Dù sao không phải ai cũng có thể giống như hắn có được nguyên lực của tất cả thuộc tính, thậm chí còn dung hợp vào một chỗ.
Hành động này thật sự quá mức điên cuồng.
“Nguyên lực Hỗn Độn!” Vương Đằng lẩm bẩm một tiếng, xòe tay ra, một luồng nguyên lực kỳ dị lưu chuyển khắp toàn thân, xuất hiện trong tay hắn.
Luồng nguyên lực này cực kỳ tương tự với năng lượng căn nguyên Hỗn độn ở trong bí cảnh Hỗn Độn, kể cả màu sắc đều là màu hỗn độn khó miêu tả được thành lời.
Nhưng dưới khống chế của Vương Đằng, nguyên lực Hỗn Độn này lại có thể biến hóa thành nguyên lực.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi, Quang Minh, Hắc Ám, Hàn Băng, Độc… các loại nguyên lực, lúc này đều biến hóa ra ở trên lòng bàn tay hắn.
Ánh mắt Vương Đằng lộ vẻ hài lòng.
Kể cả nguyên lực Hắc Ám đều hóa thành nguyên lực Hỗn Độn, kể từ đó, về sau hắn càng không cần phải lo lắng nguyên lực Hắc Ám sẽ bị người phát hiện nữa.
Ông đây có là nguyên lực Hỗn Độn, nguyên lực Hắc Ám tính là cái qué gì chứ.
Về sau nếu có ai nói hắn có liên quan đến loài Hắc Ám, hắn sẽ trực tiếp đập một nguyên lực Hỗn Độn đến.
“Môn công pháp này, ta nên đặt tên như thế nào đây?” Vương Đằng tự nói trong lòng.
Hắn vừa suy xét vừa nội thị bản thân, quan sát chỗ giống như trời sao kia.
“Hỗn Độn!”
“Pháp tắc!”
“Mô phỏng ngôi sao vũ trụ vận chuyển…”
“Không bằng đặt cái tên Hỗn Độn Tinh Thần quyết là được, thật sự hoàn mỹ, ta thật sự là một thiên tài đặt tên.” Vương Đằng vô cùng hài lòng với cái tên mình đặt, lập tức đánh nhịp định ra.
“Đáng tiếc chỉ là cấp Vũ Trụ, khi đột phá đến cấp Vực Chủ còn cần phải tiếp tục phát triển.”
Rất nhanh, Vương Đằng lại bất đắc dĩ.
Môn công pháp này còn chưa hoàn thiện, hắn có thể phát triển đến cấp Vũ Trụ đã thật may mắn.
Nếu không phải nhận được nhiều cơ duyên ở trong bí cảnh Hỗn Độn, cuối cùng nhìn thấy được mảnh hư không kia, khiến mình hoàn thành tấm ghép hình cuối cùng của cảm ngộ.
Hắn hoàn toàn không thể sáng tạo ra được môn công pháp này.
“Quá khó khăn!” Vương Đằng lắc đầu, cảm thấy con đường phía trước tối tăm mù mịt: “Sao ta cảm thấy đang tự đào cho mình một cái hố to nhỉ.”
Chuyện lần này đã để lại bóng ma cho hắn.
Sáng tạo ra môn công pháp này thật sự quá khó khăn.
Nói thật, có lẽ chính hắn đều không rõ ràng mình rốt cuộc đã sáng tạo ra môn công pháp nghịch thiên đến cỡ nào, cho dù môn công pháp này chỉ tu luyện được đến cấp Vũ Trụ.
Từ xưa đến nay chưa từng có, chỉ là một khái niệm mơ hồ mà thôi!
“Thôi bỏ đi, đi một bước tính một bước.” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, tạm thời buông bỏ ý niệm này.
Hắn không phải người sẽ bị dọa lùi, bằng không đã không sáng tạo ra môn công pháp nghịch thiên này. Đây vốn là con đường cần nghị lực rất lớn mới đi được.
“Lại nói, hình như thức hải và biển hư vô của ta hợp lại thành một.” Tâm thần của Vương Đằng chìm đến chỗ tối tăm, cảm thấy hết sức kỳ dị.
Có một cảm giác giống như tiến vào thức hải, lại giống như tiến vào biển hư vô.
