Pháp tắc vô tận lại huyền diệu diễn biến trong đó, Quang Minh, Hắc Ám, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Lôi, Phong… tất cả pháp tắc căn nguyên trụ cột xâu chuỗi thành từng sợi xiềng xích pháp tắc đan vào nhau, giống như một tấm lưới trong vô hình, bao phủ cả mảnh hư không này.
“Đây! Đây! Đây!”
Khi Vương Đằng hiểu được càng thêm rõ ràng pháp tắc nơi đây thì càng thêm rung động và kinh hãi trong lòng.
Nơi đây lại có chỗ thần kỳ đến thế!
Rất không thể tin nổi!
Khiến cho người ta khó có thể tin được!
Vương Đằng thật sự không thể nào hình dung được tâm tình của mình vào lúc này, nơi đây tuyệt đối là nơi cảm ngộ tuyệt hảo.
Nếu ba cường giả cấp Giới Chủ trước đó biết mình đã từng bỏ lỡ mất chỗ thần kỳ như này, chỉ sợ sẽ khóc thành tiếng tại chỗ.
Vương Đằng thậm chí không khỏi nghĩ đến ba tồn tại cấp Giới Chủ, kể cả đốm sáng màu vàng do Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ rơi ra đều không thể sánh bằng nơi này được.
Những ý niệm này chỉ lóe lên trong nháy mắt, Vương Đằng lập tức thu hồi suy nghĩ, không chớp mắt nhìn xem hư không trước mắt.
Giờ phút này, toàn bộ tâm thần của hắn đều ném vào mảnh hư không này, linh cảm trong lòng lại bùng nổ lần nữa.
Hắn đi từng bước một vào trong hư không, quan sát tất cả biến hóa, tia sáng trong mắt càng lúc càng đậm.
Thời gian trôi qua, hắn lại hoàn toàn không hay biết gì, trong mắt chỉ có mảnh hư không thần kỳ này.
Một ngày, hai ngày…
Đảo mắt đã đến ngày thứ ba, cũng chính là ngày cuối cùng Vương Đằng ở trong bí cảnh Hỗn Độn này, kỳ hạn đã đến.
Nhưng hắn vẫn không hề phát hiện, hắn đi trong hư không, cuối cùng khoanh chân ngồi lên trên một tinh thể cỡ nhỏ.
Đường kính tinh thể này không quá nửa kilomet, không hề lớn nhưng lại giống như một hành tinh nhỏ di chuyển theo một quỹ đạo đặc biệt trong hư không, rất thần kỳ.
Vương Đằng nhắm mắt lại, tia sáng màu vàng chỗ mi tâm nở rộ, tháp Cửu Bảo Phù Đồ hiện ra, tinh thần lực khuếch tán, giống như muốn lan tràn ra cả mảnh hư không này.
Tinh thần lực của hắn vô cùng khổng lồ, nhưng khu vực này không hề nhỏ, vì thế tinh thần lực chỉ có thể hóa thành từng sợi tơ thật nhỏ, giống như từng xúc tua chạm đến từng góc, đan xen lẫn nhau, hóa thành một tấm lưới cảm ngộ chỉ thuộc về riêng Vương Đằng.
Giống như có một bức tranh ghép hình vĩ đại hiện lên ở trong đầu hắn.
Bức tranh ghép hình này vốn còn thiếu vài miếng ghép quan trọng, còn chưa hoàn thành, đó là mấy khu vực quan trọng nhất.
Nhưng lúc này, tia sáng rơi vào trong đầu Vương Đằng, bổ sung đầy đủ mấy mảnh khu vực cuối cùng kia, khiến nó hoàn chỉnh.
Toàn cảnh của bức tranh ghép hình cuối cùng hiện ra.
Đó là một mảnh trời sao sâu thẳm, vô số tinh thể tô điểm, nở rộ ra tia sáng lộng lẫy, trong những tinh thể này ẩn chứa quy tắc vận chuyển của tất cả thuộc tính trên thế gian này. Pháp tắc là quỹ tắc, trở thành căn bản của vận chuyển này, tất cả biến hóa của vũ trụ đều ở trong đó…
Cùng lúc đó, một khí tức huyền diệu khó giải thích được dâng lên từ trên người Vương Đằng.
Rầm!
Trong phút chốc, hư không bên ngoài theo đó chấn động, giống như sinh ra loại cộng minh nào đó với khí tức ở trên người hắn.
