“Ha ha ha, các ngươi đang ghen tỵ, lần này học viện tinh không thứ 7 chúng ta tuyệt đối muốn quật khởi, các ngươi đều chờ xem.”
…
Bên ngoài ồn ào hỗn loạn, Vương Đằng tạm thời còn không biết, hắn đang trao đổi trong đầu với Viên Cổn Cổn.
“Phần thưởng ba vạn điểm tích luỹ, cũng không tệ!”
Hiện giờ hắn có gần chín vạn điểm tích luỹ, chắc có thể đủ để làm không ít chuyện.
Lúc đến khó, đi thì dễ.
Vương Đằng đi thẳng về đến lối vào Lôi cốc, thuận tiện nhặt hết cả bong bóng thuộc tính dọc theo đường đi, những người khác mới phục hồi tinh thần lại, ào ào chuyển ánh mắt lên trên người hắn.
Ánh mắt kia giống như đang nhìn một con quái vật!
Thiên kiêu Tinh bảng thật sự kinh khủng như vậy!
Vương Đằng không để ý đến ánh mắt của bọn họ, nhìn xem giao diện thuộc tính, cảm thấy lần này thu hoạch rất phong phú.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’: 12000/20000 (cấp Vũ Trụ nhị giai)
Sau khi đạt đến cấp Vũ Trụ cũng tăng lên từng giai một, nhất giai vẫn là 10000 điểm giá trị thuộc tính, vả lại mỗi khi tăng lên một giai, giới hạn tối đa đều tăng thêm 10000 điểm giá trị thuộc tính.
Nhưng 10000 điểm là 10000 điểm của cấp Vũ Trụ.
Giá trị thuộc tính là một biểu hiện của định lượng.
Trên thực tế, cùng là 1 điểm giá trị thuộc tính, 1 điểm thuộc tính nguyên lực của cấp Vũ Trụ gần như gấp bội 1 điểm thuộc tính của cấp Hằng Tinh.
Cho nên nếu là thuộc tính nguyên lực rơi từ trên người võ giả cấp Hằng Tinh thì sẽ tương đối co rút đi rất nhiều đối với Vương Đằng bây giờ.
May mà hôm nay võ giả trong Lôi cốc đều là võ giả cấp Vũ Trụ, bọn họ rơi xuống bao nhiêu giá trị thuộc tính, Vương Đằng nhặt được bấy nhiêu.
Vì thế mới khiến cho nguyên lực tinh thần hệ Lôi của hắn đột nhiên từ nhất giai tăng lên đến nhị giai, tốc độ cực nhanh, chỉ sợ những người khác nghĩ đều không dám nghĩ.
Học viên mới khác giống như Vương Đằng, đều mới vừa lên đến cấp Vũ Trụ, đâu thể nhanh chóng lên đến cấp Vũ Trụ nhị giai như vậy được.
Tiếc nuối duy nhất là chỉ có nguyên lực tinh thần hệ Lôi tăng lên, nguyên lực hệ khác không tăng, cho nên không thể dung hợp thành nguyên lực Hỗn Độn.
Đối với Vương Đằng hiện giờ, nguyên lực Hỗn Độn có thể sử dụng vẫn là trình độ cấp Vũ Trụ nhất giai!
Trừ bỏ nguyên lực tinh thần hệ Lôi ra chính là tăng lên của thiên phú hệ Lôi cấp Thánh và thiên phú thân thể cấp Thánh.
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Thánh’: 5200/50000
‘Thiên phú thân thể cấp Thánh’: 1350/50000
Cuối cùng chính là lôi văn viễn cổ.
Đây là một niềm vui ngoài ý muốn, bản thân Vương Đằng đều không ngờ có thể nhận được lôi văn viễn cổ ở trong này.
Nắm giữ lôi văn viễn cổ, nắm giữ phù văn viễn cổ của hắn sẽ sâu hơn một tầng, có trợ giúp rất lớn cho tài nghệ phù văn của hắn.
Nói tóm lại, thu hoạch không tệ.
Lần đầu tiên đến Lôi cốc, Vương Đằng vốn không trông cậy vào có được thu hoạch bao lớn, nhưng cuộc sống nỗ lực tu luyện luôn tràn đầy… niềm vui bất ngờ!
Đi ra khỏi Lôi cốc, Vương Đằng lấy phi thuyền ra, chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút!”
Đúng lúc này một giọng nói truyền đến từ phía sau.
