Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2344 - Chương 2344. Tề Tụ! Hội Tinh Thần! (2)

Chương 2344. Tề tụ! Hội Tinh Thần! (2)
Chương 2344. Tề tụ! Hội Tinh Thần! (2)

“Vương Đằng, ngươi đã từng nghĩ đến chưa, hiện giờ ở trong này đều là người ngươi quen biết, cho nên ngươi không cần, nhưng về sau thì sao, người tăng thêm càng ngày càng nhiều, chẳng lẽ đều không công tiến vào nhận được chỗ tốt, trên đời này đâu có chuyện tốt như vậy.” Nguyệt Kỳ Xảo nghiêm túc nói.

“Tiểu Nguyệt tỷ nói không sai, lão đại, ta đồng ý cách nói của Tiểu Nguyệt tỷ.” Vi Đức nhấc tay nói: “Có trả giá mới có thu hoạch, như vậy mới không sinh ra một ít sâu mọt.”

“Về sau chúng ta còn cần định ra quy tắc càng thêm kỹ càng, miễn cho có người lợi dụng sơ hở.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

“Được rồi, lời cần nói các ngươi đều đã nói, ta cảm thấy ta trực tiếp nằm ngửa là được.” Vương Đằng dang tay, cười nói.

“Được tiện nghi còn khoe mẽ.” Nguyệt Kỳ Xảo liếc xéo hắn.

Vừa nói xong lại phát hiện mọi người đang dùng vẻ mặt kỳ quái nhìn nàng.

“Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Nguyệt Kỳ Xảo hoài nghi nói.

“Trong khoảng thời gian chúng ta không ở đây, hai người các ngươi đã phát sinh chuyện gì?” Tư Đồ Uyển Nhi hỏi.

“Cái gì gọi là đã phát sinh chuyện gì?” Đầu Nguyệt Kỳ Xảo đầy dấu hỏi chấm.

“Ngươi có dáng vẻ bà quản gia kìa!” Cơ Hạo Thần mập mờ nhìn Nguyệt Kỳ Xảo và Vương Đằng, nói.

“Ngươi xem, tất cả mọi người đã nhìn ra.” Tư Đồ Uyển Nhi cười tủm tỉm nói.

“Các ngươi cũng đừng nói lung tung, bà quản gia gì chứ, ta không phải, ta không có.” Nguyệt Kỳ Xảo lập tức hiểu rõ, mặt đỏ bừng, vội vàng phủ nhận, cũng giải thích nói: “Ta chỉ nể mặt điểm tích luỹ nên mới ra sức như vậy.”

“Đúng đúng, chỉ nể mặt điểm tích luỹ.” Tư Đồ Uyển Nhi gật đầu nói.

“Không sai, nể mặt điểm tích luỹ, chúng ta đều biết.” Cơ Hạo Thần cũng gật đầu.

“…” Nguyệt Kỳ Xảo.

Nàng cảm thấy mình có thể giải thích không rõ ràng lắm.

“Ngươi giải thích một câu đi chứ.”

Sau đó nàng quay đầu lại, nhìn Vương Đằng đang ở bên cạnh có dáng vẻ nhìn xem cuộc vui, lập tức giận đến không thở nổi.

Quá mức!

“Giải thích cái gì, ta cảm thấy bà quản gia rất tốt, ta vừa lúc cần một người.” Vương Đằng không hề cảm thấy ngượng ngùng, cười chế nhạo nói.

“Cút, ta mới không muốn làm bà quản gia cho ngươi.” Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Kỳ Xảo đỏ hơn, dịu dàng quát.

“Ha ha ha…” Mọi người cười to không dứt.

“Vương Đằng đại ca, ngươi cũng thật lợi hại, nhanh như vậy đã thu phục được Kỳ Xảo.” Tư Đồ Uyển Nhi như cười như không nhìn Vương Đằng nói.

“Vương Đằng, có thể dạy một hai chiêu không, ta phát hiện học viện tinh không thật sự có rất nhiều cô gái đẹp, ta phải xuống tay nhanh một chút mới được.” Cơ Hạo Thần nói.

“Thật ra rất đơn giản.” Vương Đằng thản nhiên nói.

Lực chú ý của mọi người không khỏi bị hấp dẫn lại, nhất là mấy nam thanh niên, lỗ tai lặng lẽ dựng thẳng lên, hiển nhiên rất muốn nghe.

Tuy rằng ngoài mặt mọi người vẫn có dáng vẻ lạnh nhạt.

“Chỉ cần các ngươi có được khuôn mặt điển trai giống như ta, người đẹp dĩ nhiên sẽ chủ động chạy đến cửa.” Vương Đằng nói: “Hoàn toàn không cần ta phải làm cái gì cả.”