Rầm!
Lại một tiếng nổ vang lên.
Nhưng tiếng nổ vang lần này truyền ra từ trong cơ thể Vương Đằng!
Biển hư vô chấn động, giờ phút này tất cả ngôi sao nguyên lực Vương Đằng nắm giữ đều theo đó chấn động lên, bộc phát ra tia sáng nguyên lực lộng lẫy.
Thức hải chấn động, tháp Cửu Bảo Phù Đồ trở về, tinh thần lực vô tận thổi quét ra…
Cơ duyên đột phá của Vương Đằng đã đến!
Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn rơi vào một cảnh giới cực kỳ huyền ảo.
Ầm rầm!
Một tiếng vang vĩ đại truyền ra, vô số năng lượng Hỗn Độn tinh thuần từ xung quanh hội tụ đến, tạo thành một vòng xoáy cực kỳ kinh khủng.
Lần đột phá này của Vương Đằng là đột phá của tất cả nguyên lực, cho nên lúc đột phá cần rất nhiều nguyên lực các thuộc tính.
Vừa đúng, năng lượng căn nguyên Hỗn Độn là hình thức năng lượng căn bản nhất, có thể chuyển hóa thành nguyên lực.
Lúc này năng lượng căn nguyên Hỗn Độn vô tận bị hấp thu vào, dòng khí hỗn độn ở bên ngoài mảnh hư không này đều bị cuốn động, ào ào hội tụ về phía Vương Đằng.
Chưa đủ!
Cho dù vậy, vẫn còn thiếu rất nhiều!
Vương Đằng thoáng nghĩ, phóng thích tất cả năng lượng căn nguyên Hỗn Độn trước đó tích cóp ra, thần thông Thôn Thiên Phệ Địa mở ra, điên cuồng cắn nuốt hấp thu.
Trên đỉnh đầu hắn, vòng xoáy kinh khủng kia chậm rãi xoay tròn, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi!
Động tĩnh như vậy tự nhiên thu hút sự chú ý của rất nhiều Hỗn Độn thú.
Grào!
Grào!
…
Tiếng gầm thét thành mảng vang lên, Hỗn Độn thú này cảm nhận được năng lượng căn nguyên Hỗn Độn cực kỳ nồng đậm, ào ào vọt sang chỗ Vương Đằng.
“Đáng chết!” Vương Đằng không nhịn được thầm mắng một câu.
Lần đột phá này đến quá bất ngờ.
Hơn nữa động tĩnh to lớn, thật sự vượt ra ngoài dự đoán của hắn, cho nên mới phát sinh tình huống như vậy.
Giờ phút này hắn hoàn toàn không kịp nghĩ nhiều, lập tức triệu hồi ba đứa Elizabeth, Tiểu Bạch, Lôi Linh ra.
“Chủ nhân!” Chúng nó lập tức phát hiện tình huống không đúng, nhìn Hỗn Độn thú cấp Giới Chủ đang vọt tới từ bốn phía, không khỏi nuốt ngụm nước bọt.
Thật đáng sợ!
“Thay ta ngăn cản những Hỗn Độn thú này.” Vương Đằng truyền ra một mệnh lệnh.
(,, #Д )
Vẻ mặt của ba đứa Elizabeth lập tức biến thành như vậy, rất bất lực, nhưng lúc này Vương Đằng cần đến chúng nó, chúng nó chỉ có thể kiên trì xông lên.
Rầm!
Elizabeth có vẻ nghiêm túc, không hề giữ lại gì, sừng rồng lập tức bộc phát ra dao động nguyên lực kịch liệt, một chùm tia sáng mạnh mẽ bắn nhanh ra.
Một Hỗn Độn thú lập tức bị nổ tung!
Không ít Hỗn Độn thú hoảng hốt, không khỏi dừng thân xác đang vọt đến lại, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, càng thêm điên cuồng đánh sâu vào.
Sắc mặt Elizabeth hơi khó coi, những Hỗn Độn thú này thật sự điên rồi, tất cả đều hung hãn không sợ chết vọt đến.
Nó không khỏi quay đầu liếc nhìn về chỗ Vương Đằng, phản ứng năng lượng quá mức nồng đậm, khó tránh sẽ dẫn đến nhiều Hỗn Độn thú như vậy.