Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2164 - Chương 2164. Vô Tận Phong Bạo! (2)

Chương 2164. Vô Tận Phong Bạo! (2)
Chương 2164. Vô Tận Phong Bạo! (2)

Ngoài uy lực cực kỳ khủng khiếp thì chủ yếu nhất là trong bão không gian ẩn chứa rất nhiều nguyên lực. Lực Lôi Đình, lực hàn băng, lực hỏa diễm, thậm chí cả lực kịch độc, đều khiến người ta khó lòng phòng bị.

Người khác có lẽ chỉ phòng được một hai loại công kích nguyên lực, nhưng phòng đến chín loại ư?

Nói trắng ra là Vương Đằng đang ăn gian!

Nhưng vì hắn có vốn liếng để làm điều đó, người khác có muốn ăn gian cũng không được!

“Đây chính là bước đầu dung hợp, sau này còn phải gia nhập cả những lực lượng hiếm có như lôi kiếp thiên địa, dị hỏa thiên địa, U Minh Hàn Băng hay Hoàng Tuyền Nhược Thủy, thậm chí cả căn nguyên nữa, chỉ có như thế mới có thể gây thương tổn được cường giả cấp Giới Chủ.” Vương Đằng rất rõ mình phải phát huy sức mạnh của cơn bão như thế nào. Nếu chỉ dựa vào trình độ dung hợp các loại nguyên lực như vừa rồi thì tuyệt đối không thể tiêu diệt được võ giả quá hùng mạnh, cùng lắm chỉ tiêu diệt được cấp Vũ Trụ là cùng.

Viên Cổn Cổn khiếp sợ không thôi.

Thật ra, nó luôn quan sát từ nãy tới giờ, nhưng vì sợ quấy rầy Vương Đằng nên không lên tiếng.

Lúc này, khi nhìn uy lực của cơn bão, rốt cuộc nó cũng không nén nổi tiếng cảm thán:

“Uy lực khủng khiếp quá!”

“Cũng tàm tạm!” Vương Đằng cười nhẹ: “Đây mới chỉ là thử nghiệm thôi, ta còn chưa thi triển toàn bộ đâu.”

Viên Cổn Cổn sâu sắc gật đầu, nó từng thấy Vương Đằng thi triển bão không gian hoàn toàn, đúng là mạnh hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng lại không biến hóa nhiều như vậy.

“Nhưng một chiêu này không thể gọi là bão không gian được nữa.” Ánh mắt Vương Đằng trầm tư, tự hỏi nên đổi thành cái tên như thế nào.

Kết quả là suy nghĩ nửa ngày trời vẫn không ra.

Hắn thật là kẻ vô vọng trong việc đặt tên.

“Viên Cổn Cổn, ngươi có kiến nghị gì hay ho không?” Vương Đằng đành phải hỏi Viên Cổn Cổn.

“Chi bằng gọi là Vô Tận Phong Bạo đi!” Viên Cổn Cổn nói.

“Vô Tận Phong Bạo!” Mắt Vương Đằng sáng lên, cười nói: “Tên hay đó, vậy thì gọi là Vô Tận Phong Bạo đi.”

Vô Tận Phong Bạo thành công khiến Vương Đằng hồ hởi lắm.

Đây là chiêu thức tấn công mạnh nhất của hắn lúc này!

Mà không, cả về sau, cũng có thể sẽ là chiêu thức tấn công mạnh nhất của hắn!

Một chiêu này sẽ còn tiếp tục mạnh lên khi thực lực của hắn tăng trưởng.

Khi mà căn nguyên hắn lĩnh ngộ được càng mạnh lên!

Khi thiên phú thể không gian của hắn thức tỉnh hoàn toàn!

Thậm chí, nếu như có thêm nhiều kỳ vật như dị hỏa thiên địa, U Minh Hàn Băng, Hoàng Tuyền Nhược Thủy!

Uy lực của Vô Tận Phong Bạo đều sẽ tăng lên gấp bội!

Hơn nữa, Vương Đằng còn thấp thoáng về một ý tưởng. Nếu gia tăng thêm lực thời gian vào nữa thì liệu Vô Tận Phong Bạo này sẽ còn thay đổi như thế nào?

Tất cả đều không thể tưởng tượng.

Nói thật, chiến kỹ này cuối cùng có thể đạt tới sức mạnh nào, đến bản thân Vương Đằng cũng không biết.

Vì tiềm năng của nó là vô hạn!

Đây là đánh giá của Vương Đằng đối với Vô Tận Phong Bạo!

