“Ha ha ha…” Viên Cổn Cổn cuối cùng không nhịn được cười ha hả.
Nó cảm thấy một màn này thật sự rất thú vị.
Vương Đằng tên này từ trước đến giờ vô pháp vô thiên, kết quả hôm nay lại bị học viện lấy phương thức này để cảnh cáo.
Nhìn dáng vẻ hơi chột dạ của hắn, Viên Cổn Cổn đã cảm thấy buồn cười không thôi.
“Được rồi! Được rồi! Đừng cười nữa.” Vương Đằng liếc xéo, tức giận nói.
“Khụ khụ.” Viên Cổn Cổn vội ho một tiếng, trở nên nghiêm túc, nói: “Lại nói nhắc nhở của học viện không phải không có đạo lý, tỷ lệ tử vong 80%, ngươi đừng cho rằng đùa giỡn.”
“Ta biết, nhưng đó là do học viện không biết thực lực chân chính của ta, ngươi cảm thấy ta sẽ để cho mình đi chịu chết sao?” Vương Đằng nói.
“Vậy cũng đúng.” Viên Cổn Cổn sờ cằm, sắc mặt hơi phức tạp: “Tên này là người luôn không thể ấn theo lẽ thường để suy đoán.”
“Nếu thật sự không được, không phải còn có đám Elizabeth hỗ trợ sao, giữ mạng tuyệt đối không thành vấn đề.” Vương Đằng an ủi một câu.
“Ngươi đây là gian lận.” Viên Cổn Cổn không biết nói gì.
“Lại không có ai biết.” Vương Đằng không coi là quan trọng.
“Được rồi, tùy ngươi! Tùy ngươi!” Viên Cổn Cổn xua tay.
Vương Đằng cười he he, tò mò nói: “Không ngờ nhiệm vụ này còn phân chia cấp bậc.”
“Ừm, dựa theo độ khó khăn có thể chia làm cấp phổ thông, cấp khó khăn, cấp ác mộng, cấp địa ngục, cấp tử vong!” Viên Cổn Cổn giải thích.
“Còn có cấp tử vong? Vậy chẳng phải xác định vững chắc không về được?” Vương Đằng hiếu kỳ nói.
“Đúng, cấp tử vong, chính là nhắc nhở học viên nhất định không nên đi, bằng không cơ bản chính là thập tử vô sinh, ta thấy trên mạng nội bộ học viện có giới thiệu, trước kia đã từng xuất hiện nhiệm vụ cấp tử vong, có vài học viện không tin, nhất định đòi đi làm, kết quả không có một ai trở về.” Sắc mặt Viên Cổn Cổn hơi nghiêm trọng gật đầu nói.
“Chậc, nghe hơi kinh khủng!” Vương Đằng sờ cằm: “Khi nào rảnh rỗi cũng kiếm nhiệm vụ cấp tử vong chơi đùa xem.”
“…” Viên Cổn Cổn không nói nên lời: “Đây đúng là không cho ngươi làm gì, ngươi nhất định phải làm việc đó?”
“Có câu nói rất hay, sinh mệnh ở chỗ tìm đường chết.” Vương Đằng thề son sắt nói: “Ta tin tưởng, nhiệm vụ có độ khó khăn càng cao, ban thưởng chắc chắn càng thêm phong phú.”
“Nói thì nói như vậy, nhưng ban thưởng cũng cần có mạng mới lấy được.” Viên Cổn Cổn nói.
“Không nói nữa, chuẩn bị một chút để lên đường.” Vương Đằng xua tay nói.
Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ, không tiện nói thêm gì nữa.
Dù sao Vương Đằng không định đi nhận nhiệm vụ cấp tử vong ngay bây giờ, đến lúc đó nhìn xem tình huống rồi tính sau.
…
Sau đó Vương Đằng đi tìm đám người Nguyệt Kỳ Xảo, cũng thông báo cho bọn họ một tiếng chuyện mình sắp đi ra ngoài làm nhiệm vụ.
“Cái gì? Ngươi định đi làm nhiệm vụ?” Nguyệt Kỳ Xảo vô cùng khiếp sợ.
Đám người Vi Đức đồng thời chấn động.
