Mà võ giả bình thường thì cần đạt tới cấp Giới Chủ, mới có thể nắm giữ lực lượng pháp tắc căn nguyên, tinh thú cũng vậy.
Đương nhiên, có một vài thiên tài có thiên phú mạnh mẽ, cũng không phải không thể nắm giữ lực lượng pháp tắc căn nguyên ở cấp Vũ Trụ.
Ví dụ như Vương Đằng chính là một người như vậy!
Nhưng hắn lại không ngờ là Tiểu Bạch cũng có thiên phú như vậy, ở cảnh giới cấp Hoàng trung vị, đã nắm giữ lực lượng pháp tắc căn nguyên rồi.
Xem ra sau khi lột xác, cho dù là thực lực, hay tiềm lực của Tiểu Bạch, thực sự đều đã được tăng lên cực lớn.
Quả thực như hai con quạ khác nhau!
Thực lực như vậy, quả thực vượt quá dự đoán của Vương Đằng.
Mạnh mẽ!
Hết sức mạnh mẽ!
Loại thực lực này, tuyệt đối đã vượt xa tinh thú cấp Hoàng trung vị bình thường, thậm chí có thể so sánh với ấu thú của cự thú tinh không rồi.
cự thú tinh không là chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ trong Vũ Trụ, chúng nó được coi như là tinh thú, nhưng so với tinh thú bình thường thì càng thêm mạnh mẽ.
Sau khi lột xác, Tiểu Bạch có thể so với ấu thú của cự thú tinh không, biến đổi như thế đã rất kinh người, làm Vương Đằng vô cùng vui mừng.
Tiềm lực của tiểu Bạch càng lớn, thành tựu sau này đạt được sẽ càng cao.
Chờ nó lớn lên, chỉ e cũng có thể gọi là cự thú tinh không rồi.
Nhìn tiềm lực Tiểu Bạch bày ra trước mắt này thôi, Vương Đằng đã cảm thấy tương lai nó rất có thể tấn chức cấp Hoàng tuyệt đỉnh, cũng chính là thú người ta gọi là Thú Hoàng tuyệt đỉnh!
Tương đương với tồn tại cấp Giới Chủ!
Đương nhiên, có sự trợ giúp của hắn, nếu cơ duyên đến, Vương Đằng tin rằng thành tựu của Tiểu bạch chưa biết chừng sẽ còn cao hơn.
Trở thành Thú Tôn cũng không phải là không thể nha!
Nghĩ tới đây, đáy lòng Vương Đằng lại không khỏi sinh ra một chút vui mừng.
Con ta... Ấy không đúng, quạ của ta có tư chất Thú Tôn!
Tiểu Bạch cũng không biết Vương Đằng đang suy nghĩ gì, nếu biết kỳ vọng của Vương Đằng đối với nó cao như vậy, nhất định sẽ vô cùng... vui vẻ!
Nguyện vọng lớn nhất của Tiểu Bạch là có thể đủ năng lực để giúp Vương Đằng, có thể luôn ở bên cạnh Vương Đằng.
Nó là một con quạ trung thành và tận tâm!
Lúc này, Tiểu Bạch đang ra sức đánh giết Hỗn Độn thú, nó muốn săn giết thêm nhiều Hỗn Độn thú cho Vương Đằng.
Đây là trận chiến đầu tiên sau khi lột xác, nó muốn thể hiện ra tác dụng của bản thân, để Vương Đằng biết, nó sau khi lột xác, đã không phải là Tiểu Bạch yếu xìu trước đó, mà là một con đại điểu… à đâu, đại nha hung mãnh chân chính!
Vương Đằng thấy Tiểu Bạch và Elizabeth đều không có gì nguy hiểm thì thu ánh mắt lại, bắt đầu cuộc săn giết.
Bùng!
Ngọn lửa màu xanh bùng lên từ trên người hắn, cuộn ra xung quanh, những ngọn lửa đó ngưng tụ thành hỏa thiệt, lao về phía Hỗn Độn thú tựa như rắn lửa.
Tất cả Hỗn Độn thú bị giết chết, đốm sáng vàng xuất hiện, thuộc tính bong bóng cũng rơi ra theo đó.
Vương Đằng trải niệm lực tinh thần ra, nhặt hết tất cả lại.
