Ánh đao gãy từng khúc, lập tức vỡ vụn ra.
Nhưng quyền ấn này vẫn chưa biến mất, ngược lại thế đi không giảm đánh về phía Glades ở đối diện.
Glades có vẻ hoảng sợ, vừa rồi bị bụi đất màu vàng che khuất hai mắt, vốn không biết phát sinh chuyện gì, đã nhìn thấy một quyền ấn khủng khiếp đánh đến, vốn không kịp ngăn cản.
Rầm!
Ngay sau đó quyền ấn ầm ầm nện lên trên thân hình hắn.
“Ầm” một tiếng, thân thể của hắn nổ ra, hóa thành sương mù máu đầy trời, lơ lửng trong không trung.
Yên lặng!
Yên lặng giống như chết!
Toàn bộ trời đất giống như đều mất đi tiếng động, kim rơi có thể nghe thấy!
Cát vàng đầy trời đã sớm bị một quyền ấn của Vương Đằng đẩy ra xa xa, một màn mới vừa rồi đã bị mọi người nhìn không sót tí gì vào trong mắt.
Glades Pylax đã mở ra Long Huyết chiến thể, một quyền bị đánh nổ!
Đó là bị đánh nổ chân chính!
Toàn bộ thân hình đều bị nổ thành sương mù máu, đang bay xuống, không dư thừa lại dù chỉ chút cặn bã!
Chuyện này thật sự quá mức kinh hãi và đáng sợ!
Kể từ khi trận đấu bắt đầu đến giờ, không ít người dự thi bị chết đi, nhưng chết rung động như thế vẫn là người đầu tiên!
Hơn nữa kia còn là võ giả của gia tộc Pylax!
Long Huyết chiến thể mạnh đến cỡ nào, có thể nói đây là chuyện mọi người đều biết đến.
Bây giờ lại bị một quyền đánh bại, cho dù như thế nào đều tràn đầy cảm giác không chân thực.
Một quyền kia của Vương Đằng mạnh cỡ nào?
Nghi vấn này hiện lên trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ tràn đầy hoảng sợ.
Vẻ nghiêm trọng xuất hiện trong mắt Đế tử, chăm chú nhìn Vương Đằng, giống như muốn nhìn thấu hắn.
Nhưng trên người Vương Đằng lại giống như bao phủ một tầng sương mù dày đặc thần bí, dù thế nào đều không thể thấy rõ.
Đám người nhị hoàng tử, tam hoàng tử, Cơ Hạo Thần không khỏi ngồi thẳng người lên trên vị trí, ánh mắt trừng lớn, giống như gặp quỷ nhìn chằm chằm Vương Đằng.
Sắc mặt Strych vô cùng khó coi, ánh mắt rung động kịch liệt, hai đấm siết chặt lại.
Đám người Lãnh Thiên Tuyết, Gunter, Berkta, Viên Hồng đồng thời khiếp sợ lạ thường, ánh mắt ném từ đằng xa đến nhìn chằm chằm Vương Đằng.
Thủ đoạn thật ác độc! Thực lực thật mạnh mẽ!
Lãnh Thiên Tuyết chấn động trong lòng, cảm thấy mình chưa bao giờ nhìn thấy rõ Vương Đằng.
Người đàn ông này rốt cuộc là người như thế nào?
Lúc mới gặp có dáng vẻ ba lăng nhăng, thật vô sỉ, hiện giờ lại máu lạnh tàn nhẫn như thế, hoàn toàn không giống cùng một người.
Gunter liếm môi, cảm thấy dòng máu lạnh như băng của mình lại đang sôi trào, hắn đột nhiên cảm thấy Vương Đằng và hắn là cùng một loại người.
Chiến ý bốc cháy lên trong mắt Berkta và Viên Hồng, tên này thật mạnh!
“Vô liêm sỉ!” Giới Chủ Nộ Viêm tức giận không kiềm chế được, đôi mắt gần như biến thành màu đỏ, một quyền đánh xuống, đập hỏng thiết bị phi thuyền bên cạnh tay, lóe lên một đám hoa lửa điện.
Sắc mặt của hai người Waltgu và Sinclairmont âm trầm giống như muốn chảy ra nước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, hận không thể róc xương lóc thịt hắn.
“Đồ súc sinh!”
“Ta phải giết ngươi!”
Tiếng gầm giận dữ của Giới Chủ Nộ Viêm quanh quẩn trong phi thuyền.
Trong khu vực pháo đài quân đội to lớn, ba người tướng quân Phục Tinh Lan liếc mắt nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Thằng nhóc này, sát tính còn rất lớn!” Tướng quân Habakkuk không hề để ý cười nói.
“Xem ra gia tộc Pylax thật sự đã chọc hắn nổi điên.” Tướng quân Phục Tinh Lan lắc đầu, thản nhiên nói: “Ta biết sơ qua ân oán giữa bọn họ, gia tộc Pylax coi như tự tìm.”
“A, phong cách hành sự của gia tộc lớn!” Tướng quân Habakkuk cười lạnh một tiếng.
“Không cần để ý, giết cũng đã giết, chỉ là một võ giả của gia tộc Pylax mà thôi.” Tướng quân Phục Tinh Lan bình tĩnh nói: “Nhưng phong cách hành sự của thằng nhóc Vương Đằng này để cho ta thưởng thức, nói giết là giết, không hề dong dài dây dưa, vô cùng quyết đoán, chỉ có người như vậy mới có thể đi được xa hơn.”
“Giống như ta và ngươi đi đến bây giờ, người bị giết chết đếm không hết, đây chẳng qua chỉ là bắt đầu mà thôi.” Tướng quân Habakkuk cười nói.