Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2244 - Chương 2244. Cần Một Phương Pháp. (2)

Chương 2244. Cần một phương pháp. (2)
Chương 2244. Cần một phương pháp. (2)

“Ngọn lửa của Thiết Giáp Viêm Hạt hình như khá đặc biệt?” Elizabeth mỉm cười, không xoắn xuýt vụ xưng hô nữa, nàng nhìn ngọn lửa màu xanh và cảm thấy một chút quen thuộc: “Hình như ta đã gặp ở đâu rồi?”

“Đó là vì ta thường cho nó cắn nuốt lửa Thanh Ngọc Lưu Ly khiến ngọn lửa của nó biến đổi, giờ nó đã thăng lên cấp Hoàng trung vị, sức mạnh của ngọn lửa này sẽ ngày càng giống với lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.” Vương Đằng có chút kinh ngạc nói.

“Không ngờ nó còn may mắn như vậy.” Elizabeth nói: “Trong quá trình tinh thú thăng cấp, năng lực của nó cũng sẽ tăng lên theo, ngọn lửa này coi như một loại năng lực thiên phú của Thiết Giáp Viêm Hạt.”

“Ừ.” Vương Đằng gật đầu, hắn được kế thừa ký ức của Hư Vô Thôn Thú nên biết rõ điều này, vậy nên hắn mới cho Thiết Giáp Viêm Thú căn nuốt lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.

Nhưng đó cũng là vì Thiết Giáp Viêm Hạt sinh ra cùng với lửa Thanh Ngọc Lưu Ly nên mới có thể cắn nuốt lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.

Còn nếu chỉ là tinh thú hệ Hỏa thông thường mà đi cắn nuốt dị hỏa thiên địa thì đó là chán sống rồi.

Vương Đằng không bận tâm phía Thiết Giáp Viêm Hạt nữa, bản thân hắn cũng bắt đầu hấp thu đốm sáng vàng.

Hắn ngồi khoanh chân tại chỗ, trực tiếp vận dụng thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa’, một lực hút khủng khiếp bùng lên, toàn bộ đốm sáng vàng bốn xung quanh đều hội tụ về phía hắn.

Cơ thể của Vương Đằng như hóa thành một cái động không đáy, cắn nuốt toàn bộ đốm sáng vàng, khí thế ấy nhưng muốn nuốt chửng sơn hà.

Đây là lần đầu tiên Vương Đằng sử dụng thần thông nghịch thiên này, hắn lập tức cảm nhận được rõ sự hùng mạnh và kinh khủng của nó.

Nhưng giờ không phải lúc để cảm nhận điều đó, khi đốm sáng vàng ào ạt chui vào trong biển ý thức của hắn thì hắn có cảm giác mình như muốn thăng hoa.

Cả người thông thấu!

Bất kể là cơ thể hay linh hồn, đều như muốn bay vọt lên một cấp độ khác.

Trong biển ý thức của hắn, tháp Cửu Bảo Phù Đồ rung chuyển, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ bất tận.

Cùng lúc đó.

Trên vùng trời biển hư vô, một viên hằng tinh nguyên lực cũng rung động theo, tỏa ra đủ màu sắc hào quang nguyên lực.

Rực rỡ vô ngần!

Nguyên lực cuồn cuộn vô cùng bộc phát, càn quét trên bầu trời biển hư vô, không ngừng xao động.

Sắp đột phá ư?

Mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng thấp thoáng nỗi kích động.

Nhưng...

“Chưa đủ!”

“Vẫn còn chưa đủ!”

Vương Đằng cảm thấy còn thiếu một chút gì đó, hắn chợt nảy ra một ý, thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa” hoạt động như điên, liên tục hấp thu đốm sáng vàng không ngừng nghỉ.

Bên ngoài, Tiểu Bạch và Elizabeth nhìn thấy giữa ấn đường của Vương Đằng bộc phát ánh sáng chói chang, mà giữa hào quang sáng chói ấy dường như thấp thoáng hình ảnh một tòa bảo tháp chín tầng như ẩn như hiện, thần bí vô ngần.

“Đó là?” Tiểu Bạch tò mò hỏi.

“Hình như đó là hình dáng bên ngoài của thể tinh thần của chủ nhân.” Elizabeth hiểu biết hơn, lúc này nhìn thấy thứ đó cũng thốt lên: “Tinh thần lực của chủ nhân chúng ta thật kinh khủng!”

“Đương nhiên, chủ nhân cực mạnh mà.” Tiểu Bạch tự hào nói.

