Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2351 - Chương 2351. Động Tĩnh Lớn Do Vương Đằng Gây Ra! (2)

Chương 2351. Động tĩnh lớn do Vương Đằng gây ra! (2)
Chương 2351. Động tĩnh lớn do Vương Đằng gây ra! (2)

“Chủ nhân, gần như tất cả linh dược đều đã ở đây, nhưng…” Hoa Tử chần chừ nói.

“Nhưng cái gì?” Vương Đằng hỏi.

“Nhưng còn có một loại linh dược chưa thành thục.” Hoa Tử hơi lo lắng nhìn Vương Đằng, sợ hắn quở trách.

Các thiếu nữ tộc Hoa Linh khác đều sợ hãi nhìn Vương Đằng, đề cập đến chuyện chính, các nàng đều không dám đùa giỡn.

Gieo trồng linh dược vốn là trách nhiệm của các nàng, Vương Đằng giao việc này cho các nàng, hiện giờ hình như các nàng không làm tố, trong lòng tự nhiên bất an.

“Loại nào?” Vương Đằng hỏi.

“Hoa Ngưng Hồn!” Hoa Tử bất an nói.

“Được, ta đã biết.” Vương Đằng khẽ gật đầu, sau đó vung tay lên, thu hồi các nguyên liệu khác rồi biến mất tại chỗ.

“???” Dấu hỏi chấm đầy đầu Hoa Tử.

Cứ như vậy?

Không có chuyện gì cả?

“Chị Hoa Tử, chủ nhân không tức giận sao?” Hoa Tiên Nhi kéo ống tay áo nhỏ của nàng, nhỏ giọng hỏi.

“Ơ… hình như không có!” Hoa Tử hơi chần chừ nói.

“Phù!” Mọi người lập tức nhẹ nhàng thở ra.

“Ta đã nói mà, chủ nhân không phải loại người kia, không phải do chúng ta trồng không tốt, chính là hoa Ngưng Hồn sinh trưởng hơi khó hơn, cần thời gian lâu hơn, cho nên mới không thành thục, chủ nhân chắc chắn sẽ không trách chúng ta.” Hoa Tiên Nhi hồn nhiên nói.

“Đúng vậy, đúng vậy, chủ nhân khá tốt!”

“Không sai, chủ nhân không ăn người!”

Các thiếu nữ tộc Hoa Linh khác líu ríu phụ họa theo, không khí đột nhiên trở nên khoan khoái.

Tộc Hoa Linh vốn chính là một chủng tộc hồn nhiên vui vẻ, các nàng sống cuộc sống không buồn không lo, không tranh sự đời.

Đáng tiếc bị bán làm nô lệ, các nàng vốn sẽ rất thê thảm, hiện giờ đụng phải Vương Đằng, xem như là may mắn của các nàng.

Nhưng không biết người tốt và không ăn người này có dính dáng gì với nhau?

Trong phòng luyện đan, Vương Đằng không biết thảo luận của các thiếu nữ tộc Hoa Linh, lúc này hắn bất đắc dĩ thở dài, chỉ có thể dùng điểm tích luỹ mua hoa Ngưng Hồn.

Hoa Ngưng Hồn là một trong những nguyên liệu chính của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, thiếu gì chứ không thể thiếu nó.

Nhưng hắn không trách tội các thiếu nữ tộc Hoa Linh, hoa Ngưng Hồn này rất khó gieo trồng, có thể gieo trồng ra đã nói lên các thiếu nữ tộc Hoa Linh cố hết sức, không thành thục không phải là lỗi của các nàng.

Vương Đằng còn không đến mức vì chuyện bé cỏn con này đi trách cứ ai.

Hai phần hoa Ngưng Hồn một ngàn điểm tích luỹ, không hề rẻ!

Nếu Vương Đằng mua toàn bộ nguyên liệu luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, ít nhất phải tiêu tốn năm ngàn điểm tích luỹ.

Hắn đợi một lát, giọng Viên Cổn Cổn vang lên.

“Vương Đằng, đồ đưa đến, đang ở ngoài cửa.”

“Ta đã biết.” Vương Đằng gật đầu, đi ra cửa, mở cửa ra nhìn thấy bóng người quen thuộc đang đứng ngoài đó, không khỏi hơi kinh ngạc: “Là ngươi à, học tỷ, sao ngươi lại tự đưa đến đây.”

