Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2170 - Chương 2170. Xoáy Nước Hư Không Chảy Loạn! (2)

Chương 2170. Xoáy nước hư không chảy loạn! (2)
Chương 2170. Xoáy nước hư không chảy loạn! (2)

“Cười cái beep!” Vương Đằng khinh bỉ trong lòng, tưởng hắn làm điều vô ích ư.

Hãy còn non lắm thầy ơi!

“Rồi, chúng ta cũng nên đi thôi. “Tư Không Đệ Nhị vung tay lên, chiến thuyền sắp thoát khỏi phạm vi lực hút của xoáy nước.

Bùm!

Nhưng đúng lúc này, cần câu trong tay Vương Đằng lại trĩu hẳn xuống, một vòng bọt nước chợt trào lên giữa năng lượng dạng lỏng bên dưới.

“Không thể nào!” Tư Không Đệ Nhị chấn động.

“Ha ha, thầy à, cá của ta cắn câu rồi.” Vương Đằng giật mình, rừng mỡ nói.

Đúng là có lòng trồng hoa, hoa không nở, vô tình cắm liễu, liễu lại xanh.

Hắn nắm chặt cần câu trong tay, một lực rất lớn truyền từ bên dưới, giống như muốn kéo cả người hắn xuống.

“Đừng vội mừng, giữ chặt lấy.” Sắc mặt Tư Không Đệ Nhị nghiêm túc, nhắc nhở.

Đây chính là vùng rìa của xoáy nước hư không, câu được thứ gì ở đây, mức độ quý hiếm thì khó nói trước nhưng chắc chắn là rất dữ dằn.

Vương Đằng cũng hiểu được đạo lý này, lập tức thi triển ‘Cổ Thần thân’, một hoa văn sắc vàng hiện lên trên trán hắn.

Phừng!

Nguồn sức mạnh kinh người chạy trong cơ thể hắn, cánh tay Vương Đằng phình lên, không quá lố nhưng lại bộc phát ra sức mạnh khó mà tưởng tượng, theo cần câu xông thẳng vào trong hư không chảy loạn.

Vương Đằng không ngờ sẽ có ngày mình dùng ‘Cổ Thần thân’ để câu cá.

Nếu như bị tộc Cổ Thần nhìn thấy, không biết có tức giận mà muốn bóp chết hắn không?

Tư Không Đệ Nhị đang đứng bên cạnh hắn cũng lập tức cảm nhận được nguồn khí huyết cuồn cuộn bên trong cơ thể hắn, ánh mắt không khỏi ánh lên sự ngạc nhiên.

Lần trước trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, hắn chỉ quan sát từ xa nên không cảm nhận rõ ràng như lần này.

Chính vì thế nên giờ phút này hắn mới càng tỏ ra kinh ngạc.

“Rốt cuộc là kế thừa của chủng tộc viễn cổ nào mà lại đáng gờm như thế!” Tư Không Đệ Nhị không khỏi tự nói trong lòng.

Vương Đằng và thứ bên trong hư không chảy loạn vẫn giằng co nhau, dây câu không ngừng bị kéo dài rồi siết chặt, nhất thời đôi bên đều không thể làm gì nhau.

Không biết rốt cuộc là cá vùng thoát khỏi lưỡi câu hay ngư ông đắc lợi?

Vương Đằng rơi vào giằng co với vật dưới hư không chảy loạn.

Tư Không Đệ Nhị không cũng không có ý nhúng tay, chỉ ở bên cạnh nhìn, cười ha hả.

Vương Đằng trợn trắng mắt, cảm thấy giáo sư này đùa rất ác.

Vật dưới hư không chảy loạn vẫn còn cách nghìn mét bên dưới, cho nên Vương Đằng cũng không thấy rõ rốt cuộc là thứ gì.

Hắn chỉ có thể không ngừng tăng thêm sức mạnh, cơ bắp trên cánh tay thậm chí đã bắt đầu lúc nhúc.

Nói cho cùng, ‘Cổ Thần thân’ là một loại chiến kỹ thể thuật vô cùng mạnh mẽ, tiềm năng trong người Vương Đằng bị kích thích ra, sức mạnh khủng khiếp liên tục bộc phát.

Nếu đổi lại là chiến kỹ loại thể thuật bình thường khác, thì chắc chắn không đạt được tới trình độ này.

Đặc biệt là khi đối mặt với sự tồn tại dưới hư không chảy loạn, loại sức kéo khủng khiếp kia, võ giả cấp Hằng Tinh bình thường đã bị kéo xuống lâu rồi.