Người không biết còn tưởng nó đang khen chính nó cơ.

Elizabeth không khỏi mỉm cười, đột nhiên nàng có thể hiểu được tâm trạng của Tiểu Bạch.

Chỉ khi coi đối phương trở thành người nhà mới có thể cảm nhận được niềm vinh dự như thế.

Và hiển nhiên rằng, Vương Đằng trong mắt chúng nó hiện giờ chính là người nhà có thể tương trợ lẫn nhau.

Thậm chí, cả Elizabeth cũng nhiều ít chấp nhận Vương Đằng, không còn chỉ vì bị ép ký kết khế ước như trước nữa.

Bởi vì những thứ Vương Đằng cung cấp cho nàng đã vượt quá lợi ích mà một vị chủ nhân có thể cho đầy tớ của mình.

Có chủ nhân nào lại dành cho người hầu nhiều thứ tốt như vậy chứ.

Ít nhất trong mắt Elizabeth, Vương Đằng đã rất tốt với nàng.

Nếu Vương Đằng biết rằng chỉ bằng những việc làm hết sức bình thường của mình đã dành được sự công nhận của Elizabeth, thì có khi hắn đang ngủ cũng sung sướng mà tỉnh dậy mất.

Rõ ràng hắn chỉ trả trước mà đã thu hồi được cả gốc lẫn lãi, quả là không thiệt chút nào.

Ví như đốm sáng vàng này, có vẻ hắn đã để Elizabeth sử dụng trước, nhưng thực tế thì sau đó hắn kiếm lại càng nhiều đốm sáng vàng hơn.

Lời mà không lỗ!

Khi ngày càng có nhiều đốm sáng vàng được cắn nuốt, Vương Đằng cảm thấy tâm trí mình trở nên vô cùng rõ ràng.

Những luồng linh cảm xẹt trong óc lúc trước mà chưa kịp níu giữ cũng xuất hiện trở lại, hơn nữa càng rõ ràng hơn.

“Tinh thần, nguyên lực, quy tắc đại đạo... nguyên lực hóa tinh thần, liên kết với quy tắc vận chuyển đại đạo, biến đổi hỗn độn, là có thể thâu tóm tất cả nguyên lực thuộc tính.”

“Thì ra là thế! Thì ra là thế!”

“Ta cần một loại phương pháp!!!”

“Một phương pháp có thể thâu tóm toàn bộ thuộc tính!!!”

“Hỗn độn...”

Lúc này đây, trí óc Vương Đằng đang xoa chuyển với tốc độ cực cao, giống như có thêm vô số mơ tô điện, vô số suy nghĩ lóe lên.

“Không đủ, vẫn chưa đủ, ta cần thêm nhiều đốm sáng vàng hơn nữa!”

Vương Đằng nhắm hai mắt lại, tinh thần hoàn toàn chìm đắm bên trong trạng thái giác ngộ này.

Tại ấn đường, tháp Cửu Bảo Phù Đồ tỏa ánh sáng vô hạn, tựa như thần vật, không thể nhìn thắng!

Tiểu Bạch và Elizabeth đều tỏ ra kinh ngạc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ánh sáng kia buộc chúng phải rời mắt đi, không thể nhìn thẳng.

Chúng đưa mắt nhìn nhau, không thể không lùi ra phía sau.

Đứng quá gần khiến mắt chúng chứa đầy hào quang rực rỡ, không thể nhìn thấy gì.

“Dao động đáng sợ quá, chủ nhân đang làm gì vậy?” Elizabeth lẩm bẩm.

“Chủ nhân không sao chứ?” Tiểu Bạch lo lắng hỏi.

“Yên tâm đi, tuy cảnh tượng có hơi đáng sợ nhưng là chuyện tốt, chắc hẳn chủ nhân không sao đâu.” Elizabeth nói.

“Ừ, may mà có chị Elizabeth, bằng không thì ta không biết nên làm gì.” Tiểu Bạch thở phào.

“Chị?” Elizabeth không khỏi mỉm cười.

Mặc dù nàng từng là “Mẹ” của vô số tộc Nghĩ Nhân, nhưng đây là lần đầu tiên có người gọi nàng như vậy, chẳng qua cảm giác không tệ chút nào.

Thời gian dần trôi đi, hơn một tiếng đồng hồ nhanh chóng lướt qua.

Đốm sáng vàng bên trong không gian cắn nuốt đều đã bị Vương Đằng nuốt chủng, biến mất tăm.

Hết chương 2244.
Bình Luận (0)
Comment