Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2059 - Chương 2059. Thế Giới Này Không Phân Trắng Đen Rõ Ràng! (2)

Chương 2059. Thế giới này không phân trắng đen rõ ràng! (2)
Chương 2059. Thế giới này không phân trắng đen rõ ràng! (2)

“Sao ta lại thành biến thái rồi.” Vương Đằng lập tức cạn lời.

“Đó là võ giả đã đạt được lực Hắc Ám, lại bị ngươi giải quyết dễ dàng như vậy, cái này còn chưa đủ biến thái sao?” Cơ Hạo Thần nói.

“Cũng thường thôi, thực ra Faramir này không mạnh như các ngươi tưởng tượng đâu, nếu các ngươi gặp phải hắn, thì cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn.” Vương Đằng nói.

“Ngươi tưởng bọn ta bị mù, không nhìn ra Faramir có mạnh hay không à.” Timothy không nhịn được chen miệng vào.

“Khụ khụ, cái này không phải là sợ sẽ đả kích các ngươi, cho nên mới an ủi các ngươi một chút đó sao.” Vương Đằng thấy mình bị vạch trần không thương tiếc, không khỏi ho khan một tiếng.

“Bọn ta thật sự cảm ơn ngươi.” Cơ Hạo Thần cạn lời nói.

Có kiểu an ủi người khác như vậy sao? Có thể đừng có giả tạo thế có được không!

Còn nói Faramir không mạnh, căn bản là đang làm nổi bật lên sự mạnh mẽ của bản thân ngươi thôi.

Đúng là cái tên Versailles!

“Vương Đằng, ngươi chắc chắn đó là loài Hỗn Huyết sao?” Lúc này, Nhị hoàng tử ngưng giọng hỏi.

“Nhị hoàng tử cũng biết đến sự tồn tại của loài Hỗn Huyết sao?” Vương Đằng không vội trả lời, mà hỏi ngược lại.

“Mấy người bọn ta, có nghe nói đến một chút.” Cơ Hạo Thần nói.

Vương Đằng gật đầu, như có điều suy nghĩ, những người xuất thân từ gia tộc cao tầng này biết nhiều hơn hắn nghĩ.

“Faramir đó đúng là loài Hỗn Huyết!” Vương Đằng cũng không che giấu, gật đầu nói.

“Loài Hỗn Huyết xuất hiện, e là sẽ xảy ra vấn đề.” Nhị hoàng tử hít sâu một hơi, nói như vậy.

“Tuy loài Hỗn Huyết có một nửa huyết mạch của thế giới Hắc Ám, nhưng cũng có một nửa huyết mạch của phe Quang Minh, chẳng lẽ đều là kẻ địch?” Vương Đằng nhớ đến đám người Tiểu Tử Dạ gặp ở thế giới Hắc Ám cấp thấp trước kia, không kìm được dò hỏi.

“Chuyện này không đơn giản như vậy.” Nhị hoàng tử nhìn chằm chằm Vương Đằng, nói.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, từ trong lời nói của Nhị hoàng tử, hắn đã có thể đoán được cấp trên của phe Quang Minh đối đãi với loài Hỗn Huyết như thế nào.

“Dù sao thì loài Hỗn Huyết cũng có một nửa huyết mạch của loài Hắc Ám, đương nhiên có phần nghiêng về phe Quang Minh, mong được trở về, nhưng có một số loài Hỗn Huyết lại nghiêng về phe Hắc Ám.” Lần này Nhị hoàng tử không trực tiếp nói ra, mà là truyền âm nói.

“Cho nên, một khi mở chỗ rách này, thì cũng tương đươg với việc cho loài Hắc Ám một cơ hội.” Trong lòng Vương Đằng khẽ động, tiếp lời nói: “Một cơ hội tiến vào thế giới chúng ta dễ dàng hơn!”

“Đúng vậy, xem ra ngươi đã hiểu rồi.” Nhị hoàng tử gật đầu: “Bọn ta đã từng suy đoán số lượng loài Hỗn Huyết có rất nhiều, nếu tất cả bọn họ đều trở về, thì e rằng thế giới của chúng ta sẽ bị tàn phá nghiêm trọng, không còn trở ngại nào trong mắt thế giới Hắc Ám nữa.”

Vương Đằng thầm than thở, không phải là hắn không hiểu đạo lý này.

Nhưng những loài Hỗn Huyết này cũng thật đáng thương, chẳng lẽ phải sống mãi trong bóng tối, không thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa?

