Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2240 - Chương 2240. Viên Cổn Cổn Thú, Siêu Tiến Hóa... (2)

Chương 2240. Viên Cổn Cổn thú, siêu tiến hóa... (2)
Chương 2240. Viên Cổn Cổn thú, siêu tiến hóa... (2)

Tất cả đều im thít.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Nhoắng cái Hỗn Độn thú đã nổ tung rồi.

Thực lực của Lôi Linh mạnh đến thế sao?

Trong mắt Vương Đằng lóe sáng, nhìn về phía Hỗn Độn thú bị Lôi Linh xuyên ra rồi nổ tung, không thấy nó sống lại nữa, xem ra đã bị giết chết thẳng cẳng.

Hắn kéo Lôi Linh xuống, tò mò đánh giá nó: “Con oắt này có thể tiêu diệt được cả Hỗn Độn thú cơ đấy.”

“Xì xì!” Lôi Linh tủi thân kêu lên một tiếng.

“Đừng có giả vờ đáng thương với ta, Hỗn Độn thú kia chưa chịu nổi một đòn của ngươi mà, ngươi sợ cái gì.” Vương Đằng cạn lời.

Ai không biết còn tưởng Lôi Linh bị bắt nạt.

“Chậc chậc, con này khá mạnh đấy.” Viên Cổn Cổn bay đến, không nói lên lời.

“Chỉ là hơi nhát gan một xíu, còn phải học hỏi thêm kinh nghiệm nhiều.” Ánh mắt Vương Đằng lại lóe lên, lần thứ hai quẳng nó ra ngoài: “Đi, tiêu diệt Hỗn Độn thú cho ta, ta chưa bảo dừng thì ngươi không được trở về, bằng không sau này không cho ngươi ăn lôi kiếp nữa.”

“Xì xì!” Lôi Linh vừa nghe thấy không cho nó ăn lôi kiếp thì cuống quýt, gào to một tiếng rồi bay về phía Hỗn Độn thú.

Mấy người Vương Đằng lập tức được thấy dáng vẻ điên cuồng của Lôi Linh, nó hóa thành lôi quang xuyên thủng Hỗn Độn thú, tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã xuyên thủng bảy, tám con Hỗn Độn thú, làm chúng nổ tung luôn, không thể hồi phục.

Một đống đốm sáng vàng bay lên.

Lôi Linh xơi hết số đốm sáng vàng mình săn được, tựa như một con rắn tím lịm ham ăn.

“Xì xì~”

Nó cảm thấy đốm sáng vàng rất ngon nên càng không thể cự tuyệt.

Thậm chí còn dòm ngó đến đốm sáng vàng tuôn ra từ Hỗn Độn thú mà mấy người Vương Đằng và Tiểu Bạch săn được. Nó nhìn trộm Vương Đằng một cái rồi bay về phía một đốm sáng vàng rơi ra từ Hỗn Độn thú mà Tiểu Bạch săn được.

Sắp thành công thì đốm sáng vàng đột nhiên biến mất!

o_O???

Lôi Linh thừ người tại chỗ, ngơ ngác bay xung quanh rồi nhìn về phía Vương Đằng với ánh mắt vô tội.

(╬▔ 皿 ▔)

Vương Đằng cho nó một ánh mắt.

(つ﹏?)

Lôi Linh ‘xì xì’ một tiếng rồi không dám nhìn Vương Đằng nữa, cũng không dám thó đốm sáng vàng của mọi người nữa, chỉ đành ngoan ngoãn đi săn Hỗn Độn thú.

Lúc này Vương Đằng mới dời mắt, khẽ thở dài trong lòng.

Đội ngũ lớn, không dễ dẫn dắt!

“Thiết Giáp Viêm Hạt, ngươi không thể sử dụng lực pháp tắc căn nguyên thì đi trợ giúp Tiểu Bạch săn Hỗn Độn thú đi.” Vương Đằng nói với Thiết Giáp Viêm Hạt vừa mới gia nhập vào đội ngũ.

Thiết Giáp Viêm Hạt đang sứt đầu mẻ trán, nó phát hiện dù mình dùng cách nào giết Hỗn Độn thú cũng không ăn thua, chúng nó vẫn sẽ ‘sống lại’.

Đang loay hoay không biết làm sao thì đột nhiên nghe thấy Vương Đằng nói, lúc này nó mới gật đầu, xông về phía Tiểu Bạch.

Nó quen Tiểu Bạch nhất, hai đứa phối hợp ăn ý với nhau.

