“Tất Nghiêu, đây rốt cuộc là chuyện gì?” Duy Na nuốt nước bọt, không nhịn được quay đầu lại hỏi.
“Ta không biết, ta cũng là lần đầu đi xa như vậy, lần đầu nhìn thấy bức tường băng này.” Tất Nghiêu cũng ngơ ngác nhìn tường băng trước mắt, kinh ngạc nói.
Lúc trước hắn và đồng đội tới đây, còn chưa đi đến một phần ba lộ trình, làm sao có thể nhìn thấy bức tường băng ở sâu trong nơi này.
“Nghe nói trong vết nứt không gian trôi giạt rất nhiều đồ vật thiên kì bách quái, mà Hỗn Độn ở trạng thái biến đổi sẽ có rất nhiều vết nứt không gian xuất hiện, đồ vật trong vết nứt không gian rất nhanh chảy tới trong Hỗn Độn, vùng kiến trúc này không phải là đến như vậy chứ?” Đồng Ân đột nhiên nói.
“Đồng Ân, ngươi nghe ai nói?” Mắt Duy Na sáng lên, hỏi.
“Chị ta, Đồng Nhã, còn có thể là ai được.” Đồng Ân nói.
“Quả nhiên là chị ngươi, Đồng Nhã, người tồn tại trên bảng Nữ Thần Tinh Không.” Duy Na nói.
“Hì hì, danh tiếng của chị thật đúng là không nhỏ mà.” Đồng Ân cười hì hì nói.
Ba người Tất Nghiêu, Tần Tuyền, Billd hiển nhiên cũng không xa lạ gì với Đồng Nhã trên bảng Nữ Thần Tinh Không, lúc này trong mắt cũng lộ vẻ hâm mộ.
“Chị ngươi chính là thần tượng của rất nhiều học viên nữ đó.” Tất Nghiêu cười nói.
“Haiz, làm em gái của nàng, áp lực rất lớn đấy.” Đồng Ân thở dài, nói ra.
“...” Mấy người Tất Nghiêu cạn lời.
Nếu bọn họ không phải đã sớm biết Đồng Ân, lúc này sợ rằng còn thật sự tin lời nàng nói.
Làm một siscon, có thể có áp lực cái rắm.
Đắc ý còn không kịp.
“Nếu như là Đồng Nhã học tỷ nói, vậy cũng rất có thể.” Tần Tuyền trở lại đề tài chính, nói.
“Quả thực là thế.” Duy Na gật đầu nói.
“Chị còn nói, nếu như là kiến trúc trôi giạt trong vết nứt không gian, rất có thể sẽ là kiến trúc cổ, không chừng sẽ có thu hoạch lớn.” Mắt Đồng Ân chớp chớp, cười nói.
“Kiến trúc cổ, không chừng sẽ có một vài truyền thừa.” Mắt mọi người đều tỏa sáng.
“Kiến trúc cổ!”
“Truyền thừa!”
Trong kẽ hở không gian, Vương Đằng nghe được bọn họ nói chuyện với nhau, hai mắt lúc này cũng tỏa sáng.
Hắn cảm thấy theo sau những người này tầm bảo thực sự là ý kiến hay, không những có thể để bọn họ dò đường, còn có thể kiếm không được không ít kiến thức hữu dụng.
Ai nhanh trí bằng ta!
Năm võ giả đứng trước tường băng, tự hỏi đối sách.
Thùng! Thùng!
Duy Na đi đến trước tường băng, đưa tay gõ gõ, bên trong phát ra tiếng vang trầm.
Điều này nói rõ tường băng này đặc ruột, dày ít nhất hơn mười mét, bốn phía đều bị băng bao phủ, cũng không phải rỗng ruột.
Sắc mặt nàng căng chặt, tiếp đó lại đưa tay đặt trên tường băng, cảm nhận một phen.
Cái lạnh thấu xương xâm nhập từ bàn tay nàng, lấy tốc độ cực nhanh lan tràn khắp cánh tay, tựa như muốn đóng băng cả cơ thể nàng.
Duy Na lập tức buông tay, vẻ mặt có hơi nghiêm trọng.
“Phạm vi tường băng này rất dày, hơn nữa cái lạnh rất sâu, e rằng không dễ phá bỏ.” Nàng quay đầu nói với mọi người.
“Dùng lửa thử trước xem, đỡ hơn là ngồi chờ.” Tất Nghiêu nói.
