Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1932 - Chương 1932. Ngôn Ngữ Cổ Tộc! Vòng Thứ Nhất, Bắt Đầu Trận Chiến Vòng Loại!

Chương 1932. Ngôn ngữ Cổ tộc! Vòng thứ nhất, bắt đầu trận chiến vòng loại!
Chương 1932. Ngôn ngữ Cổ tộc! Vòng thứ nhất, bắt đầu trận chiến vòng loại!

Hắn lập tức nhớ đến ký ức truyền thừa của Hư Không Thôn Thú, lập tức tìm kiếm, cuối cùng lại thật sự phát hiện ra chữ viết này.

Ngôn ngữ Cổ tộc!

Loại chữ viết cổ xưa kỳ lạ này tên là ngôn ngữ Cổ tộc!

Miêu tả trong ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú, Cổ tộc không chỉ là một chủng tộc, mà còn bao gồm nhiều loại chủng tộc cổ xưa.

Hơn nữa điều khiến Vương Đằng kinh ngạc đó là, Cổ tộc lại bao hàm cả tộc Cổ Thần mà hắn biết!

Điều này đúng là không thể tin được!

Phải biết dựa theo hiểu biết của Vương Đằng, tộc Cổ Thần chính là một chủng tộc cự kỳ cổ xưa, lịch sử của nó có thể bắt nguồn từ thời đại cực kỳ xa xưa, thậm chí là từ thời kỳ sơ khai của vũ trụ.

Bây giờ lại nói với hắn, chủng tộc cổ xưa giống như tộc Cổ Thần không chỉ có một, mà còn có rất nhiều.

Hơn nữa bọn họ còn giữ lại văn minh!

Chữ viết vừa hay chính là biểu tượng của văn minh, ngôn ngữ Cổ tộc đã chứng minh Cổ tộc đã từng rất huy hoàng rực rỡ.

Vậy thì, bây giờ bọn họ lại đi đâu?

Tộc Cổ Thần đã biến mất trong lịch sử, gần như không thể gặp được, những Cổ tộc khác đâu?

Tất cả đều tràn đầy sự nghi hoặc, dường như có sương mù dày đặc bao phủ lên lịch sử cổ xưa, khiến người ta không thể nhìn ra sự thật.

Ít nhất Vương Đằng lại không nhìn thấy ghi chép liên quan, từ trong ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú.

Trong tiếng thở dài, Vương Đằng hồi thần lại, ánh mắt rơi lên chữ viết cổ xưa của chiến thuyền kia.

Từ trái sang phải, dựa theo thứ tự chia ra bảy con số này chính là một đến bảy!

Hiển nhiên, đây chính là thứ tự sắp xếp của bảy đại học viện tinh không!

Lúc này, bất kể là thiên tài của tám vương tộc lớn, hoàng tử của hoàng thất, hay là vị hoàng đế kia, ánh mắt đều rơi lên bảy chiến thuyền kia.

Ánh mắt Vương Đằng lướt qua, cố ý liếc nhìn vị hoàng đế kia, phát hiện trong ánh mắt của hắn cũng lóe lên ánh sáng, hiển nhiên không bình tĩnh giống như vẻ bề ngoài.

Xem ra sức hấp dẫn của bảy đại học viện tinh không quả thực vô cùng to lớn!

Đến cả nhân vật như vị hoàng đế kia cũng muốn gia nhập vào trong đó.

“Trận chiến thiên tài tranh bá cũng nên bắt đầu rồi chứ!” Vương Đằng lẩm bẩm một câu trong lòng, thu bàn ghế bên cạnh lại.

Hành tinh Ngọc Minh.

Võ Hành Vân lãnh tụ võ đạo, đám người Hàn lão cũng đang bàn luận về bảy chiến thuyền cổ xưa này.

“Bảy đại học viện tinh không!” Hàn lão kinh ngạc nói: “Không ngờ trận chiến thiên tài tranh bá này lại là để lựa chọn học sinh cho bảy đại học viện tinh không.”

Mặc dù mọi người ở Địa tinh có nghe nói vài chuyện về trận chiến thiên tài tranh bá, nhưng lại không biết bảy đại học viện tinh không, lúc này theo tiếng bàn luận trên đài giao lưu của vũ trụ hư cấu, bọn họ mới biết có chuyện này.

“Trong vũ trụ lại có tồn tại cổ xưa này, quả là khó tin.” Võ Hành Vân xúc động nói.