Vương Đằng quay đầu nhìn lại, khi thấy bóng người người đến, không khỏi hơi kinh ngạc: “Cơ bắp huynh?”
“Cơ… cơ bắp huynh??” Gallup lập tức hơi ngơ ngẩn, sắc mặt đen thui.
Đây cmn là xưng hô quỷ quái gì vậy?
“Khụ khụ.” Vương Đằng biết do mình nhanh miệng nên nói sai rồi, vội vàng ho một tiếng, đổi đề tài nói: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
“Ta muốn khiêu chiến ngươi.” Gallup hít một hơi thật sâu, không rối rắm vấn đề xưng hô nữa, nói.
“Khiêu chiến ta à!” Thật ra Vương Đằng đã sớm dự đoán được trước, nhưng lúc này hắn lại chỉ vào mũi mình, tỏ ra thật kinh ngạc hỏi: “Tại sao ngươi lại muốn khiêu chiến ta?”
“Bởi vì thân thể của ngươi thật mạnh! Chúng ta tiến hành một trận quyết đấu giữa những đàn ông đi.” Gallup tỏ ra nghiêm túc nói.
“…” Vương Đằng.
Luôn cảm thấy có gì đó là lạ!
“Xin nhất định phải đáp ứng ta, ngươi là người đàn ông có thân thể mạnh nhất mà ta đã từng thấy.” Gallup sợ hắn không đồng ý, hơi kích động nói.
“Ngươi đừng vội, ở trước ngươi đã có người muốn ta đi khiêu chiến hắn, luôn nên có thứ tự trước sau, cho nên…” Vương Đằng nói.
“Ngươi nói là Chúc Long Sơn kia?” Gallup nhíu mày.
“Không sai, chính là hắn.” Vương Đằng gật đầu.
“Ngươi muốn nhận khiêu chiến của hắn?” Gallup kinh ngạc nói.
Hắn thấy Vương Đằng chậm chạp không trả lời Chúc Long Sơn, còn cho rằng Vương Đằng không muốn ứng chiến.
“Đối phương kêu la vui vẻ như vậy, ta luôn phải đi chứ, như vậy đi, ngày mai ngươi đi đến bảng Tân Nhân, chờ ta và hắn đánh xong rồi đánh với ngươi.” Vương Đằng sờ cằm, ánh sao lóe lên trong mắt nói.
“Ngươi xác định muốn đánh với hai chúng ta trong một ngày?” Gallup chần chừ nói.
Vương Đằng này không khỏi quá tự tin một chút.
Tuy rằng hắn thừa nhận Vương Đằng thật mạnh, nhưng thực lực của hắn cũng không yếu.
Hơn nữa Chúc Long Sơn kia đã dám để cho Vương Đằng đi khiêu chiến hắn, nói rõ thực lực của đối phương chắc chắn cũng thật mạnh.
Vương Đằng định đồng thời nghênh chiến hắn và Chúc Long Sơn trong một ngày, không thể nghi ngờ hơi có vẻ kiêu ngạo.
“Đương nhiên.” Vương Đằng nhàn nhạt gật đầu nói: “Thời gian của chúng ta đều rất quý giá, không cần lãng phí thời gian dư thừa trên chờ đợi, ngày mai cùng đánh xong việc.”
“Được, nếu ngươi đã tự tin đến thế, ngày mai ta nhất định sẽ có mặt, nhưng nếu ngươi không thể phát huy toàn bộ thực lực, lần sau ta sẽ lại tìm cơ hội khiêu chiến ngươi.” Gallup vốn không phải người nói nhảm, lập tức gật đầu nói.
“Không thành vấn đề, phục vụ của ta bảo đảm khiến ngươi hài lòng.” Vương Đằng cười hề hề nói.
“…” Gallup.
Thần con mẹ nó phục vụ!
Để cho bọn họ giống như đang làm chuyện gì không đứng đắn vậy.
Hắn là người đứng đắn có được không hả.
Gallup xoay người rời đi, không định nói thêm gì với Vương Đằng nữa, hắn còn muốn đi Lôi cốc tu luyện.
Thời gian luyện thể không thể dừng lại dù chỉ khoảnh khắc!
“Đúng rồi, ta tên Gallup!” Khi tiến đến cửa vào Lôi cốc, hắn giống như nhớ ra điều gì, lại quay đầu bổ sung một câu.
“Được, ta nhớ kỹ! Gallup!” Vương Đằng nghiêm túc gật đầu nói: “Chắc ngươi đã biết tên của ta?”