“Hình như dáng vẻ của Nhân tộc từ bên ngoài đến này không tệ.”
“Da mịn thịt mềm, có thể bắt về làm nam nô!”
“Ừ ừ, các chị em nhất định sẽ rất thích.”
“Không biết tiểu Xà Nhân sinh ra có phải thật đáng yêu không?”
…
Langdon: ┌ (. Д. )┐
Vương Đằng: “…”
“Ha ha ha, Langdon này bị bắt về để sinh tiểu Xà Nhân cho các nàng!” Tiếng cười to không kiêng nể gì của Viên Cổn Cổn quanh quẩn trong đầu Vương Đằng.
“Những cô gái tộc Xà Nhân này cũng thật sự đủ phóng khoáng!” Vương Đằng cạn lời nói.
Lúc này, Marlon người đàn ông tộc Xà Nhân ở bên kia đã cắt ngang thảo luận của các cô gái tộc Xà Nhân, quát lớn:
“Dẫn người trở về.”
“Dạ!”
Các cô gái tộc Xà Nhân kia lập tức vội vàng mang theo Langdon, đi theo Marlon bay vào trong rừng rậm.
“Hình như sẽ có chuyện kích thích gì đó xảy ra!” Vương Đằng sờ cằm, khóe miệng lộ ra độ cong hơi hăng hái, nhặt bong bóng thuộc tính đã rơi ra từ trong trận chiến đấu mới vừa rồi lên.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x2300’
‘Long Huyết chiến thể (tứ giai) x300’
‘Lửa Hôi Thạch x600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x2000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x2600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x3500’
‘Độc lĩnh vực x200’
‘Độc lĩnh vực x500’
…
“Thu hoạch không tệ!” Vương Đằng mỉm cười trong lòng, sau đó thân xác lóe lên, đi theo sau.
Bay trong rừng rậm đại khái chừng mười mấy phút, nhóm tộc Xà Nhân kia chậm rãi dừng lại.
Phía trước có một tòa thành cực lớn trong rừng rậm xuất hiện ở trước mắt Vương Đằng.
Thành trì này vô cùng vĩ đại, sừng sững trong rừng rậm, tường thành loang lổ cổ xưa, rất nhiều thực vật hệ dây mây kỳ dị leo trên đó.
Một thành trì cực lớn đứng sừng sững trong rừng rậm, bốn phía đều là cây cối vô cùng cao lớn, thẳng lên tận trời.
Nếu nhìn lại từ xa, thậm chí đều không phát hiện ra tồn tại của thành trì này.
Một màn này có vẻ đặc biệt rung động.
Ai có thể ngờ được trong rừng rậm rạp như vậy lại tồn tại một thành lớn như thế.
Khu rừng này vô cùng kỳ lạ, nằm ở giữa rừng rậm và rừng mưa nhiệt đới, có vẻ ẩm ướt vô cùng, còn có rất nhiều con sông trải rộng.
Mới vừa rồi trên đường đám người Vương Đằng đi tới đã xuất hiện không ít con sông và đầm lầy.
Lúc này đứng trước mặt thành trì cực lớn, một khí tức phong cách cổ xưa tang thương đập vào mặt, khiến tất cả người từ bên ngoài đến lần đầu tiên nhìn thấy đều sẽ cảm thấy rung động khó hiểu.
Đồng thời cũng sẽ không khỏi suy đoán lịch sử của tòa thành này, muốn biết nó rốt cuộc đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.
Lúc Langdon ở phía trước nhìn thấy thành trì này, một tia sáng lóe lên trong mắt hắn.
Vương Đằng vẫn luôn chú ý đến hắn, nhìn thấy biểu cảm của hắn, suy đoán trong lòng càng nồng đậm.
Nhóm người tộc Xà Nhân kia mang theo Langdon từ trên bầu trời hạ xuống, bước vào cổng tòa thành.
Cổng tòa thành cao chừng mười trượng, có một nhóm tộc Xà Nhân thủ vệ đứng hai bên, tất cả người đi qua đều phải thông qua kiểm tra của bọn họ.
