Tất cả sứa Cự Viêm, phàm là va chạm vào Hoàng Tuyền Nhược Thủy, đều rất nhanh tiêu vong, ngay cả thi thể cũng không giữ lại.
So với việc bị áp lực trọng lực đè ép nổ tung, loại phương thức tử vong này càng thêm kỳ dị không thể nghi ngờ.
Nhưng người ngoài không thể biết rốt cuộc lĩnh vực này ẩn chứa sát khí như thế nào, chỉ có người thật sự tiến vào trong đó mới biết.
Lĩnh vực Hoàng Tuyền mấy loại sức mạnh đồng thời bùng nổ, tốc độ Vương Đằng đánh chết sứa Cự Viêm tăng lên vài lần.
Nếu không như thế, hắn làm sao có thể kéo chênh lệch hơn bốn mươi nghìn điểm tích luỹ đến hơn mười nghìn.
Hiện tại lĩnh vực của Đế tử nổ tung, nhìn dáng vẻ của hắn cũng không định vận dụng lĩnh vực nữa, không biết là không muốn dùng, hay là đã không thể vận dụng.
Cứ như vậy, chênh lệch của Vương Đằng và Đế tử càng ngày càng gần, từ hơn mười nghìn điểm tích luỹ đến mười nghìn, lại đến tám nghìn, sáu nghìn..... Chênh lệch càng ngày càng nhỏ.
Thời gian còn lại hai tiếng.
Một tiếng!
Mọi người nhìn điểm tích luỹ đó, vậy mà còn khẩn trương hơn Đế tử.
Sắp đảo ngược!
Sắp đảo ngược!
Vương Đằng sắp đảo ngược.
Người đàn ông trung niên hoàng tộc và ông lão, đám người tướng quân Phục Tinh Lan của quân đội, cường giả của tám vương tộc lớn v.v..., tất cả đều đang chú ý, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm điểm tích luỹ.
Thời gian đang ít dần, chênh lệch điểm tích luỹ cũng đang giảm đi, tựa như đang thi chạy, xem ai chạy nhanh hơn một chút.
Đế tử nhìn chênh lệch điểm tích luỹ đó, rốt cục chân mày nhíu lại không dễ phát hiện, ánh mắt của hắn nhìn Vương Đằng, vẻ kỳ dị trong mắt càng đậm.
Vù!
Từng luồng ánh kiếm từ chiến kiếm trong tay hắn quét ngang ra, tốc độ săn giết tinh thú cũng không ngừng tăng lên.
Nhưng so với tốc độ của Vương Đằng, vẫn có hơi không bằng.
Thời gian một tiếng cuối cùng rất nhanh trôi qua, đã bị giết không biết bao nhiêu con sứa Cự Viêm, nhưng Sứa Cự Viêm bốn phía vẫn vô số kể, vốn dĩ săn giết không xong.
“Mười phút cuối cùng, chỉ còn lại mười phút cuối cùng!”
“Chênh lệch của Vương Đằng và Đế tử vậy mà chỉ còn lại có một nghìn điểm tích luỹ, trời ơi, trái tim ta sắp căng thẳng đến nổ tung rồi!”
“Một nghìn điểm tích luỹ, Vương Đằng lại kéo chênh lệch đến nhỏ như vậy, thật sự khó có thể tin.”
“Rốt cuộc làm sao Vương Đằng làm được?”
“Nhanh lên, nhanh lên, Vương Đằng nhanh một chút nữa!”
“Đế tử cố lên, mười phút cuối cùng, ngàn vạn lần đừng bị vượt qua nha!”
“Ha ha ha, Vương Đằng vượt qua rồi, làm nổ Đế tử.”
“Hai chữ làm nổ này dùng hay lắm.”
“.....”
.....
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, không khí hoàn toàn bị đốt cháy, mọi người giống như được bơm máu gà, có người cổ vũ cho Đế tử, có người ủng hộ Vương Đằng, hy vọng hắn gắng sức đuổi theo, thực hiện phản kích thành công!
Thậm chí người như vậy, càng nhiều hơn một chút!
Đế tử cao cao tại thượng, xuất thân hoàng tộc, đại biểu thân phận cao nhất.