Hai người Borret và Vũ Vân Tiên đều nhìn Vương Đằng, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
“Đúng, nhiệm vụ này ta phải đi.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Nhưng học viên mới làm nhiệm vụ, quá nguy hiểm!” Nguyệt Kỳ Xảo cau mày nói.
“Không sao, ta có đúng mực.” Vương Đằng nói.
“Tại sao ngươi muốn đi nhận nhiệm vụ sớm vậy?” Borret không hiểu lắm hỏi.
“Vì một chút chuyện riêng.” Vương Đằng khẽ cười nói.
Borret nhún vai, nghe hắn nói như vậy, không hỏi nhiều nữa, nhưng ít nhiều gì hơi tò mò trong lòng.
Kể cả Vũ Vân Tiên đều không hề ngoại lệ, cực kỳ tò mò với mục đích của Vương Đằng.
Nhưng hắn không phải hạng người đào gốc bới rễ kia, nếu Vương Đằng không định nói, bọn họ tự nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Nguyệt Kỳ Xảo thấy Vương Đằng có thái độ kiên quyết, cũng không tiện nói gì nữa.
“Vài ngày này hội Tinh Thần có xảy ra chuyện gì không?” Vương Đằng hỏi.
“Chuyện lớn không có, nhưng người đến báo danh gia nhập hội Tinh Thần của chúng ta nhiều thêm, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi này, hội Tinh Thần chúng ta đã chiêu mộ hơn hai ngàn người.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“A!” Tuy rằng Vương Đằng đã biết được một ít từ chỗ Viên Cổn Cổn, nhưng nghe thấy số lượng người như thế vẫn cảm thấy thật kinh ngạc: “Hơn hai ngàn người, đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, xem ra có cả võ giả thiên tài của các cương vực khác nữa gia nhập.”
“Đúng, chúng ta luôn sàng lọc dựa theo yêu cầu của ngươi, hơn nữa cũng không loại trừ người của cương vực khác, ngươi đã nói tôn chỉ của hội Tinh Thần chúng ta là bao gồm tất cả võ giả thiên tài trong vũ trụ.” Nguyệt Kỳ Xảo nói xong, ánh mắt hơi kỳ lạ liếc nhìn Vương Đằng.
Một điểm này, nàng không thể không bội phục khí độ của Vương Đằng.
Nếu đổi thành những người khác, chỉ sợ chưa chắc sẽ nhận sự gia nhập của người đến từ cương vực khác.
Nhưng Vương Đằng lại không hề ngại, lúc trở về sau khi đánh bại hội Phong Vân, hắn đã nói với nàng rằng có thể nhận võ giả thiên tài của cương vực khác.
Bằng không nàng tạm thời không thể tiếp nhận những người này.
“Chỉ cần không phải người do thế lực khác phái tới là được.” Vương Đằng cười nói.
“Ngươi sẽ không sợ về sau những người này sẽ phản bội hội Tinh Thần sao?” Nguyệt Kỳ Xảo vẫn không nhịn được hỏi.
“Tại sao phải sợ?” Vương Đằng liếc nhìn nàng, thản nhiên nói: “Nếu bọn họ phản bội, đó là tổn thất của bọn họ, ta tin tưởng nếu thật sự có một ngày đó, có lẽ không cần ta ra tay, sẽ có người giải quyết kẻ phản bội thay.”
Trong giọng điệu tràn đầy tự tin.
Một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt Nguyệt Kỳ Xảo, khí độ giữa người với người thật sự khác nhau, có lẽ chỉ có người như vậy mới có thể dẫn dắt được hội Tinh Thần đi xa hơn.
Đám người Borret và Vũ Vân Tiên đều kinh ngạc nhìn xem Vương Đằng, có tia sáng khác thường lóe lên trong mắt bọn họ.
Nói một cách công bằng, nếu đổi lại là bọn họ, đoán chừng không làm được giống như Vương Đằng.
“Hả?” Đúng vào lúc này, Vương Đằng khẽ hả một tiếng, nhìn đồng hồ trí năng trong tay.
Mới vừa rồi Viên Cổn Cổn ở trong đầu đã thông báo hắn, lại có một tin nhắn gửi đến.
Hơn nữa tin nhắn này đến từ hội Trọng tài học viện!
Vương Đằng mở tin nhắn ra nhìn thoáng qua, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Có chuyện gì vậy?” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn thấy hắn có dáng vẻ như vậy, không khỏi hỏi.