“Ừm.” Duy Na khẽ gật đầu.
Dù được hay không, cũng phải thử một lần.
Thế là mọi người cùng nhìn về phía hai người Viên Bạch và Đồng Ân.
“Các ngươi đồng thời nhắm vào hướng phóng thích lực hỏa diễm, như vậy hẳn sẽ chắc ăn hơn chút.” Duy Na nói.
“Được!” Hai người Viên Bạch và Đồng Ân nghiêm mặt, khẽ gật đầu.
Bọn họ đồng thời ra tay, hai tay duỗi ra, nguyên lực bộc phát, lực hỏa diễm quét ra, mỗi người tạo thành một cột lửa, đánh vào cùng một vị trí trên tường băng.
Nhiệt độ cực nóng lập tức lan ra bốn phía, ánh mắt mọi người đều không chớp nhìn chằm chằm vào trên tường băng.
Ngay cả Vương Đằng ở trong kẽ hở không gian cũng hơi nheo mắt, nhìn về tường băng.
“Còn chưa đủ!” Không bao lâu sau, hắn âm thầm lắc đầu.
Nhiệt độ như vậy rõ ràng còn chưa đủ, hoàn toàn không thể hòa tan được băng đó.
Đối với những người này mà nói, e rằng chỉ có thể dùng bạo lực phá bỏ.
Quả nhiên, hai người Viên Bạch và Đồng Ân rất nhanh đã ngừng lại, lắc đầu nói: “Không được, lửa thông thường không hòa tan được băng này.”
“Vậy cũng chỉ có thể năm người chúng ta cùng hợp lực, phá nó ra.” Tất Nghiêu trầm giọng nói.
“Sẽ không đánh sập nơi này đấy chứ!” Billd trầm giọng nói.
Bọn họ là tồn tại cấp Vực Chủ, nếu như toàn lực ra tay, tinh cầu bình thường còn có thể đánh sập.
Tuy băng nơi này cứng, nhưng bọn họ cũng không dám chắc sẽ không sập xuống, đến lúc đó kiến trúc bên trong cũng sập theo, chẳng phải là gà bay trứng vỡ sao.
Phải biết những kiến trúc cổ đó đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, rất có thể sớm đã mục nát, sao có thể chịu nổi chấn động từ nguyên lực được.
“Cẩn thận một xíu là được mà, nếu quả thật bị đánh sập, nói rõ rằng nó không có duyên với chúng ta.” Duy Na lại cực kỳ thoải mái, khẽ mỉm cười nói.
“Ta đồng ý.” Đồng Ân cười nói.
“Vậy thì bắt đầu thôi.”
Vẻ mặt năm người nghiêm túc lên, trong tay xuất hiện vũ khí của riêng mình, nguyên lực theo đó ngưng tụ bên trên.
“Ta lên trước thử xem.” Billd lấy xuống trường mâu sau lưng, nguyên lực màu vàng lưu động, một ít lực lượng lĩnh vực bám vào trên, sau đó đột ngột đâm ra.
Ầm!
Một tiếng ầm ầm vang lên, xung quanh vì thế mà chấn động.
Mọi người nhìn ra xung quanh, vẻ mặt đều căng chặt, mặc dù trước đó nói rất thoải mái, nhưng sự đáo lâm đầu, bọn họ vẫn lo nó thật sự sập xuống.
Rắc ~
Đúng lúc này, một tiếng vang nhỏ theo đó truyền ra.
Trên tường băng xuất hiện một vết nứt, lấy trường mâu của Billd làm trung tâm, lan ra xung quanh.
“Hữu dụng!” Mọi người mừng rỡ.
“Không đúng!” Sắc mặt Billd khẽ biến, nhìn chằm chằm chỗ trường mâu mình đâm ra, sắc mặt dần khó coi.
Chỉ thấy vết nứt vừa xuất hiện vậy mà đang lấy tốc độ nhanh hơn đóng băng lại, hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.
“Thế này...”
Những người khác cũng đều nhìn thấy màn này, đều hơi biến sắc mặt.
“Đáng ghét, sao có thể như vậy?” Tất Nghiêu tức giận nói.
“Xem ra chúng ta không cần lo lắng sẽ đánh sập nơi này.” Duy Na cười khổ lắc đầu, nói: “Ra tay một lượt đi.”
“Được!”
“Mẹ kiếp, ta không tin đập không nát được tường băng này.”
...