“Ta vốn chính là nhân viên, mà ngươi lại do ta phụ trách, đương nhiên do ta đưa đến.” Lâm Thiến cười tươi như hoa nói.

“Vậy… cảm ơn học tỷ!” Vương Đằng nói.

“Không cần khách khí, theo lý thuyết ta còn nên gọi ngươi một tiếng Tông sư.” Đôi mắt đẹp của Lâm Thiến lưu chuyển trên người Vương Đằng, cười nói.

“Vậy không cần, tất cả mọi người là học viên của học viện tinh không, không cần phải xa lạ như thế.” Vương Đằng cười nói.

“He he, ta đây đành kiêu ngạo gọi ngươi một tiếng học đệ vậy.” Lâm Thiến nói.

Hai người hàn huyên vài câu, Vương Đằng đã tiễn học tỷ nhiệt tình hơi quá này đi.

“Sao có cảm giác ánh mắt của nàng là lạ.” Vương Đằng âm thầm nói, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hoa Ngưng Hồn đã đến, hắn lập tức bắt đầu luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan.

Nửa ngày sau!

Ầm!

Một tiếng nổ vang, trên bầu trời lại mây đen che phủ, lôi đình mãnh liệt.

Mọi người ngạc nhiên nhìn về phía phòng luyện đan chỗ Vương Đằng, trong lòng chỉ có một ý niệm.

Lại đến!

Chỉ thấy một cột sáng từ trong phòng luyện đan phóng lên cao, cột sáng có màu tím, hiển nhiên có khác biệt rất lớn với trước đó.

Đây là một loại đan dược khác!

Nhưng mới chỉ có nửa ngày thôi, hiệu suất này không khỏi quá cao một chút.

Hơn nữa vị Tông sư này không cần nghỉ ngơi sao?

Vừa mới luyện chế xong một loại đan dược cấp Tông sư, đã bắt đầu luyện chế một loại đan dược cấp Tông sư khác, ở giữa gần như không hề có khoảng cách.

Khoảng thời gian kia hoàn toàn không đủ để nghỉ ngơi.

Nếu nói trong mọi người, ai là người kinh hãi nhất, hiển nhiên chính là Lâm Thiến.

Nửa ngày trước là do nàng đích thân đưa linh hoa đến trên tay Vương Đằng, thật hiển nhiên đối phương đã bắt đầu luyện đan sau khi nàng rời đi.

Hiệu suất này thật sự quá kinh khủng!

Theo từng cột lôi kiếp đánh xuống, toàn bộ bị một tia sáng màu tím ngăn cản, cuối cùng lôi kiếp đáng sợ kia không thể không dần dần tiêu tán.

“Tia sáng màu tím kia là cái gì vậy? Lại có thể thoải mái ngăn cản lôi kiếp, không cần đến người đỡ lôi.”

“Ta giống như thấy được một cục… gạch?”

“Gạch? Có phải ngươi bị hoa mắt không vậy, ta nhìn là khối ấn, ừm, ấn hình chữ nhật!”

Một vài Tông sư đang thảo luận, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ với hâm mộ.

Binh khí có thể thoải mái ngăn cản lôi kiếp, bọn họ cũng muốn.

Mỗi một lần luyện đan đưa lôi kiếp đến đều là chuyện cực kỳ phiền phức đối với bọn họ, hơi không cẩn thận, đan dược sẽ bị lực lôi kiếp phá hủy.

Tia lôi quang vừa rồi ngăn cản lôi kiếp thoải mái cỡ nào, sao bọn họ có thể không hâm mộ được.

Đến lúc đó đi hỏi thử vị Tông sư kia, nhìn xem có thể cũng làm một vũ khí dạng ấn hình chữ nhật giống vậy không.

Cho dù phải trả giá một chút, bọn họ cũng không phải không thể tiếp nhận.

Không ít Tông sư đã động lòng, nhìn chằm chằm phòng luyện đan của Vương Đằng, chuẩn bị chờ sau khi người đi ra thì tìm cơ hội đến liên hệ một chút cảm tình, sau đó lại đưa ra yêu cầu không muộn.

Huống hồ trong mắt bọn họ, tính ra trình độ đan đạo của Vương Đằng đã đạt đến cấp Tông sư đỉnh phong.

Nhân vật như vậy, sao không thể kết bạn một phen chứ.

Nếu bọn họ có thể cùng giao lưu trao đổi, tất nhiên được lợi không nhỏ.

Hết chương 2351.
Bình Luận (0)
Comment