Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2175 - Chương 2175. Loạn Tinh Hải! (2)

Chương 2175. Loạn tinh hải! (2)
Chương 2175. Loạn tinh hải! (2)

“Đúng vậy, thực ra nơi này chính là nơi bắt nguồn của vành đai hư không chảy loạn. Loạn tinh hải không biết lớn cỡ nào, còn vành đai hư không chảy loạn chính là từ nơi này chảy ra các phương hướng, vắt ngang trong tinh không.” Tư Không Đệ Nhị nói.

“Bảy đại học viện tinh không không phải ở bên trong chứ?” Yết hầu của Vương Đằng bỗng trượt một cái, hỏi.

“Đáp đúng rồi.” Tư Không Đệ Nhị cười he he.

Trong lòng Vương Đằng chấn động, chẳng trách bảy đại học viện tinh không lại thần bí như vậy, không ngờ chúng lại tồn tại ở trong một nơi kỳ quái thế này.

Nơi này e là võ giả bình thường cũng không vào được!

“Thưa thầy, Loạn tinh hải này không có phạm vi cụ thể sao?” Trong lòng Vương Đằng khẽ động, hỏi.

“Chắc có cường giả có thể vượt qua Loạn tinh hải, nhưng không có bất cứ ghi chép nào, cho nên võ giả bình thường không hề biết rốt cuộc nó lớn cỡ nào.” Tư Không Đệ Nhị nhìn tinh hải mênh mông trước mắt, ánh mắt sâu thẳm, lắc đầu nói.

“Được rồi, lại một điều không biết.” Vương Đằng rất bất đắc dĩ.

“Có lẽ có một ngày ngươi có thể vượt qua Loạn tinh hải.” Tư Không Đệ Nhị nhìn hắn, ý tứ sâu xa nói.

“Thầy à, ngươi coi trọng ta quá rồi.” Vương Đằng không tỏ rõ ý kiến.

Ngay cả việc Tư Không Đệ Nhị cũng không làm được, vậy chắc chắn là tồn tại “Chân Thần” trên cấp Bất Hủ mới có thể làm được rồi.

Vương Đằng sẽ không nói lời huênh hoang như vậy.

Ít nhất đối với Vương Đằng hiện giờ, hắn còn cách “Chân Thần” quá xa.

“Ngươi vẫn không hiểu Tinh bảng có ý nghĩa gì. Từng có ghi chép, rất nhiều thiên kiêu trên đó đã vượt qua Loạn tinh hải.” Tư Không Đệ Nhị nói.

“Từng có người trên Tinh bảng vượt qua Loạn tinh hải.” Ánh mắt Vương Đằng chấn động, gương mặt lộ ra vẻ khó tin.

“Leo lên Tinh bảng, có ý nghĩa to lớn, ngươi cũng phải gánh vác rất nhiều thứ.” Tư Không Đệ nhị nói.

“Gánh vác rất nhiều thứ? Thầy à, điều ngươi chỉ là cái gì?” Vương Đằng hỏi.

“Ví dụ như trong học viện tinh không chắc chắn có rất nhiều người không phục ngươi, e là sẽ không nhịn được muốn tới gây phiền phức cho ngươi, ha ha ha…” Tư Không Đệ Nhị cười trên nỗi đau của người khác.

“…” Vương Đằng cạn lời.

Hắn còn chưa vào bảy đại học viện tinh không đã bị một đống người nhắm vào rồi?

Học này còn có thể đi nữa không?

Bây giờ hắn rời đi còn kịp không?

Bỗng nhiên Vương Đằng cảm thấy trước mặt có thể có hố lớn đang chờ hắn, hắn vẫn thích dậy thì vững vàng hơn.

“Cố lên thiếu niên, tranh thủ có một ngày có thể để thần quốc của ngươi chiếu rọi hư không, trở thành sự tồn tại vượt ra ngoài tất cả.” Tư Không Đệ Nhị vỗ vai của Vương Đằng, khích lệ nói.

“Thần quốc chiếu rọi hư không!” Trong lòng Vương Đằng chấn động, muốn hỏi dò.

Nhưng đúng lúc này, một chiến thuyền ở tinh không phía xa bay tới, một tiếng nói cũng ầm ầm vang lên trong hư không.

“Tư Không lão nhị, vậy mà ngươi cũng đến rồi.”

“Đệch, Thù lão quỷ, đã nói đừng gọi ta là lão nhị rồi, ngươi còn gọi.” Tư Không Đệ Nhị giống như một con mèo bị giẫm đuôi, lập tức xù lông.

