Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2230 - Chương 2230. Thức Tỉnh! Biến Hóa Của Hai Thú Cưng! (3)

Chương 2230. Thức tỉnh! Biến hóa của hai thú cưng! (3)
Chương 2230. Thức tỉnh! Biến hóa của hai thú cưng! (3)

Hình ảnh đồng dạng xuất hiện lần nữa, nhưng động tĩnh lúc thể mẹ tộc Nghĩ Nhân xuất hiện lại nhỏ hơn Tiểu Bạch không ít, không có tiếng kêu phấn khích, cũng không có bay loạn khắp nơi, chỉ có lúc kén sáng nổ tung, nguyên lực bắn ra tương đối kịch liệt.

Hiển nhiên so sánh với Tiểu Bạch, thể mẹ tộc Nghĩ Nhân lộ vẻ trầm ổn hơn rất nhiều.

Ba người Vương Đằng, Viên Cổn Cổn, Tiểu Bạch lập tức phản ứng lại, nhìn qua những điểm sáng màu trắng.

Chỉ thấy một bóng người to lớn đang hiện ra trong điểm sáng!

Lúc mấy người Vương Đằng nhìn thấy bộ dạng chân thực của bóng người to lớn đó, không khỏi ngây người một hồi, ngay sau đó ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.

Đó là một con kiến cái vô cùng to lớn, toàn thân trắng như tuyết, óng ánh trong suốt, giống như ngọc thạch điêu khắc thành, không lộ vẻ cồng kềnh, ngược lại khiến cho người ta có một chút cảm giác tinh xảo.

Nếu như thu nhỏ nó lại vô số lần, thậm chí có hơi giống tằm cưng.

Còn là loại chibi nữa.

Mà ở đỉnh đầu thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, thế mà mọc ra hai chiếc sừng nhọn tương tự như long giác, thay thế hai sợi râu vốn có của nó, càng làm nó nhiều thêm một tia cảm giác kỳ dị.

Mà hai chiếc sừng nhọn tương tự long giác toả ra ánh vàng đen, tựa như có từng tia lực Hắc Ám ẩn ẩn tản ra.

Nhưng những đặc thù của thân thể này, Vương Đằng và Viên Cổn Cổn cũng chỉ lướt sơ qua.

Ánh mắt bọn họ cuối cùng như ngừng lại giữa hai chiếc long giác trên thể mẹ tộc Nghĩ Nhân.

Tại đó, có một bóng người như phụ nữ nhân loại.

Mái tóc dài màu trắng bạc, dung mạo xinh đẹp, hai mắt hơi khép hờ, nửa người dưới của nàng hòa thành một thể với thân thể khổng lồ màu tuyết trắng, chỉ có nửa người trên lộ ra ngoài, hiện ra tỉ lệ vàng hoàn mỹ.

Chẳng qua, nửa người trên được bọc lấy tầng một lụa mỏng, bộ phận mấu chốt cũng không lộ ra.

Vương Đằng nhìn thấy bộ dạng đối phương, quả thực kinh hãi.

Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân có hình dạng này?

Nhớ lại thể xác thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nhìn thấy ở tinh cầu suy bại lần trước cũng không phải là như thế mà?

Không có nửa thân thể như nhân loại thế kia.

“Đây là thể mẹ tộc Nghĩ Nhân!??” Viên Cổn Cổn cũng dùng ánh mắt kinh dị đánh giá thân hình khổng lồ trước mặt, chần chừ hỏi.

“Là ta!” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân Elizabeth dường như nghe được nó âm thanh, thân thể nhân loại mở mắt, quay đầu nhìn qua, khóe miệng lộ ra một đường cong, giọng nói nhẹ nhàng: “Nhưng so với hình tượng trước kia của ta, lại đã xảy ra một vài biến hóa.”

“Ngươi có thân thể nhân loại?” Vương Đằng hỏi.

“Có thể có, nhưng đối với ta, không có tác dụng quá lớn, lần này ta sống lại, cố ý làm thân thể như vậy, chỉ là để tiện ở chung với các ngươi thôi.” Elizabeth nói.

“Hầy...” Vương Đằng cạn lời một hồi nói: “Ngươi còn cân nhắc rất nhiều, nhưng như này cũng không tệ, nhìn càng hợp mắt hơn.”

“Hơi kỳ lạ, ta rất muốn xem nửa người dưới của ngươi.” Vẻ mặt Viên Cổn Cổn cổ quái nói.

