Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1934 - Chương 1934. Năm Vương Đằng!

Chương 1934. Năm Vương Đằng!
Chương 1934. Năm Vương Đằng!

Còn có vùng cấm số 7 đó, khắp nơi là cuồng phong gào thét, ở đâu cũng có thể thấy tinh thú hệ Phong đang cưỡi gió, thật không vui vẻ, gió ồn ào náo động như vậy chẳng lẽ không nên trấn an một chút?

Trong lúc Vương Đằng đang cân nhắc, võ giả thiên tài của một vài thế lực lớn cũng lục tục di chuyển, tiếng gầm rú vang lên, chân bọn họ đạp mặt đất, nháy mắt biến mất tại chỗ, bộc phát ra tốc độ cực hạn, xông về phía Chiến tinh.

Dưới lực xung kích mạnh mẽ như vậy, đá xanh trên đại lục vành đai lại hoàn hảo không tổn hao gì.

“Chúng ta đi!” Trong tám vương tộc lớn rốt cục có người di chuyển, đó là người của gia tộc Rodriguez, bọn họ xung phong lên trước, phần lớn người xông vào vùng cấm số 7 của Chiến tinh, chỉ có ba người lần lượt xông vào vùng cấm top ba.

Một màn này khiến cho ánh mắt không ít người lóe lên.

Trong gia tộc Rodriguez lại có ba người tiến vào vùng cấm top ba, xem ra ý đồ của bọn họ không nhỏ.

Ánh mắt của võ giả thiên tài vương tộc Quý thị chợt lóe, cũng không chần chờ nữa, theo sát sau đó xông về phía Chiến tinh.

“Ha ha ha, chúng ta cũng đi thôi.” Võ giả thiên tài của vương tộc Hạ Hầu cười ha ha, mang theo tộc nhân bay lên trời.

Lúc này giống như mở đập nước, mấy vương tộc còn lại đều di chuyển, ngay cả hoàng tử của hoàng tộc cũng rời khỏi đại lục vành đai thứ nhất, chỉ còn lại người của gia tộc Pylax.

Ánh mắt của bọn họ dừng trên người Vương Đằng, hiển nhiên muốn đợi hắn xuất phát.

Đế tử kia đứng dậy, sờ đầu Kim Dục Xích Thiên Hổ bên chân, Kim Dục Xích Thiên Hổ phát ra một tiếng gào trầm thấp, sau đó biến mất tại chỗ.

Vương Đằng chú ý tới một cảnh này, ánh mắt không khỏi chợt lóe.

Đế tử này ước chừng sở hữu không gian có thể chứa vật sống giống như hắn!

Điều này cũng không kỳ quái, nhân vật như thế, có lẽ nhất định là tồn tại được trời ưu đãi, khẳng định không thiếu các loại cơ duyên.

Sau khi Kim Dục Xích Thiên Hổ biến mất, Đế tử cũng giậm chân đi đến Chiến tinh.

Mỗi bước hắn bước ra, vượt qua lượng lớn võ giả, trong nháy mắt không biết vượt qua bao nhiêu võ giả giành xuất phát trước, lại đi đến nơi trước nhất, sau đó bước vào trong vùng cấm số 1.

Vương Đằng thu hồi ánh mắt, liếc mọi người của gia tộc Pylax phía xa một cái, khóe miệng hiện lên một tia cười khẩy.

Những người này có ý định gì, hắn thấy rõ rành rành.

“Vương Đằng, ngươi còn chưa chọn xong sao?” Tống Nghị Thành bên cạnh thấy xung quanh đã không còn ai, không nhịn được hỏi.

“Các ngươi dự định đi vùng cấm nào?” Vương Đằng không trả lời, hỏi ngược lại.

“Ta đương nhiên là đi vùng cấm số 1!” Đám người Tống Nghị Thành nói: “Chẳng lẽ ngươi còn muốn đi vùng cấm khác?”

“Trái lại ta muốn đó!” Vương Đằng mặt ủ mày chau nói: “Bỏ đi, các ngươi đi trước đi, để ta nghĩ kĩ chút nữa.”

“......” Đám người Tống Nghị Thành đầu đầy dấu chấm hỏi.

Chuyện này còn cần nghĩ sao?