“Nghe nói muốn gia nhập vào bảy đại học viện tinh không thì ít nhất phải lọt vào top một nghìn trong trận chiến tranh bá, không biết Vương Đằng có thể làm được không.” Hồng Soái hơi lo lắng nói.

Ánh mắt của đám người Hàn Chú, Cơ Tu Minh và những võ giả trẻ tuổi đồng trang lứa đến từ Địa tinh đều chấn động nhìn về phía bảy chiến thuyền kia.

Bọn họ đương nhiên vô cùng khát khao một thánh địa tu luyện như vậy.

Những học viện võ đạo trên Địa tinh, căn bản không thể so với được, Đại học số 1 của nước Hạ gì đó, chỉ nhỏ như một con đom đóm vậy.

Đáng tiếc, bọn họ lại không có tư cách tham gia trận chiến thiên tài tranh bá này, càng đừng nói đến chuyện bước vào bảy đại học viện tinh không!

Mọi người nhìn bóng dáng quen thuộc kia trong màn sáng, trong mắt khó che giấu được vẻ hâm mộ.

Trên phi thuyền của phân đội nhỏ của đoàn lính đánh thuê Chiến Nham.

“Bảy đại học viện tinh không!!! Nơi tu luyện thần thánh nhất cổ xưa nhất, ôi trời ơi!” Một võ giả cấp Hành Tinh kích động kêu to.

Những người khác không hề cười nhạo hắn chỉ vì hắn thất thố, bởi vì bọn họ cũng kích động như vậy, đôi mắt đỏ rực lên nhìn về phía bảy chiến thuyền cổ xưa kia.

Trận chiến thiên tài tranh bá tổ chức ba nghìn năm một lần, bảy đại học viện tinh không đương nhiên cũng là ba nghìn năm xuất hiện một lần.

Thời gian ba nghìn năm đủ để khiến rất nhiều người quên mất một số chuyện và nhân vật không được nhắc đến. Đặc biệt là võ giả bình thường không có tuổi thọ dài như vậy, cho nên có rất nhiều người không biết đến sự tồn tại của bảy đại học viện tinh không.

Nhưng lúc này cùng với sự xuất hiện của bảy đại học viện tinh không, những gười biết chuyện đều chủ động giải thích, khiến càng ngày càng nhiều người biết rốt cuộc bảy đại học viện tinh không là tồn tại như thế nào.

Đám người Tiết Phi và Isaiah cũng là lần đầu nghe đến bảy đại học viện tinh không, trên mặt đều lộ rõ vẻ hâm mộ và ghen tị.

Dù sao thì những võ giả bình thường như bọn họ cũng vô duyên với bảy đại học viện tinh không này!

Khoảng cách quá xa!

...

Trên một tinh cầu cực kỳ hoang vu, một cô gái tuyệt đẹp mặc chiến giáp màu xanh đang ngồi xếp bằng ở trên đỉnh núi, nàng mở đồng hồ thông minh trên cổ tay ra, một màn sáng hình chiếu xuất hiện.

“Bảy đại học viện tinh không! Tên nhóc đó có lẽ tiến vào được.” Cô gái tuyệt đẹp tự lẩm bẩm, khóe miệng nâng lên một độ cong.

Sau đó ánh mắt nàng rơi lên bảy chiến thuyền, trong mắt lóe lên một vẻ mờ mịt: “Ký hiệu trên chiến thuyền kia hình như từng thấy ở đâu rồi?”

...

Chiến tinh.

Cùng với sự xuất hiện ở bảy chiến thuyền cổ xưa, mọi người đều biết trận chiến thiên tài tranh bá sắp bắt đầu rồi.

Tất cả mọi người đều nín thở, ánh mắt chăm chú nhìn bảy chiến thuyền cổ xưa kia.

Nhưng...

Đột nhiên, từng tiếng nổ dữ dội lại vang lên trên Chiến tinh.

Ầm ầm ầm...

Mọi người đột nhiên cả kinh, cúi đầu nhìn Chiến tinh bên dưới ba lục địa lớn.

Chiến tinh tổng cộng có mười khu vực cấm lớn, khu vực cấm nào cũng cực kỳ nguy hiểm, có một nơi lạnh lẽo trắng như tuyết không nhìn thấy điểm cuối, có nơi nóng bỏng như lửa, có khu vực cấm chính là biển sâu, sâu thẳm âm u, còn có...

Hết chương 1932.
Bình Luận (0)
Comment