến lợi phẩm của ngươi, ngươi có dám giữ không?” Bạch Sơn hầu cười hỏi.
“Chiến lợi phẩm của ta?” Vương Đằng hơi sửng sốt: “Đánh bại Thọt Não Ma Hoàng này không phải chỉ có công lao của một mình ta. Tướng quân Mokallen mới bỏ ra nhiều sức lực, còn có ba người máy do ngươi cho nữa cũng hỗ trợ rất lớn, ta tối đa chỉ nhặt tiện nghi thôi.”
Hắn biết sức nặng của mình, nếu không có tướng quân Mokallen tiêu hao Ngột Não Ma Hoàng đến tương đối, cộng thêm ba người máy kiềm chế, hắn vốn đừng mong chống lại nó được.
Tuy rằng hắn thật sự rất muốn thân hình của tộc Chúc Long này.
“Đừng nhìn ta, nếu như không nhờ ngươi, ta đã sớm bị Ngột Não Ma Hoàng giết chết, còn nói công lao gì.” Tướng quân Mokallen lắc đầu nói: “Lại nói, ta cũng không muốn thân hình của tộc Chúc Long này, đây là phiền toái, cầm đều vô dụng.”
“Sao ta cảm thấy ngươi đang ném nồi?” Vương Đằng sâu xa nói.
“Đừng nói nhảm, ngươi chỉ cần nói ngươi có muốn hay không thôi.” Bạch Sơn hầu liếc xéo, tức giận nói.
“Muốn, sao lại không muốn, ta thích nghiên cứu những chủng tộc kỳ quái như vậy, ta định mở thân hình của tộc Chúc Long này ra xem.” Vương Đằng cắn răng, tùy tiện mượn cớ, sau đó vung tay lên, đã hút thân hình của tộc Chúc Long kia lại, thu vào trong nhẫn không gian.
Sức sống của thân hình này đã sớm tiêu tán, có thể trực tiếp đặt trong nhẫn không gian.
“Mở ra nhìn xem?” Bạch Sơn hầu tỏ vẻ kỳ quái: “Lá gan của ngươi thật lớn, biết tộc Chúc Long không dễ chọc còn dám không tôn trọng thân thể này.”
“Hơn nữa đây là sở thích gì của ngươi vậy?”
“Là một người tiến tới tràn ngập tò mò với tất cả, đây chẳng phải là hành vi bình thường sao.” Vương Đằng nói bậy.
“…” Bạch Sơn hầu.
Thần cmn hành vi bình thường.
Một người đàng hoàng ai sẽ có sở thích dở hơi giống như vậy.
Hắn quyết định không nói lời thừa với Vương Đằng nữa, bằng không tuyệt đối sẽ bị dẫn đi đường lệch.
Tướng quân Mokallen ở bên cạnh tỏ vẻ kỳ quái. Hắn hoài nghi có phải Vương Đằng đã bị Veblen tẩy não không, thấy cái gì đều muốn mở ra.
Lại để Vương Đằng ở bên cạnh Veblen một thời gian, có phải Vương Đằng sẽ hoàn toàn biến thành dáng vẻ giống như Veblen không?
A ặc, không dám nghĩ không dám nghĩ…
Hình ảnh quá cay mắt!
Trong khi ba người nói chuyện với nhau, họ đã cùng lao về phía hành tinh phòng ngự số 29.
Ngột Não Ma Hoàng bị Vong Cốt Ma Tôn mang đi, nhưng trận chiến đấu trên hành tinh vẫn còn chưa kết thúc.
Lấy tốc độ của ba người, rất nhanh đã về đến trên không dãy núi, phía dưới đã trở nên hỗn độn, tiếng nguyên lực nổ vang vẫn quanh quẩn.
Vô số võ giả tưới đẫm máu chiến trường, đánh cược tính mạng chém giết loài Hắc Ám như thế.