Bọn họ vốn cho rằng hẳn là Vương Đằng cũng giống bọn họ đi vùng cấm số 1 mới đúng, làm sao thấy dáng vẻ của hắn hình như rất bối rối.

Với thực lực của Vương Đằng, đi vùng cấm số 1, cho dù không lấy được hạng nhất, thứ tự cũng không đếm nỗi quá thấp đâu? Có gì phải do dự.

Bọn họ muốn hỏi gì, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Vương Đằng, chỉ có thể đi trước.

“Ngươi đang nghĩ cái gì?” Viên Cổn Cổn thấy hắn chậm chạp bất động, không khỏi lên tiếng hỏi.

“Viên Cổn Cổn, ngươi nói vòng đấu loại trực tiếp này cho phép đi nhiều vùng cấm không?” Vương Đằng thấy đám người Tống Nghị Thành rời đi, hỏi ở trong đầu.

“Gì?” Viên Cổn Cổn cho rằng bản thân nghe lầm: “Nhiều vùng cấm?”

“Đúng.” Vương Đằng gật đầu.

“Không phải là ngươi muốn......” Sắc mặt Viên Cổn Cổn kỳ quái, trong lòng cạn lời, tên này thật dám nghĩ.

“Có quy định không được sao?” Vương Đằng dò hỏi.

“Hình như không có quy định này.” Viên Cổn Cổn chần chờ một chút, dường như đang nhớ lại quy tắc của vòng đấu loại trực tiếp, rồi sau đó mới nói.

“Vậy thì dễ làm rồi.” Một suy nghĩ nảy ra trong lòng Vương Đằng, có một ý tưởng tuyệt diệu.

......

Ngay lúc Vương Đằng bối rối không thôi, trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu mọi người lại kỳ quái không thôi, không biết vì sao Vương Đằng vẫn bất động.

Hiện tại Vương Đằng là nhân vật hot, độ chú ý đương nhiên vô cùng lớn.

Hơn nữa nhất cử nhất động của hắn đều sẽ bị phóng đại, thậm chí rất nhiều người suy đoán có phải là hắn không dám đi vùng cấm số 1, cho nên do dự hay không.

Một bên khác, đám người Strych của gia tộc Pylax sớm không có kiên nhẫn chờ, có người nói: “Thằng nhóc này đang làm gì? Chẳng lẽ hắn đã biết mục đích của chúng ta, muốn đến cuối cùng, để chúng ta di chuyển trước phải không.”

“Nghe nói thằng nhóc này cực kỳ vô sỉ, không chừng thật sự ôm loại ý nghĩ này.” Một võ giả khác của gia tộc Pylax nói.

“Lão tổ dặn dò chúng ta phải tiếp đãi hắn tử tế, nhưng hắn bất động chúng ta làm sao đây? Bọn ta cũng rất khó xử.”

“Langdon, ngươi có ý kiến hay gì không?” Sắc mặt Strych khó coi hỏi.

“Ta có ý kiến cái rắm á, ê từ từ, hình như hắn di chuyển rồi......” Langdon nói xong, đột nhiên kinh ngạc vui vẻ nói.

Ánh mắt đám người Strych ngưng đọng, vội vàng nhìn qua Vương Đằng.

Chỉ thấy xung quanh Vương Đằng không biết từ khi nào, vậy mà nhiều thêm vài bóng người.

Vài bóng người đó rõ ràng cũng là dáng vẻ của Vương Đằng!

Một hai ba bốn năm!

Tròn năm Vương Đằng!

Đám người Strych: “???”

Trong phút chốc, tất cả mọi người của gia tộc Pylax ngơ ngác.

Tình huống gì?

Vì sao đột nhiên có thêm bốn Vương Đằng?

Không chỉ có bọn họ, mọi người trước nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu cũng ngây ngẩn cả người, trong mắt đều là Vương Đằng, vô số dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu.

Con mẹ nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Phân thân!!” Sắc mặt Strych càng thêm âm trầm, nói: “Nhất định là phân thân!”

“Vậy mà hắn lại có thủ đoạn phân thân!” Langdon sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, nhíu mày nói: “Nhưng hắn phân ra nhiều phân thân như vậy muốn làm gì?”

Nhưng vào lúc này, năm Vương Đằng nhìn qua đám người Strych và Langdon, mỉm cười, nháy mắt phóng lên cao.

Hết chương 1934.
Bình Luận (0)
Comment