Một đứa dụ dỗ Hỗn Độn thú, một đứa phụ trách tiêu diệt, hiệu quả tăng lên không ít.

Chẳng qua nom dáng vẻ tiêu diệt Hỗn Độn thú của Tiểu Bạch làm thâm tâm Thiết Giáp Viêm Hạt vừa chạnh lòng vừa xót xa.

Hai đứa chúng nó đều là cựu thần đi theo Vương Đằng nam chinh bắc chiến từ Địa tinh mà!

Giờ Tiểu Bạch giống như được phong vương, mà nó cùng lắm chỉ được phong tước, nỗi xót xa này có người ngoài nào thấu hiểu.

Một khi Vương Đằng đã thả Thiết Giáp Viêm Hạt ra, tự khắc hắn cũng sẽ dành một phần quan tâm đến nó, dù sao nó cũng yếu nhất, hắn không hy vọng nó sẽ chết ở đây.

Nên Vương Đằng lập tức nhận ra ánh mắt buồn bã của Thiết Giáp Viêm Hạt, trong lòng suy nghĩ một chút thì hiểu được chuyện gì xảy ra.

Nhưng việc này không vội vàng được, thứ cơ duyên này có ai là dám chắc.

Biết đâu tiếp theo chính là cơ duyên của Thiết Giáp Viêm Hạt cũng không chừng.

Đương nhiên, cũng có thể là lần sau, lần sau nữa...

Nghĩ vậy, đột nhiên hắn cảm thấy Thiết Giáp Viêm Hạt quả là đáng thương.

Khụ khụ, làm chủ nhân, sao có thể hả hê khi thuộc hạ buồn tủi vậy được, ngừng lại ngừng lại.

Vương Đằng vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu, bắt đầu tập trung săn bắt Hỗn Độn thú.

Tiếc là sau đó không gặp được con Hỗn Độn thú đặc biệt nào nữa, hầu hết đều là Hỗn Độn thú nắm giữ lực pháp tắc căn nguyên ngũ hành.

Thời gian trôi đi, cuộc săn bắn vẫn tiếp diễn, năm ngày lại trôi qua.

Tại một khu vực hỗn độn.

Uỳnh!

Dưới Hỏa Thiệt càn quét, lực pháp tắc căn nguyên bùng nổ, một con Hỗn Độn thú trông như hổ rú lên tiếng gầm thét không cam lòng, sau đó nổ tung, hóa thành dòng khí hỗn độn lớn.

Các đốm sáng vàng và bong bóng thuộc tính bay ra, bị Vương Đằng hốt cả.

Hắn nhìn xung quanh, Hỗn Độn thú ở khu vực này đã bị họ giết sạch, trở thành mảnh đất hoang toàn.

Nhưng khí hỗn độn vẫn còn không ít, sau khi những con Hỗn Độn thú bị giết, một phần sẽ hóa thành bong bóng thuộc tính, và đa phần trở về với hỗn độn, sau này biết đâu sẽ tái sinh thành Hỗn Độn thú.

Mấy ngày nay, nhóm Vương Đằng săn bắn Hỗn Độn thú trên diện rộng, nên bây giờ quanh đó rốt cuộc không còn thấy Hỗn Độn thú nữa.

Dù có cũng chỉ lác đác mấy con, ẩn náu trong hỗn độn không dám ló đầu ra.

Vương Đằng cũng chẳng hơi đâu đi săn lùng những con Hỗn Độn thú này.

Các cường giả trong học viện tinh không có lẽ cũng không ngờ Hỗn Độn thú trong khu vực cách đảo trung chuyển ba nghìn km đã bị tiêu diệt gần như hoàn toàn.

Nói chung, Hỗn Độn thú gần đây đã vô tác dụng với cường giả dưới cấp Vực Chủ, sẽ không có cường giả nào tới đây để săn lùng Hỗn Độn thú cả.

Hơn nữa, đó cũng là quy định của học viện, cường giả cấp Vực Chủ và Giới Chủ không được săn lùng Hỗn Độn thú trong phạm vi ba nghìn km quanh đảo trung chuyển.

Những con Hỗn Độn thú này để dành cho học viên cấp Vũ Trụ.

Mà cũng chỉ có một phần rất nhỏ võ giả cấp Vũ Trụ trong học viện mới có tư cách tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.

Đối với võ giả cấp Vũ Trụ thì những con Hỗn Độn thú này rất khó tiêu diệt.

Vậy nên hàng năm có rất nhiều Hỗn Độn thú dưới cấp Vũ Trụ được sinh ra.

Hết chương 2240.
Bình Luận (0)
Comment