Nghĩ về việc mình có thể sáng tạo ra một chiến kỹ mạnh như vậy khiến Vương Đằng rất muốn chống nạnh cười to ba tiếng.

Đỉnh vãi nồi!

Nhưng cân nhắc đến việc Viên Cổn Cổn đang ở bên cạnh thì hắn chỉ có thể giữ nguyên nét mặt nghiêm túc, dửng dưng như không, như không có chuyện gì to tát cả.

Quả nhiên, Viên Cổn Cổn thấy dáng vẻ ấy của hắn thì càng cảm thấy mình không thể nhìn thấu Vương Đằng.

Sau khi hoàn tất việc phát triển Vô Tận Phong Bạo, Vương Đằng ngẫm nghĩ, quyết định tiếp tục nghiên cứu một chiến kỹ khác, hay phải nói là “thần thông”!

Thần thông “Thôn Thiên Phệ Địa” đến từ Hư Vô Thôn Thú!

Căn cứ theo ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú, thần thông này rất khủng khiếp, có thể cắn nuốt vạn vật!

Trước đây Vương Đằng không có thời gian nghiên cứu thần thông này nên không phát triển gì cả.

Song, trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, sau khi Đế tử Ma biến đã thi triển một lĩnh vực đặc biệt có tên là ‘lĩnh vực Hắc Phệ’, trong đó ẩn chứa lực cắn nuốt đáng gờm

Lực cắn nuốt này kém xa thần thông “Thôn Thiên Phệ Địa” mà đã bộc lộ sự mạnh cực kỳ khủng khiếp rồi.

Khi ấy Vương Đằng mới bắt đầu để ý đến thần thông này.

Nếu kết hợp với phát triển lĩnh vực thì chắc hẳn thần thông “Thôn Thiên Phệ Địa” này sẽ cực kỳ đáng sợ.

Nó không chỉ dùng để cắn nuốt “thức ăn” bổ sung cho bản thân mà còn là một chiêu thức tấn công quỷ quyệt khó lường.

Vị cường giả cấp Giới Chủ tập kích Vương Đằng lần trước bị chính thần thông này nhốt vào trong không gian cắn nuốt của Hư Vô Thôn Thú đây.

Đúng rồi, nhắc đến việc này, Vương Đằng sực nhớ ra là đối phương vẫn còn mắc kẹt trong không gian cắn nuốt.

Không hổ là cường giả cấp Giới Chủ, không tiêu diệt dễ dàng chút nào, đến giờ vẫn không bị cắn nuốt hoàn toàn.

Trước đây hắn không hiểu biết nhiều về cường giả cấp Giới Chủ, nghĩ rằng với lực cắn nuốt của Hư Vô Thôn Thú thì sẽ không mất bao nhiêu thời gian là có thể hoàn toàn cắn nuốt tên cường giả cấp Giới Chủ kia.

Nhưng giờ xem ra, trừ khi thực lực của Hư Vô Thôn Thú đạt tới cấp Vực Chủ, thậm chí mạnh hơn, nếu không chỉ e sẽ không thể căn nuốt đối phương trong một thời gian ngắn.

Bởi vì Vương Đằng đã cảm nhận được, không biết tên cường giả cấp Giới Chủ kia đã dùng cách gì để hoàn toàn phong tỏa căn nguyên của mình. Cho dù bị nhốt ở giữa không gian cắn nuốt thì mức hao tổn của hắn cũng rất hữu hạn, giúp hắn có thể cầm cự rất lâu.

Đây là chuyện khiến hắn tiếc mãi. Vương Đằng cón muốn chiếm được bảo bối của tên cường giả cấp Giới Chủ đó nữa.

Đương nhiên, tóm lại là có thể áp chế được một cường giả cấp Giới Chủ đã đủ chứng tỏ sự đáng sợ của Hư Vô Thôn Thú.

Uỳnh!

Một rung chấn kịch liệt quấy rối suy nghĩ của Vương Đằng.

“Chuyện gì thế?” Hắn ngạc nhiên.

“Ra xem sao.” Viên Cổn Cổn nói.

Vương Đằng gật đầu, bước ra khỏi phòng tu luyện, đi vào đại sảnh của chiến thuyền.

Tư Không Đệ Nhị thấy hắn thì cười nói: “Không phải lo, là chiến thuyến của chúng ta bay ra khỏi cương vực Lưu Quang mà đế quốc Đại Càn sở tại.”

“Cương vực Lưu Quang!?” Trong mắt Vương Đằng lóe lên dị sắc, miệng không khỏi nhẩm lại.

Hết chương 2164.
Bình Luận (0)
Comment