Sắc mặt Vương Đằng trở nên nghiêm trọng. Hắn phát hiện dù bản thân dùng sức thế nào, sinh vật bên dưới vẫn điên cuồng giãy giụa, giống như không biết mệt mỏi.

Tiếp tục như vậy không phải cách!

Còn chưa biết đến tồn tại bên dưới là thứ gì, ai biết vật đó có thể chống đỡ bao lâu.

Lỡ như nó còn chống cự lâu hơn hắn thì phải làm sao?

Cho nên chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh.

Còn về vật kia có mạnh hơn hắn hay không?

Điều này đã không nằm trong phạm vi cân nhắc của Vương Đằng nữa rồi, cùng lắm lôi lên đây trước rồi hắn trốn ra thật xa. Như vậy cũng coi như là hắn đã thắng.

Tư Không Đệ Nhị cũng không thể nhìn vật kia phá hoại chiến thuyền đúng chứ!

Ha ha ha…

Trong lòng Vương Đằng tự ấn like cho sự lanh trí của mình.

Lúc này, trong đầu hắn không ngừng lóe qua các loại suy nghĩ, ánh mắt lướt xem trên giao diện thuộc tính, cuối cùng đã dừng lại.

Long Huyết chiến thể!

Đây là thiên phú loại thể chất, có thể tiến hành chồng lên ‘Cổ Thần thân’, sức mạnh chắc chắn có thể mạnh hơn!

Chính là ngươi rồi!

Mở!

Vương Đằng không hề do dự, nháy mắt đã mở ‘Long Huyết chiến thể’ tứ giai, mấy loại dị hỏa thiên địa biến thành từng văn lộ hỏa diễm lan rộng thân xác của hắn.

Đương nhiên, trên mặt và làn da lộ ra ngoài thì miễn!

Uỳnh!

Một khí thế mạnh mẽ bùng nổ ở trên người Vương Đằng, đồng thời còn có một hơi nóng quét ra.

Tư Không Đệ Nhị đứng ở bên cạnh cảm nhận sâu sắc nhất. Trong mắt hắn, Vương Đằng lúc này giống như biến thành một mặt trời nhỏ, vô cùng nóng nực.

Nhiệt độ của dị hỏa thiên địa không phải là chuyện đùa!

Hơn nữa còn là ba loại dị hỏa thiên địa, sáu loại hỏa diễm đặc biệt.

Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly! Lửa Vạn Thú Chân Linh! Quang Minh Thánh hỏa!

Lửa Hải Kình! Lửa Tinh Tước! Nộ Thú Viêm! Lửa Mộc Khôi! Lửa Hôi Thạch! Lửa Chúc Long!

Vương Đằng cũng ra tay ác, trực tiếp bộc phát ra hết tất cả hỏa diễm.

Lúc này nếu có người thấy làn da bên dưới quần áo của hắn chắc sẽ hiện ra biểu cảm “thảm không nỡ nhìn”. Nhiều loại văn lộ hỏa diễm rải rác trên cơ thể hắn như vậy, đúng là giống như đồ đằng của bộ lạc lạc hậu nào đó, còn là loại cấp tù trưởng.

Nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng.

Lúc này Vương Đằng cảm thấy vô cùng tốt, tốt tới mức không thể tốt hơn, cả người tràn đầy sức mạnh.

“Hây!”

Đáy lòng hắn quát to một tiếng, hai loại sức mạnh ‘Long Huyết chiến thể’ và ‘Cổ Thần thân’ bộc phát. Cần câu vô cùng chắc chắn cong thành một đường cong khoa trương, dây câu bên trên bị căng ra thẳng tắp.

“Cần câu của ta!” Tư Không Đệ Nhị hãi hùng khiếp vía, chỉ sợ tên cuồng bạo lực như Vương Đằng làm gãy cả cần câu của hắn.

Hắn thật sự không ngờ trên người võ giả cấp Hằng Tinh này lại có thể bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp như vậy.

Quái vật!

Người có thể lên Tinh bảng, quả nhiên đều là quái vật!

“Ra cho ta!” Lúc này, mắt Vương Đằng phát sáng, từng hơi nước bốc lên trên làn da của hắn, miệng phát ra tiếng quát to.

Ầm!

Một bóng đen xông ra khỏi hư không chảy loạn, bay về phía boong thuyền của chiến thuyền.

Bùm một tiếng, bóng đen kia xuyên qua lồng phòng hộ, đập mạnh lên boong thuyền của chiến thuyền.

Hết chương 2170.
Bình Luận (0)
Comment