Dấu hiệu tăng lên cấp Vũ Trụ đó là tinh thần và nguyên lực hòa hợp, từ đây tuy hai mà một.
Đại khái chính bởi vì như thế cho nên thức hải và biển hư vô mới hòa hợp lại một chỗ.
“Dựa theo ghi chép lại, chỗ này hình như gọi là tiểu vũ trụ trong cơ thể.” Vương Đằng tìm kiếm được một vài ghi chép lại về cấp Vũ Trụ ở trong ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú.
Sau khi tiến vào cấp Vũ Trụ, trong cơ thể sẽ sinh ra một mảnh vũ trụ, giống như vũ trụ trời sao vậy, nhưng là bản thu nhỏ, cho nên được gọi là tiểu vũ trụ.
Nghe nói sau khi võ giả giương cao Thần quốc, trở thành tồn tại như Chân Thần kia thì có thể không ngừng diễn biến mở rộng tiểu vũ trụ trong cơ thể, khiến cho nó trở thành vũ trụ chân chính.
Khi Vương Đằng nhìn thấy nội dung ghi chép này, kinh hãi trong lòng.
Hóa thành vũ trụ chân chính?
Chẳng lẽ Nguyên Vũ Trụ chỗ bọn họ là vũ trụ ở trong cơ thể của một vị Thần minh sao?
Nếu vậy, bọn họ tính là gì?
Việc tu hành của bọn họ tính là gì?
Trong lúc này, Vương Đằng tâm loạn như ma, bị tin tức này làm chấn động đến đầu óc choáng váng.
Trước kia hắn cũng biết trong cơ thể võ giả cấp Vũ Trụ sẽ sinh ra một tiểu vũ trụ, nhưng khi đó hắn còn chưa đến cảnh giới này, nên không suy nghĩ nhiều.
Hơn nữa tiểu vũ trụ hình thành trong cơ thể võ giả bình thường còn có độ lớn kém hơn vũ trụ chân thật.
Ví dụ như võ giả hệ Kim, trong tiểu vũ trụ hình thành ra, tất cả ngôi sao, tinh vân các thứ đều do nguyên lực hệ Kim biến thành.
Không giống như Vương Đằng, hắn thông qua Hỗn Độn Tinh Thần quyết, diễn biến tất cả các loại pháp tắc, dung hợp tất cả nguyên lực, khiến cho tiểu vũ trụ này vô cùng gần với vũ trụ chân thật.
Bởi vì thế cho nên Vương Đằng mới sinh ra liên tưởng đáng sợ như vậy.
Vương Đằng ngồi một mình trong phòng, suy nghĩ hiện lên trong đầu.
Ý tưởng mới vừa đột nhiên nhảy ra thật sự dọa sợ chính cả bản thân hắn nhảy dựng lên.
Đáng sợ!
Kinh hãi!
Thậm chí còn… hoang đường!
Tiểu vũ trụ trong cơ thể phát triển thành vũ trụ trời sao chân chính, chuyện này thật sự có thể làm được sao?
Vương Đằng không biết, cũng không dám tiếp tục nghĩ thêm.
Hắn cảm thấy tam quan của mình bị dao động, thế giới quan thiếu chút nữa sụp đổ xuống.
Nếu bọn họ thật sự sinh ra, trưởng thành, tu hành… như thế sống hết một đời ở tiểu vũ trụ trong cơ thể một tồn tại siêu cấp.
Vậy ý nghĩa sinh mệnh của bọn họ ở đâu?
Giống như một con kiến khốn khổ vùng vẫy trong vùng sinh tồn được người khổng lồ xây dựng vậy, hèn mọn với thật đáng buồn cỡ nào.
“Phù!”
Hồi lâu sau, hắn thở phào một hơi, để cho mình dần bình tĩnh lại.
Không thể nghĩ nữa, còn nghĩ tiếp, tư tưởng võ đạo sẽ hỏng mất.
Vương Đằng cố gắng thu hồi suy nghĩ, đặt tâm thần lên trên quan sát tiểu vũ trụ, sau khi đột phá trong bí cảnh Hỗn Độn lại gặp một đống chuyện, cho nên hắn còn chưa cẩn thận nghiên cứu tiểu vũ trụ của mình.