Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2077 - Chương 2077. Bán Long Hóa! Sờ Sờ Giẫm Chết! (4)

Chương 2077. Bán long hóa! Sờ sờ giẫm chết! (4)
Chương 2077. Bán long hóa! Sờ sờ giẫm chết! (4)

“Vậy bọn họ đúng là hận Vương Đằng thấu xương.” Dubois lắc đầu, lại nói: “Nhưng bán long hóa này có lợi có hại, tuy rằng có thể phát huy ra thực lực vượt xa mấy lần cảnh giới của bản thân trong khoảng thời gian ngắn, nhưng sẽ chịu ảnh hưởng của long huyết, bị thú tính xâm chiếm lý trí. Nếu duy trì trạng thái bán long hóa quá lâu, chỉ sợ rất khó khôi phục thân thể ban đầu nữa.”

“Bọn họ thật sự điên rồi.” Giọng nói của Bollago chứa chút lạnh lẽo.

“Cha, sau khi bán long hóa, thực lực của Strych đại khái sẽ gấp mấy lần ban đầu?” Tiki bên cạnh có chút lo lắng hỏi.

“Ít nhất là gấp ba, nếu Strych hấp thu hoàn toàn, rất có thể đạt tới bốn lần, thậm chí năm lần.” Bollago có chút nghiêm nghị nói.

“Vậy có phải anh Vương Đằng rất nguy hiểm không!” Oria không nhịn được kinh hãi nói.

“Trước xem thử đã, thực lực của Vương Đằng rất mạnh, ngay cả chúng ta cũng không thể nhìn rõ căn nguyên của hắn ở đâu, không chừng có thể ứng phó được.” Bollago nói.

Mọi người lập tức không nhiều lời nữa, tất cả đều không chớp mắt nhìn về phía trận đấu trong màn hình ánh sáng.

....

Trên thành lũy to lớn của quân đội, đám người tướng quân Phục Tinh Lan nhìn chăm chú vào tình hình trong màn hình ánh sáng, hơi nhíu mày.

Bọn họ cũng không xa lạ với thủ đoạn của gia tộc Pylax, bán long hóa này cũng ở trong tư liệu quân đội, một vài cao tầng đều biết.

Cho nên khi bọn họ nhìn thấy bán long hóa của Strych, lập tức đã biết chuyện gì xảy ra.

“Hừ, người của gia tộc Pylax này vận dụng ‘Long huyết’ gì đó, khác gì mượn ngoại lực chứ.” Tướng quân Habakkuk rất chướng mắt loại cách làm này, lạnh lùng hừ nói.

“ ‘Long huyết’ của gia tộc Pylax trải qua thủ đoạn luyện hóa đặc thù dung nhập thân thể, đã xem như một loại thủ đoạn công phạt của bọn họ, cũng không tính là ngoại lực.” Tướng quân Phục Tinh Lan lắc đầu nói.

“Bán long hóa cái gì, ta thấy chính là đường ngang ngõ tắt.” Tướng quân Habakkuk hừ nhẹ một tiếng nói.

Tướng quân Phục Tinh Lan lắc đầu, không cần phải nhiều lời nữa.

....

Trên không đại lục lôi đài.

Strych hoàn toàn hoàn thành trạng thái bán long nhân, trên người tỏa ra khí nóng, nhiệt độ nóng rực tản ra từ trong cơ thể hắn.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt mang chút cuồng bạo, nhìn chằm chằm Vương Đằng trước mặt.

“Tiểu long nhân, là ngươi sao?” Ánh mắt Vương Đằng kỳ dị đánh giá Strych, mở miệng nói.

“....” Strych còn chưa phát tiết ra lửa giận, thoáng chốc bị một câu hỏi của Vương Đằng làm ngơ ngác.

Đám người Nhị hoàng tử bên cạnh hơi cạn lời Vương Đằng, đã là lúc nào rồi, lại còn có tâm tư nói đùa.

“Nhưng vảy màu xanh lục này của ngươi có hơi xấu nha, sao là màu xanh lục chứ, ngươi xem mọc đến đỉnh đầu luôn rồi, đều nói trên đầu có chút xanh, cuộc sống mới có thể trải qua được, ngươi cũng như vậy à?” Vương Đằng nói.

“....” Mọi người.

Cái miệng này độc đến cỡ nào vậy!

Người ta chỉ mọc ra chút vảy màu xanh lục, cũng không phải mọc cỏ trên đầu!

