“Nhưng mà cha, chú Sinclairmont, Đế tử cũng đang ở đó.” Adris nhỏ giọng nói.
Biểu cảm hai người Waltgu và Sinclairmont hơi cứng đờ, hận ý của bọn họ đối với Vương Đằng quá mãnh liệt.
Hơn nữa thiên phú mà Vương Đằng bày ra khiến cho đáy lòng bọn họ phát lạnh, hận không thể lập tức diệt trừ hắn.
Nơi có Vương Đằng, bọn họ rất dễ dàng xem nhẹ người khác, cho dù người này là Đế tử.
Lúc này Adris nhắc nhở, hai người mới phản ứng lại, nơi đó không chỉ có Vương Đằng, còn có một Đế tử khiến cho người ta không nhìn thấu.
Người của hoàng tộc sẽ nhìn Đế tử bị giết sao?
Hiển nhiên sẽ không!
Như vậy hệ số nguy hiểm của Vương Đằng, sẽ giảm xuống rất nhiều.
Bởi vì một khi hoàng thất nhúng tay, quân đội tự nhiên cũng có thể danh chính ngôn thuận cứu Vương Đằng đi.
“Đừng gấp, loại thiên tài giống như bọn họ, sẽ không dễ dàng nhận thua, nhất định sẽ kiên trì đến cùng.” Giới chủ Nộ Viêm nói.
“Đúng vậy, thiên tài đều rất tự phụ, sao lại dễ dàng nhận thua, chỉ cần hắn không chịu nhận thua, sẽ thời phút ở trong nguy hiểm, muốn thoát khỏi đàn sứa Cự Viêm, cũng không dễ dàng như vậy.” Waltgu nói.
“Cho dù cuối cùng có thể giữ một mạng, khẳng định cũng sẽ trọng thương, trận đấu tiếp theo.....” Khóe miệng Sinclairmont cong lên một tia cười khẩy.
.....
Hành tinh Ngọc Minh, đám người lão Hàn, Võ Hành Vân, nhìn thấy Vương Đằng bị một đám sứa Cự Viêm bao vây, từng người không khỏi khẩn trương.
Ở trong mắt bọn họ, thứ Vương Đằng đại biểu không chỉ là đế quốc Đại Càn/ quân đội, còn đại biểu cho tinh cầu Địa tinh trong xa xôi trong hệ ngân hà!
Hắn không dễ dàng gì đi đến bước này, sao có thể thua ở đây.
Vương Đằng là hy vọng của Địa tinh!
“Hình như sứa Cự Viêm này là một loại tinh thú loại quần cư cực kỳ khó chơi.” Giọng nói của lão Hàn nghiêm trọng nói.
“Đối với Vương Đằng chỉ từng cá thể không tính là mạnh, nhưng số lượng quá nhiều, không biết hắn có thể chịu đựng được hay không?” Hồng Soái nói.
“Vũ trụ thật đáng sợ, trên Địa tinh cực kỳ hiếm gặp tinh thú cấp Vương, ở trong lại là một đám đáng sợ như vậy.” Đám người trẻ tuổi Hàn Chú đã bị một màn này chấn động đến cả người cứng ngắc, giống như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, cảm thấy loại tình cảnh tuyệt vọng này.
Tất cả võ giả đến từ Địa tinh, giờ này phút này đều mang tâm trạng vô cùng trầm trọng.
Trên phi thuyền của đoàn lính đánh thuê Chiến Nham, Lâm Sơ Hàm không khỏi nắm chặt đôi tay ngọc, trên khuôn mặt tinh xảo cuối cùng lộ ra vẻ khẩn trương.
Cho dù nàng tự tin cỡ nào đối với Vương Đằng, khi nàng xem đến một màn này, trong lòng cũng không khỏi bóp chặt.
Tinh cầu xa xôi nào đó, bóng dáng ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, giờ phút này trong mắt cũng lộ ra một tia lo lắng.
.....
Vùng cấm số 1, trong biển sâu, Vương Đằng và Đế tử ở chỗ sâu trong vòng vây của sứa Cự Viêm.
Vương Đằng không nhiều lời nữa, dời ánh mắt đi, nhìn sứa Cự Viêm bốn phía, sắc mặt dần dần nghiêm trọng.
Quá nhiều rồi!
Nhiều sứa Cự Viêm như vậy, đã có thể uy hiếp đến hắn!