‘Căn nguyên hệ Mộc x10’
‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x80’
‘Thuộc tính trắng x7000’
‘Căn nguyên hệ Kim x25’
‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x120’
‘Thuộc tính trắng x8500’
...
Cả một đám thuộc tính bong bóng hòa vào trong thân thể và trong đầu Vương Đằng, Vương Đằng không vội đi kiểm lại, dù sao đều là của hắn, có chạy cũng không thoát được!
Đốm sáng vàng bị hắn thu vào trong không gian cắn nuốt, cũng tạm thời dự trữ ở đó.
Hỗn Độn thú xung quanh ngày càng nhiều, nhưng dưới sự liên thủ của Vương Đằng, Tiểu Bạch và Elizabeth, bọn nó lại không thể làm gì bọn họ.
Ngược lại là bị giết đến bảy tám phần, hoàn toàn không thể đến gần khu vực của bọn họ.
Viên Cổn Cổn thấy một màn như vậy, không khỏi thầm tặc lưỡi.
Khá lắm!
Sức chiến đấu của Tiểu Bạch và Elizabeth lại trở nên khủng khiếp đến vậy rồi!
Nó đột nhiên cảm thấy có chút may mắn vì Vương Đằng để đốm sáng vàng lại cho chúng nó dùng trước.
Sau khi hai con này hoàn thành lột xác, thực lực thật sự thay đổi đến hơi khoa trương, tốc độ săn giết Hỗn Độn thú này quả thực nhanh hơn nhiều so với Vương Đằng lúc trước.
Chủ yếu nhất là, cuối cùng bọn họ cũng không sợ bị Hỗn Độn thú vây công nữa.
Cho dù là Elizabeth có được thực lực cấp Giới Chủ, hay Tiểu Bạch với phân thân Huyết Nha, đối phó với số lượng lớn Hỗn Độn thú vẫn dư xài.
Không nhìn thấy hiện giờ những Hỗn Độn thú kia hoàn toàn không làm gì được bọn họ ư!
Đã có Tiểu Bạch và Elizabeth gia nhập, việc săn giết Hỗn Độn thú trở nên đơn giản hơn rất nhiều, Vương Đằng cũng không cần phải trốn trốn tránh tránh mà săn giết nữa.
Kể từ đó, hiển nhiên là làm chơi ăn thật!
Có lẽ không tới mấy ngày nữa, đốm sáng vàng bọn họ đoạt được sẽ còn nhiều hơn số lượng Vương Đằng thu hoạch được trong một tháng đó.
Viên Cổn Cổn nghĩ đến đây, lại hưng phấn không thôi.
Dù sao những đốm sáng vàng đó cũng chuẩn bị cho nó và Vương Đằng dùng đấy.
Giờ mà thu được càng nhiều đốm sáng vàng, phần chia cho nó tất nhiên sẽ càng nhiều hơn.
“Vương Đằng, Tiểu Bạch, Elizabeth, cố gắng lên! Ra sức nào!”
Càng nghĩ càng hưng phấn, Viên Cổn Cổn nhịn không được hét to lên, ở bên cạnh động viên ba người Vương Đằng cố lên.
“…” Vương Đằng cạn lời.
Nhóc này không săn giết Hỗn Độn thú được, chỉ có thể hò hét cổ vũ.
Vừa so với Tiểu Bạch và Elizabeth, nó quả thực là một phế vật nha.
Viên Cổn Cổn nghĩ gì trong lòng, không có người nào rõ hơn hắn rồi.
Tên khốn này chính là muốn được chia nhiều đốm sáng vàng hơn một ít, bằng không thì sao có thể ra sức hò hét cổ vũ như vậy, trừ phi mặt trời mọc hướng tây.
Nhưng Tiểu Bạch lại hoàn toàn tiếp nhận sự ủng hộ này, càng thêm ra sức săn giết Hỗn Độn thú.
Elizabeth cũng nhìn thấu ý nghĩ của Viên Cổn Cổn, nàng lắc đầu, cảm thấy hơi buồn cười.
“Cố lên nào!”
“Ra sức!”
...
Viên Cổn Cổn thấy ít nhất còn có Tiểu Bạch nhận sự ủng hộ của nó, lập tức càng thêm ra sức, vung vẩy cái tay ngắn của nó, tiếp tục hô to.