“Vương! Đằng!” Âm thanh của Strych trở nên hơi trầm thấp, giống như dã thú rít gào, truyền ra từ trong cổ họng, kiềm nén lửa giận vô tận.

“Làm gì?” Vương Đằng đáp.

“Chết đi!” Strych rít gào, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ, xông mạnh về phía Vương Đằng.

Nơi đi qua, không gian bốn phía vặn vẹo, nhiệt độ đáng sợ bộc phát từ trên người hắn, giống như nham thạch nóng chảy dưới lòng đất phun ra.

Không, nhiệt độ đó còn đáng sợ hơn nham thạch nóng chảy!

Một vệt màu xanh lục xẹt qua giữa không trung, nháy mắt tới trước mặt Vương Đằng, lộ ra thân thể của Strych. Lúc này hắn cao hơn Vương Đằng nửa người, trực tiếp tạo thành một cái bóng, bao phủ Vương Đằng, móng rồng vươn ra, bắt lấy cổ của Vương Đằng.

“Kêu lớn tiếng như vậy rất giỏi à.” Vương Đằng đánh ra một quyền, quyền ấn bùng nổ, va chạm với long trảo của Strych.

Ầm!

Tiếng gầm rú vang lên, song phương bay ngược ra ngoài, ước chừng kéo dài mấy ngàn mét, mới dừng thân thể.

“Cứng như vậy!” Vương Đằng kinh ngạc nhìn Strych, cảm giác nắm tay hơi run lên, thân thể đối phương sau khi bán long hóa trở nên cực kỳ mạnh mẽ.

Gào!

Strych rít gào, lần thứ hai xông qua, hai móng rồng điên cuồng tấn công về phía Vương Đằng.

Vương Đằng thi triển Ngũ Hành quyền, lực áo nghĩa ngũ hành dung nhập trong đó, phát huy uy lực của Ngũ Hành quyền đến lớn nhất, cùng va chạm với nó.

Ầm! Ầm! Ầm....

Tiếng gầm rú khủng khiếp không ngừng quanh quẩn trên bầu trời.

Lúc này công kích của song phương toàn bộ bằng thân xác, thật sự thô bạo đến cực hạn, khiến cho người ta xem đến nhiệt huyết sôi trào.

Lúc này, Langdon bên cạnh cũng cử động, trường thương trong tay đâm tới, hóa thành vô số thương mang kèm lửa màu xám trắng ngăn chặn Vương Đằng.

Berkta không biết khi nào đã thoát khỏi một phân thân của Vương Đằng, giết tới từ một cánh khác, chiến ý trong mắt bùng nổ.

“Vương Đằng, lần trước bại trong tay ngươi, bị ngươi xách chân điên cuồng xoay, lần này ta nhất định phải đánh ngươi một trận.” Miệng hắn hét lớn, thi triển “Cự Nham thân”, ầm ầm tấn công qua.

“Bỏ đi, nếu ngươi đã muốn chơi, ta sẽ chơi đùa cùng các ngươi một chút.” Mắt Vương Đằng hiện lên một tia ánh sáng nguy hiểm, quát nhẹ trong lòng.

Cổ Thần thân!

Trong phút chốc, Vương Đằng mở ra loại thể chất vô cùng mạnh mẽ này!

Bịch! Bịch! Bịch!

Trái tim của hắn nảy lên trầm ổn mà hữu lực, máu trong cơ thể như thủy ngân, cuồn cuộn chảy đến tứ chi bách hài, tựa như sông lớn, bộc phát ra tiếng nổ vang.

Xương cốt, lớp da, tủy, cơ bắp v.v... cả người hắn, dường như tất cả đều rót vào một luồng sức mạnh thần kỳ, trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Một hoa văn màu vàng kim phức tạp trừu tượng hiện lên ở ấn đường của hắn!

Ầm!

Ngay sau đó, khí tức vô cùng mạnh mẽ bùng nổ ra từ trên người Vương Đằng, khiến cho người ta căng thẳng!

Strych không khỏi dừng lại, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía Vương Đằng. Sau khi bán long hóa, mặc dù hắn hơi mất lý trí, nhưng cảm giác cũng càng thêm nhạy bén, lúc đối mặt với tồn tại mạnh hơn bản thân, nội tâm sẽ sinh ra báo động.

Trạng thái của Vương Đằng lúc này, không thể nghi ngờ khiến cho hắn cảm giác được uy hiếp thật lớn.

Ầm!

Lúc này, Vương Đằng đạp trên hư không, phát ra một tiếng nổ, giống như sét đánh chấn động.

Hết chương 2077.
Bình Luận (0)
Comment