Mà quá khứ của Vương Đằng, rất nhiều người đều biết, hắn đi ra từ tinh cầu lạc hậu, dọc đường hát vang tiến mạnh, lấy được tước vị Nam tước, ở chiến trường chém giết, ở quân đội đứng vững, cuối cùng quật khởi trong trận chiến thiên tài tranh bá.
Đối rất nhiều người mà nói, Vương Đằng giống như là một loại ký thác của bọn họ!
Một người bình thường quật khởi!
Bọn họ không làm được, nhưng mà Vương Đằng xuất thân bình thường, lại có thể làm được.
“Xông lên đi!” Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, một đám người hô to, vẻ mặt kích động tới cực hạn.
Vương Đằng cũng không biết những điều này, lúc này hắn cũng giết đỏ mắt, trong đầu chỉ có một chữ giết giết giết giết giết!
Chỉ cần đao của hắn đủ nhanh, nhất định có thể theo kịp Đế tử!
Thời gian trôi qua, bảy phút, sáu phút, năm phút đồng hồ.....
Ba phút!
Hai phút!
Một phút đồng hồ!
Khi một giây cuối cùng đến, thậm chí Vương Đằng cũng không kịp dừng giết chóc, lĩnh vực Hoàng Tuyền của hắn vẫn đang thu gặt sinh mệnh của sứa Cự Viêm.
Mà Đế tử đã chậm rãi ngừng chiến kiếm trong tay, nhìn lĩnh vực màu u lam phía xa xa kia, đôi mắt lấp lóe ánh sáng không rõ ý vị.
“Vòng đấu loại trực tiếp vòng thứ nhất, kết thúc!”
Một giọng nói vô cùng lớn đột nhiên vang vọng ở trên không Chiến tinh, quanh quẩn trong mười vùng cấm lớn.
Vương Đằng đang trong giết chóc hơi sửng sốt, đôi mắt hiện lên vẻ mê mang, hắn mới phản ứng lại đây..... Trận đấu kết thúc rồi!
Hắn ngừng lại, khóe miệng hiện lên nét cười khổ, không ngờ chính mình đi đến bước này, vậy mà vẫn không thể thoát khỏi dục vọng thắng bại này sao?
Tâm tính còn chưa đủ.
Bàn tay to vung lên, lĩnh vực Hoàng Tuyền biến mất!
Vương Đằng nhìn thấy Đế tử ở xa xa, Đế tử cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người giao nhau trong nước biển.
Lúc này ánh mắt của Vương Đằng đã khôi phục bình tĩnh, không ai biết vừa nãy hắn từng điên cuồng giết chóc như vậy.
Ánh sáng hạ xuống, tất cả người dự thi rời khỏi Chiến tinh!
Vương Đằng và Đế tử cũng đắm chìm trong ánh sáng truyền tống của tấm bia đá, biến mất trong vòng vây của sứa Cự Viêm.
Sứa Cự Viêm bốn phía hiển nhiên sửng sốt một chút, phát ra tiếng kêu phẫn nộ, rốt cuộc cũng không tìm thấy hai đầu sỏ săn giết vô số tộc đàn của bọn chúng.
Dần dần, những sứa Cự Viêm lần thứ hai yên lặng ở đáy biển, hoàn toàn không nhìn ra trước đó từng bùng nổ một trận đại chiến!
Khu chờ thi đấu, đại lục vòng thứ nhất!
Vô số bóng dáng về tới nơi này, vòng đấu loại trực tiếp vòng thứ nhất rốt cục đã kết thúc, rất nhiều người bị thương, nhưng cuối cùng đã trở lại, hơn nữa thành tích không tồi, không giống một vài người, đã chôn thân ở mười vùng cấm lớn.
Trên mặt mọi người biểu cảm khác nhau, có người vui mừng, có người ủ rũ.....
Bóng dáng của Vương Đằng và Đế tử đồng thời xuất hiện, nháy mắt thu hút ánh mắt bốn phía.
Ánh mắt mọi người lướt qua từ trên người Đế tử, sau đó cực kỳ phức tạp nhìn Vương Đằng.
Vương Đằng sửng sốt một chút, những người này đều nhìn hắn như vậy làm gì?
Trong đầu nghi hoặc một chút, phản ứng lại, vội vàng nhìn về phía thứ hạng trên bia đá của vùng cấm số 1.
Ở vị trí hạng nhất, rõ ràng chính là tên của hắn Vương Đằng!