Thoạt nhìn, tuy rằng thành trì này ở chỗ sâu trong rừng rậm, giống như không có người ngoài lui tới, nhưng thủ vệ vẫn vô cùng nghiêm ngặt.
“Marlon đại nhân!”
Các thủ vệ kia hiển nhiên nhận ra Marlon, lập tức cung kính khom mình hành lễ.
Lúc bọn họ hành lễ, thân xà bên dưới hơi hạ thấp xuống, nửa người trên lại khom xuống giống như người thường, chắp tay trước ngực.
“Mở cửa!” Marlon thản nhiên nói.
Thủ vệ tộc Xà Nhân lập tức tránh ra, để đám người Marlon qua cổng thành.
Theo đám người Marlon tiến vào trong thành trì, các thủ vệ kia thấp giọng thảo luận.
“Kia hình như là Nhân tộc từ bên ngoài đến?”
“Chắc vậy, mới vừa rồi nghe thấy bên ngoài có tiếng chiến đấu, Marlon đại nhân tự mình đuổi tới đã bắt được người về, Marlon đại nhân thật sự mạnh mẽ.”
“Đó là đương nhiên, Marlon đại nhân là cường giả hạng tư trong tộc Xà Nhân chúng ta.”
“Kể cả Zagu đều bị bắt về, thằng nhóc này lại dám bỏ chạy, không biết nữ vương đại nhân sẽ trừng phạt hắn như thế nào?”
“Có thể hầu hạ nữ vương đại nhân là vinh hạnh của hắn, hắn lại chạy trốn, thật sự không thức thời gì cả.”
…
Thảo luận của các thị vệ đã khiến Vương Đằng biết được không ít tin tức.
“Cường giả hạng tư của tộc Xà Nhân!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trầm ngâm trong lòng.
Nói như vậy, bên trong tộc Xà Nhân chắc còn có ba tồn tại càng mạnh hơn hắn, không biết có cấp Giới Chủ không?
Nếu không có cấp Giới Chủ, như vậy thành trì của tộc Xà Nhân này không có uy hiếp quá lớn đối với Vương Đằng.
Ít nhất nếu hắn định chạy trốn, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Mặt khác còn có một tin tức thật quan trọng…
Những tộc Xà Nhân này lại lấy phụng dưỡng nữ vương làm vinh dự???
Xem ra tập tục của bọn họ hơi khác với người thường.
“Ta nói này ngươi đừng miên man suy nghĩ nữa, bọn họ đều đi xa, chúng ta đi vào như thế nào?” Viên Cổn Cổn giống như nhìn ra được Vương Đằng đang nghĩ đến mấy chuyện lung tung, không khỏi hơi không nói nên lời.
“Khụ khụ!” Vương Đằng giả bộ ho khan một tiếng, thề thốt nói: “Yên tâm, không có cánh cổng nào ta không vào được.”
“Ta mỏi mắt mong chờ.” Viên Cổn Cổn ha ha nói.
Tiếp theo, Vương Đằng dạo quanh một vòng thành trì này, muốn tìm chỗ nào có thể đi, kết quả phát hiện hai cánh công trước sau của thành trì này đều có người canh giữ, kể cả trên tường thành đều là thủ vệ của tộc Xà Nhân, vốn chính là ba bước một trạm năm bước một gác.
“…”
Vương Đằng đứng trên một cây to, nhìn thành trì giống như thùng sắt này, rơi vào trầm mặc.
“Ha ha ha…” Viên Cổn Cổn trực tiếp cười ha hả.
“Có thể đừng cười không? Có buồn cười như vậy sao?” Vương Đằng tức giận nói.
“Không phải ngươi đã nói không có cánh cổng nào ngươi không vào được sao?” Viên Cổn Cổn cười he he nói.
“Hừ!” Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, nói: “Xem ra chỉ có thể sử dụng đến đòn sát thủ.”
“Đòn sát thủ gì?” Viên Cổn Cổn tò mò hỏi.
“Nhìn cho kỹ đây!” Vương Đằng mỉm cười, toàn thân bắt đầu biến hóa, nửa người dưới chậm rãi hóa thành thân rắn, trong nháy mắt đã biến thành một tộc Xà Nhân chính tông.
“Oh vãi!”