“Tên của ngươi không phải là lão nhị à, còn không cho người ta gọi.” Tiếng nói kia cười ha hả.

“Muốn đánh nhau có đúng không?” Tư Không Đệ Nhị lạnh lùng hỏi.

“Được rồi, mỗi lần gặp đều muốn cãi, nếu người đã đến đủ rồi, vậy thì mau đi thôi.” Một tiếng quét nhẹ ở phía trước truyền ra trong Loạn tinh hải.

Trong lòng Vương Đằng khẽ động, nhìn về phía tiếng nói.

Đó là một tinh thể to lớn giống như vẫn thạch, trôi nổi ở mép loại tinh hải, tiếng nói hình như truyền ra từ bên trên.

“Hừ, lười cãi với ngươi.” Tư Không Đệ Nhị khẽ hừ, chiến thuyền bên dưới bọn họ lập tức xông về phía tinh thể vẫn thạch kia.

Ầm ầm!

Tốc độ chiến thuyền cực nhanh,, nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy chục nghìn dặm, xông vào trong Loạn tinh hải, sau đó hạ xuống tinh thể vẫn thạch kia.

Lúc này Vương Đằng mới nhìn rõ tình hình trên tinh thể vẫn thạch.

Nơi này đúng là giống như một đại lục cỡ nhỏ, được xây dựng thành dáng vẻ giống cảng đỗ phi thuyền, một chiến thuyền khổng lồ đang đỗ cách đó không xa ở phía trước.

Chiến thuyền Vương Đằng và Tư Không Đệ Nhị so với thuyền này đúng là giống như đứa trẻ ba tuổi đứng trước trước mặt một người đàn ông cường tráng, chênh lệch rất xa.

“Thưa thầy, đây là…” Vương Đằng nhỏ giọng hỏi.

“Đây là chiến thuyền đến bảy đại học viện tinh không. Loạn tinh hải còn đáng sợ hơn vành đai hư không chảy loạn. Chiến thuyền lúc trước chúng ta đi kia không thể chống đỡ được năng lượng hỗn loạn của Loạn tinh hải.” Tư Không Đệ Nhị giải thích.

“Loạn tinh hải khủng khiếp như vậy!” Trong lòng Vương Đằng hơi hoảng sợ.

Lúc này, một chiến thuyền khác trong tinh không cũng đã tới, cũng hạ xuống tinh thể vẫn thạch này, một nhóm người ở bên trên bước xuống.

Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, tóc đen xõa ra, khuôn mặt hơi dài, khí tức cả người không hiển hiện.

Phía sau hắn có ba mươi mấy trai gái trẻ tuổi rập khuôn đi theo.

Những người trẻ tuổi này có một điểm chung, đều trông vô cùng tự tin, hoặc có thể nói là… kiêu ngạo!

Một loại kiêu ngạo phát ra từ đáy lòng!

Nhưng Vương Đằng đều không quen những người trẻ tuổi này, không phải đám người nhị hoàng tử, Cơ Hạo Thần của đế quốc Đại Càn.

“Những người này chắc là thiên tài của cương vực khác.” Viên Cổn Cổn nói trong đầu Vương Đằng.

Vương Đằng khẽ gật đầu.

“Tư Không lão nhị, ngươi chỉ đón một học viên sao?” Người đàn ông trung niên mặt dài kia bước tới, vô cùng ngạc nhiên nói.

“Ngươi quản được chắc?” Tư Không Đệ Nhị không hề để ý hắn, chút sắc mặt tốt cũng lười cho.

Thù Trừ cũng không để bụng, nhìn về phía Vương Đằng, mắt híp lại, cười nói: “Có thể khiến ngươi một mình tiếp đón, chứng tỏ người này không hề tầm thường. Ta nghe nói đế quốc Đại Càn các ngươi phụ trách giám thị đã xuất hiện một thiên tài lên Tinh bảng, không lẽ chính là hắn sao?”

Sắc mặt Vương Đằng không thay đổi, ánh mắt lại khẽ lóe lên. Quả nhiên những tồn tại tu luyện đến cấp Bất Hủ này đều là người có tư tưởng cực kỳ sáng suốt, vẻn vẹn vì Tư Không Đệ Nhị chỉ đón một mình hắn đã đoán được hắn là người leo lên Tinh bảng.

Hết chương 2175.
Bình Luận (0)
Comment