“…”

Mọi người câm lặng một tận, lập tức ào ào cười mắng.

“Vô sỉ!”

“Không biết xấu hổ!”

“Vương Đằng, da mặt ngươi thật sự cmn dày!”

“Hả, bản lĩnh da mặt dày của ta đều bị các ngươi phát hiện rồi sao.” Vương Đằng kinh ngạc nói.

Cả đám cười toe toét trêu ghẹo lẫn nhau một lúc, sau đó lại tán gẫu về chủ đề chính.

“Không chỉ có luyện đan và luyện khí của ta, các ngươi cũng có thể ngẫm lại xem mình có thể lấy ra cái gì để đổi điểm tích luỹ.”

“Mọi người có gì tinh thông, đến lúc đó đều có thể phát huy ra, ví dụ như Gunter, độc của ngươi, ta nghĩ nhất định có không ít người cảm thấy hứng thú.”

“Đồ của ai thì người đó sẽ chiếm đầu to, đây là tôn chỉ của hội tương trợ chúng ta.”

Vương Đằng nói.

Gunter vẫn luôn không nói chuyện, giờ phút này nghe được lời Vương Đằng nói, ánh mắt lập tức sáng lên, sao hắn lại không nghĩ đến một điểm này chứ, thật đúng là một câu nói bừng tỉnh người trong mộng.

Đám người Cơ Hạo Thần, Timothy cũng như có đăm chiêu, giống như mở ra một dòng suy nghĩ mới.

“Chờ chúng ta trở về cẩn thận ngẫm lại.” Vũ Nguyên Duệ nói.

“Ta có thể bán cà rốt của ta không?” Lúc này Thố Tiểu Bát hỏi.

“…” Mọi người tỏ vẻ kỳ quái.

Bán cà rốt, mệt cho cô nhóc này nghĩ ra được.

Chỉ cần nghĩ đến một đám võ giả vừa gặm cà rốt vừa chiến đấu, bọn họ đã cảm thấy hình ảnh thật sự không hề đẹp mắt.

“Ánh mắt của ngươi là gì thế hả, cà rốt của ta là vật đại bổ, ăn vào có thể bổ sung nguyên lực, còn có tác dụng hơn một vài đan dược đấy, hơn nữa ta còn có thể bán rẻ một chút.” Thố Tiểu Bát dẩu cái miệng nhỏ nhắn lên nói.

“Bổ sung nguyên lực!” Mọi người sửng sốt, cà rốt thường thường không có gì lạ ở trong tay Thố Tiểu Bát kia lại có chỗ tốt như vậy?

“Nếu thật sự có thể bổ sung nguyên lực, hơn nữa còn dùng tốt hơn đan dược bình thường, nói vậy sẽ có thị trường.” Vương Đằng kinh dị liếc nhìn Thố Tiểu Bát, gật đầu nói.

“Ta đã nói mà.” Thố Tiểu Bát vui vẻ không thôi, gặm cà rốt trong tay, cười hì hì nói: “Cà rốt của ta được ta cẩn thận đào tạo ra.”

“Hỏi một vấn đề.” Vương Đằng nói.

“Ngươi hỏi đi.” Lúc này Thố Tiểu Bát tràn đầy tự tin, tỏ vẻ mình biết gì đều đáp.

“Cà rốt này của ngươi, ăn xong có đánh rắm không?” Vương Đằng hỏi.

“…” Thố Tiểu Bát.

Thần cmn có đánh rắm không?

Nàng chợt cảm thấy cà rốt trong tay không còn thơm nữa.

“Phụt!” Mọi người trực tiếp phì cười.

Vương Đằng này thật quá đáng, lại hỏi Thố Tiểu Bát vấn đề như vậy.

Thố Thố đáng yêu, sao có thể đánh rắm chứ.

“Ngươi mới đánh rắm, cả nhà ngươi đều đánh rắm.” Thố Tiểu Bát tức giận đến bánh bao nhỏ trước ngực phập phồng không ngừng, nhe răng trợn mắt, chỉ mong xông lên cắn Vương Đằng một phát.

“Không đánh rắm thì tốt, ta chú ý ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ.” Vương Đằng nói.

“Ngươi thắng, ta không muốn nói chuyện với ngươi nữa.” Thố Tiểu Bát quay đầu đi, tỏ vẻ không muốn để ý đến Vương Đằng, tên này quá đáng giận.

Vương Đằng cười ha ha, không có việc gì chọc con thỏ chơi, cũng rất thú vị.

Hết chương 2344.
Bình Luận (0)
Comment