“Lần này loài Hỗn Huyết xuất hiện trắng trợn trong trận chiến thiên tài tranh bá, bất kể là đối với đế quốc Đại Càn của chúng ta, hay là bảy đại học viện tinh không, thì đó đều là sự khiêu khích rất lớn, e là sẽ dẫn đến sóng gió lớn.” Nhị hoàng tử nói.

“Thế giới này không phân trắng đen rõ ràng.” Vương Đằng nói một câu có ý vị sâu xa, rồi không nói thêm nữa.

Nhị hoàng tử liếc mắt nhìn hắn, trong ánh mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc, dường như không ngờ hắn sẽ nói một câu như vậy.

Chỉ thấy Vương Đằng đã nhắm mắt lại, có vẻ không muốn nói chuyện nữa, hắn chỉ có thể nuốt lời trong miệng xuống.

Nhưng câu nói này vẫn quanh quẩn trong lòng hắn, rất lâu sau vẫn không tiêu tan được, hắn không thể đoán được lời Vương Đằng nói là có ý gì.

Sau khi Vương Đằng nhắm mắt, thì lặng lẽ chìm tâm thần vào bảng thuộc tính.

Trận đấu vừa rồi, đã để hắn nhặt được rất nhiều bong bóng thuộc tính hệ Hắc Ám.

Nhưng nhiều nhất là nguyên lực tinh thần Hắc Ám và áo nghĩa Hắc Ám, đối với Vương Đằng mà nói, không có tác dụng quá lớn.

Nguyên lực tinh thần Hắc Ám của hắn đã đạt đến cấp chín viên mãn từ lâu, áo nghĩa Hắc Ám cũng đã đạt tới một trăm phần trăm viên mãn.

Chỉ có “Lĩnh vực Hắc Vụ” là khá mới lạ!

Chỉ là Vương Đằng cũng không định sử dụng nó một mình, mà chuẩn bị dung nhập vào lĩnh vực Hắc Ám.

Nói cách khác, sương mù sinh ra trong “Lĩnh vực Hắc Vụ” có tính mê hoặc và tính ẩn nấp rất mạnh, có thể coi là một năng lực rất tốt.

Nếu sương mù này dung nhập vào trong “Lĩnh vực Hắc Ám”, thì cũng tương đương với việc có thêm một phương pháp công kích, sẽ khiến uy lực của lĩnh vực Hắc Ám mạnh mẽ hơn.

Nghĩ vậy, hắn nhân lúc cảm ngộ trong bong bóng thuộc tính vẫn chưa hoàn toàn biến mất, tiến hành dung nhập hai lĩnh vực này.

Lúc hấp thu cảm ngộ có được từ bong bóng thuộc tính, thì đó chính là lúc cảm ngộ được sâu nhất.

Dường như có một luồng linh quang xẹt qua trong đầu, Vương Đằng chỉ cần thuận theo tình thế nắm bắt luồng linh quang này là được.

Hắn không ngại đi nhờ xe đâu!

Mặc dù trận đấu của Vương Đằng và Faramir đã kết thúc, nhưng trận đấu đó vẫn được mọi người bàn tán xôn xao.

Đến cả mấy trận đấu tiếp theo, có rất nhiều người không có tâm tư để xem.

May mà sau khi Đế tử ra sân, cuối cùng cũng kéo được sự chú ý của khán giả.

Đế tử vs Lục Thái!

Lục Thái là người đứng thứ năm trong khu vực cấm thứ ba ở trận chiến vòng loại, thực lực rất mạnh, nhưng khi hắn biết đối thủ của mình là Đế tử, thì cả khuôn mặt đều xanh mét.

Không dễ gì mới lọt vào top 36, kết quả lại gặp phải Đế tử, xem ra hắn chỉ có thể đi đến đây thôi.

Nếu đã như vậy, hắn chỉ có thể cắn răng ra sân, tiến hành trận đấu cuối cùng với Đế tử.

Hai bến xuất hiện ở trên bầu trời.

Trận đấu, bắt đầu.

Hai người không nói thêm bất cứ lời dư thừa nào, trực tiếp bắt đầu đánh nhau.

Sức mạnh của Lục Thái quả thực rất tốt, hắn là một võ giả hệ Mộc, tay cầm chiến kiếm, bùng phát ra từng luồng ánh kiếm màu xanh đậm, cho người khác cảm giác sức sống mãnh liệt, liên tục bắn ra.

Hết chương 2059.
Bình Luận (0)
Comment