“Đứng đắn chút đi, người ta là nữ sinh, sao ngươi có thể nhìn nửa người dưới của nàng.” Vương Đằng sâu xa nói.

“...” Mặt Viên Cổn Cổn đều đen.

ĐMM, nói nó như nói sắc quỷ ấy.

Đáng giận!

Không duyên không cớ làm bẩn trong sạch của nó!

“Elizabeth là vì ngươi mới biến thành bộ dạng này đấy.” Viên Cổn Cổn phản kích nói.

“...” Vương Đằng.

Elizabeth nhìn hai người đấu võ mồm, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười.

“Ngươi bảo tồn thực lực cấp Giới Chủ.” Vương Đằng không để ý tới Viên Cổn Cổn, trong mắt lóe ra kim quang, đó là ‘đôi mắt Chân Thị’ xoay quanh mục tiêu, nhìn thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói.

Tộc Nghĩ Nhân cũng coi như một loại Nhân tộc, cho nên có thể xưng là cấp Giới Chủ!

Không thể không nói, đây thật là niềm vui ngoài ý muốn!

Cấp Giới Chủ đó!

Hắn vốn cho rằng thể mẹ tộc Nghĩ Nhân có thể bảo tồn thực lực cấp Vực Chủ đã coi như rất tốt, không nghĩ tới nó thế mà bảo tồn được thực lực cấp Giới Chủ!

Có nghĩa là, bên người Vương Đằng lại có thêm một sức chiến đấu cấp Giới Chủ!

“Đúng vậy.” Elizabeth từ từ bay qua chỗ Vương Đằng, thân hình to lớn dừng trước mặt mấy người Vương Đằng vài trăm mét, cảm kích nói: “May mà có chủ nhân ngươi cung cấp cho ta thân thể Đại Nham Khuê Giáp Long Thú, cùng với đốm sáng vàng thần kỳ kia, nếu không thì sợ rằng ta phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu.”

“Cũng là vận may của ngươi và Tiểu Bạch tốt, vừa vặn đụng phải lúc ta vào bí cảnh Hỗn Độn săn giết Hỗn Độn thú.” Vương Đằng cười nói.

“Bí cảnh Hỗn Độn! Hỗn Độn thú!” Elizabeth dường như hơi kinh ngạc, nói: “Chẳng lẽ là loại bí cảnh trước khi vũ trụ sơ khai trong truyền thuyết đó sao.”

“Ngươi biết à?” Vương Đằng ngạc nhiên hỏi.

“Trong truyền thừa của ta, có ghi chép liên quan.” Elizabeth nói.

“Xem ra truyền thừa của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân các ngươi cũng không kém.” Vương Đằng liếc nhìn nàng, nói.

“Thật ra ta cũng chỉ biết chút da lông mà thôi, cũng chưa thật sự nhìn thấy bí cảnh Hỗn Độn.” Elizabeth lắc đầu nói.

“Biết một chút thế là tốt rồi, có vài người lúc vừa bắt đầu ngay cả bí cảnh Hỗn Độn là gì còn không biết đâu.” Viên Cổn Cổn vừa nói, vừa liếc Vương Đằng.

“Nhìn ta làm gì, ta bao nhiêu tuổi, Elizabeth bao nhiêu tuổi, có thể so sánh sao?” Vương Đằng cạn lời nói.

“Chủ nhân, tuổi tác của ta ở trong thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng không tính là lớn, còn rất trẻ.” Elizabeth yếu ớt nói.

“...” Vương Đằng.

Không nghĩ tới ngay cả thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng để ý tuổi tác như vậy.

Chẳng lẽ cho dù là phụ nữ, hay là sinh vật giống cái, đều có chung điểm này sao?

“Nhưng vẫn phải cảm ơn chủ nhân, có thể đưa đồ vật quý giá như vậy cho ta sử dụng.” Elizabeth lại cảm kích nói.

“Không sao, đều là người mình, cho các ngươi dùng cũng không tính là thua thiệt.” Vương Đằng xua tay, nói: “Vừa lúc hiện tại các ngươi cũng thức tỉnh, đợi lát nữa ra ngoài giúp ta săn giết Hỗn Độn thú.”

“Ngươi thật hay ghê, người ta vừa thức tỉnh đã bị ngươi coi thành cu li.” Viên Cổn Cổn cạn lời nói.

“Ngươi có còn muốn đốm sáng vàng không?” Vương Đằng tức giận nói.

Hết chương 2230.
Bình Luận (0)
Comment