Cho dù vận dụng Không Thiểm cũng không được, chung quy khoảng cách của Không Thiểm có hạn, không thể hoàn toàn thoát khỏi bao vây của sứa Cự Viêm.
Ông ~
Bốn phía đột nhiên vang lên một trận vù vù, nhiệt độ kịch liệt tăng cao.
Ánh mắt Vương Đằng nhất thời ngưng đọng, nhìn thấy trong cơ thể sứa Cự Viêm bốn phía bắt đầu hội tụ lượng lớn nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, bọn chúng sắp phát động công kích!
Đế tử cũng chú ý tới điểm này, khuôn mặt sau ánh sáng lờ mờ không biết là biểu cảm thế nào.
Ầm!
Sứa Cự Viêm hội tụ năng lượng xong, từng chùm tia sáng màu đỏ đậm phóng tới từ bốn phương tám hướng.
Một cảnh này cực kỳ đáng sợ, ở góc độ người xem thi đấu, đó là vô số chùm tia sáng màu đỏ đậm bao phủ khắp cả khu vực, không đường nào có thể trốn.
“Lĩnh vực Hoàng Tuyền!” Vương Đằng quát khẽ một tiếng trong lòng. Không hề do dự, hắn triển khai lĩnh vực Hoàng Tuyền, bao trùm quanh thân phạm vi vài trăm mét.
Bên kia, trên người Đế tử cũng có một luồng Thủy quang màu lam lan tràn ra, rõ ràng cũng là một loại lĩnh vực, bao phủ bóng dáng của hắn trong đó.
Đế tử nắm giữ lĩnh vực cũng không kỳ quái, không ai cảm thấy kinh ngạc, chỉ cảm thấy đương nhiên.
Ầm!
Tiếng gầm rú vang lên, từng chùm tia sáng màu đỏ đậm tấn công trên hai lĩnh vực, lập tức sụp đổ, tiêu tán vô hình.
Lĩnh vực, chẳng những là thủ đoạn công đánh, còn là thủ đoạn phòng ngự!
Huống chi phòng ngự tốt nhất vốn là tiến công!
Lĩnh vực Hoàng Tuyền của Vương Đằng lan tràn bốn phía, từng con sứa Cự Viêm bị kéo vào trong đó.
Ở trong lĩnh vực Hoàng Tuyền, Vương Đằng là chúa tể, một ý niệm trong đầu dâng lên, trọng lực vô tận, áp lực bùng nổ, những sứa Cự Viêm chẳng qua là cấp Vương nháy mắt bị nén nổ tung đến chết.
Đùng đùng đùng.....
Tiếng nổ nặng nề vang vọng trong lĩnh vực Hoàng Tuyền, không ai biết bên trong đã xảy ra cái gì, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy từng con sứa Cự Viêm bị kéo vào lĩnh vực, sau đó không còn xuất hiện.
Ngắn ngủi thời gian mấy giây, bốn phía lĩnh vực đó của Vương Đằng lại xuất hiện một khu vực trống, không có một con sứa Cự Viêm nào!
Từ trên không nhìn xuống, lúc này tất cả đều là sứa Cự Viêm, duy nhất nơi xung quanh lĩnh vực Hoàng Tuyền, trở thành khu vực trống.
Một hình ảnh như vậy, không thể nghi ngờ là cảm giác tràn ngập chấn động.
Bên kia, ngoài lĩnh vực của Đế tử cũng là xuất hiện một màn giống như vậy, lượng lớn sứa Cự Viêm bị kéo vào trong đó, hoàn toàn tử vong.
“Quá mạnh mẽ!”
“Hai người Vương Đằng và Đế tử lại đều mạnh như vậy!”
“Đế tử cũng thôi đi, không ngờ Vương Đằng lại có xu thế ngang sức ngang tài với Đế tử, hay là thực lực của hắn thật sự có thể so sánh với Đế tử?”
“Ta vốn không tin Vương Đằng có thể đánh đồng với Đế tử, nhưng lúc này đặt bọn họ ở cùng nhau, không biết vì sao, ta cảm giác quả thực bọn họ chính là võ giả cùng một cấp bậc!”
“Còn sớm mà, ai chống đỡ được cuối cùng người đó mới càng mạnh hơn, hiện tại có thể nhìn ra được cái gì.”
“Cũng đúng, xem kết quả đi.”